Ký Chủ Của Ta Là Ác Ma

Chương 132




Thế là bắt đầu gậy đánh uyên ương.

Các loại hiểu lầm nghiêm trọng cứ kéo đến, mâu thuẫn giữa nam nữ chính triệt để kích phát.

Nữ chính vốn tự ti mẫn cảm, rất sợ mình không xứng với nam chính. Mà nam chính lại không hiểu tâm tư của nữ chính.

Đôi bên đều không có tâm tư giải thích những chuyện này, cứ như vậy bởi vì hiểu lầm tách ra.

Về sau thật vất vả kịch bản mới có thể lại đem bọn họ góp đến cùng một chỗ, ngọt ngào chưa được bao lâu, một bí mật kinh thiên ào tới.

Dù sao đây chính là ngược văn, cũng không phải ngọt sủng văn.

Nữ chính vậy mà là con gái riêng của một nhà giàu! Căn bản không phải con gái ruột do cha mẹ Hứa sinh ra.

Hoá ra, Nữ chính được mẹ Hứa nhận nuôi từ cô nhi viện, lúc ấy mẹ Hứa mãi vẫn không mang thai nên liền đi nhận nuôi một đứa bé, thấy Hứa Khả Khả ngoan ngoãn nên đã nhận về.

Không nghĩ tới chính là, sau 1 năm nhận nuôi Hứa Khả Khả thì mẹ Hứa liền mang thai, lại còn là con trai, nhưng cha mẹ Hứa cho tới bây giờ đều chưa từng nghĩ tới vứt bỏ Hứa Khả Khả, một mạch nuôi lớn cả hai chị em.

Kỳ thật cha ruột của Hứa Khả Khả lúc còn trẻ là một thiếu gia ăn chơi phong lưu. Về sau sinh xong, mẹ ruột của Hứa Khả Khả vì khó sinh mà chết, thế là Hứa Khả Khả được đưa đến cô nhi viện.

Mà thiếu gia ăn chơi khét tiếng kia cũng đã kết hôn.

Tô gia làm sao có thể cho phép một đứa con gái riêng vào cửa? Quả thực chính là mất mặt tận nhà bà ngoại.

Thế là, liền xảy ra các loại hãm hại.

Nhìn thấy bọn hắn yêu nhau tình thâm mến thâm, cha Tô cũng có ý thành toàn.

Thế mà cha mẹ Tô bỗng nhiên chết!

Điều tra ra, là bị hạ độc mà chết!

Tất cả chứng cứ đều hướng về Hứa Khả Khả.

Nhưng Hứa Khả Khả bị hãm hại.

Nam chính dùng thủ đoạn tiếp nhận Tô thị, cùng nữ chính chơi trò ngược luyến tình thâm.

Ngược tâm lại ngược thân.

Cuối cùng, Hứa Khả Khả bị Tô Dạ Hiên tổn thương mình đầy thương tích, buồn bã xuất ngoại.

Lúc này, Tô Dạ Hiên rốt cuộc biết chân tướng sự tình.

Hoá ra không phải do Hứa Khả Khả làm.

Thế là, bá khí đuổi tới sân bay, trực tiếp ôm nữ chính về nhà.

Lại một trận ba mươi sáu kế theo đuổi vợ.

Hứa Khả Khả tha thứ Tô Dạ Hiên.

Đây chính là kịch bản nguyên bản, có điều hiện tại kịch bản đã nát thành cái dạng mà, nữ chính bị nam chính ngược đến chết đi sống lại, khí vận trên người cũng bị mất đi hơn phân nửa.

Nhiễm Bạch sờ sờ cái cằm, nhìn Phong Lạc, thanh âm lười biếng:

"Cho nên, nhiệm vụ của ta đâu?"

Lông mèo của Phong Lạc run lên:

"Kí chủ cần phải làm là ngược nam chính càng thảm càng tốt, sủng nữ chính đến vô pháp vô thiên, cạo sạch khí vận của nam chính, sau đó ta liền có thể thôn phệ cái hệ thống kia."

Nhiễm Bạch sờ sờ cái cằm, mặt mày cong cong:

"Ồ, có vẻ sẽ chơi rất vui."

Phong Lạc vì để cho Nhiễm Bạch tận chức tận trách hoàn thành nhiệm vụ, điên cuồng gật đầu:

"Đúng vậy, đúng vậy, chơi vui cực kì. Cho nên kí chủ cô nhất định phải cố lên!"

Nhiễm Bạch mắt liếc Phong Lạc, nhìn căn phòng công chúa, cảm giác thật không tốt.

Bất quá, Nhiễm Bạch đi đến trước gương, lúc nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp kia, cuối cùng cũng có một điểm an ủi.

Đây là một khuôn mặt mà dùng đến bốn chữ "khuynh quốc khuynh thành" cũng không đủ.

Một cặp mắt đào hoa khiến hồn xiêu phách lạc, trong mắt phảng phất như chất đầy sao trời,, nhẹ chớp chớp mắt, lông mi thật dài run nhè nhẹ, giống như là bàn chải nhỏ chà xát ở trong tim người ta, cánh mũi ngọc tinh xảo, đôi  môi anh đào hình bán nguyệt. Làm người nhìn qua liền muốn cắn một cái.

Nhìn vào giống như Thiên Sứ, thuần lương vô hại, không dính khói lửa trần gian.

Thế nhưng bên trong tấm vỏ bọc này, đã sớm là ác ma địa ngục rồi.

Nhiễm Bạch nhìn xem khuôn mặt trong gương, nhếch khoé miệng cười, đáy mắt tràn đầy lạnh nhạt.

Khuôn mặt thiên chân khả ái phối hợp với nụ cười ác ma.

Nhìn qua lại không hề có cảm giác không hài hòa nào, phảng phất như trời sinh vốn dĩ đã như thế.