Bữa ăn thứ 7 : Sự kế thừa
Hiện tại… tôi đang dùng rất nhiều sức lực để khiêng những bộ xương này
Hồn ma-chan đã yêu cầu tôi diều này vào hôm qua. Vì cô ấy là linh hồn, nên cô ấy không thể chạm vào vật thể mà chỉ đi xuyên qua chúng
Thật là bất tiện khi trở thành một hồn ma
[Haah, haah… cố lên nào! Mình có thể làm được mà!]
Thật là mệt mỏi! Vì xác chết ở khắp làng, nên tôi phải chạy vòng quanh và cố gắng thu thập chúng
Và cuối cùng… sau 3 ngày làm việc, tôi đã tập hợp được tất cả xác chết quanh làng tại giữa ngôi làng đó.
Well~ Nó thật là khó! Nhưng mình đã làm được rồi ! Mình làm việc rất vất vả để hoàn thành
Khi tôi làm xong việc, thì cũng đã là ban đêm
Well~, tôi đã làm rất tốt hôm nay rồi, nên [ăn thôi]
[Xin mời cả nhà]
Tôi bắt đầu tạo những quả đào từ tay tôi. Những quả đào mà tôi luôn bảo là ngon hiện ra từ một luồng sáng rực rỡ.
Tôi bắt đầu cắn , ăn và nuốt chúng!
[Sau một ngày vất vả, cảm giác này thật tuyệt vời]
Tôi đặt tay lên lưng và nói như một người chú.
Thực ra thì, linh hồn tôi vẫn là một người chú mà, vì thế chả có gì là lạ khi nói như thế cả
Đột nhiên, một bàn tay chạm vào đầu tôi. Đó là tay của Eltina, người mà đến để nói chuyện với tôi
Một cảm giác lạnh lẽo lan truyền đến đầu tôi
Có lẽ là vì cô ấy đã là hồn ma rồi
[Em nghĩ, đây là… tất cả rồi]
Cô ấy trông thật cô đơn khi cảm ơn tôi và nở một nụ cười yếu ớt
Maa~… Điều này là hiển nhiên khi mà bạn nhìn thấy thi thể của những người đồng đội đã tử trận của mình
Thực ra cô ấy cũng đã chết và biến thành hồn ma còn gì !
[… Vậy thì, chúng ta nên làm một ngôi mộ và chôn cất họ]
Tôi nhìn khuôn măt của Eltina và gật đầu
[Được rồi, em đã hoàn thành tâm nguyện của chị, chị sẽ trao phần thưởng này cho em]
Eltina đặt tay cô ấy lên trán tôi và bắt đầu thu thập một lượng lớn năng lượng
Uwaaaaa!? Liệu điều này có ổn không? Tất nhiên là không rồi…[Ngươi đã bị lừa rồi ! Thật ngu ngốc ! Kích hoạt Cross Thunder]
Dokyaaaaaaa!!
Thật tiếc, cuộc phiêu lưu của người sẽ kết thúc tại đây!... Ah, chắc chắn nó sẽ không xảy ra như thế rồi, phải không?
[..Từ bây giờ, kiến thức và phép thuật của chị, em sẽ được thừa hưởng chúng]
[Eh?]
Ba ngày trước, tôi đã chia sẻ cho cô ấy về tình huống của tôi
Từ lúc rời khỏi rừng, tôi vẫn chưa dùng được phép thuật và không lấy lại được ký ức của mình, tôi nói hết với cô ấy
Vì tôi gặp cô ấy mỗi đêm, nên rất bất tiện khi không có nổi cái tên. Vì thế tôi quyết định tự đặt tên mình là Nanashi
[Nanashi-chan… Em có ổn không? Có đau không? Thực ra đây là lần đầu tiên chị sử dụng ma thuật này
Liệu có trục trặc gì không?
[Phép thuật cuối cùng của chị. Chắc chắn sẽ thành công]
Không lâu sau, đầu tôi bao quanh bới một luồng ánh sáng
Ánh sáng đó từ từ tiến đến đầu tôi, và đi vào trong
Fuooooooah!? Cái gì vậy!?
Những kiến thức mà tôi chưa từng biết về thế giới ma thuật này, ngôn ngữ và thông tin của nó. Và rồi… thông tin từ lúc sinh đến lúc mất của Eltina-san
Tất cả những trải nghiệm cô ấy đã trải qua… ooh, thật là khó khăn
Sau đó… tất cả những bí mật cô ấy có… tôi đều kế thừa chúng
[…Với cái này thì, Phép thuật kế thừa đã hoàn tất]
Sau khi phép thuật hoàn tất, nước mắt của Eltina-san bắt đầu rơi
[Xin lỗi Nanashi-chan. Về phép thuật này, không chỉ kiến thức của chị, mà cả những kỹ niệm của chĩ nữa. Tất cả chúng thật khó chịu]
Aah, một cảm giác thật bất hạnh. Lũ khốn tôi ghét đến tận xương tủy, Tôi sẽ trừng phạt chúng nếu tôi tìm ra.
[Không sao đâu, không có vấn đề gì đâu… Eltina-san]
Tôi đã dùng ngôn ngữ của thế giới này để trả lời
Với cái này thì sẽ không có trở ngại gì khi giao tiếp cả. Tôi ơi, mình đã làm được rồi
[Thật tuyệt vời, phép thuật thành công mà không gặp trờ ngại gì]
Lần này… Eltina-san thở phào nhẹ nhõm
Và rồi, cô ấy nói với tôi
[Đã đến lúc rồi, đến lúc chị phải rời thế giới này]
[Eh? Chị đi thật sao?]
Eltina-san gật đầu buồn bã
Tuy nhiên, không còn nỗi buồn trong đôi mắt của cô ấy nữa.
[Lí do ràng buộc chị ở thế giới này, đã được hoàn thành bới Nanashi-chan rồi]
[Thật sao ?]
Eltina gật đầu và nói tiếp
[Un, un… Và chị cũng đã chết rồi, chị đã chết từ 5 năm trước… vì thế sẽ không lạ gì với chị khi mà chị biến thành hồn ma độc ác
Eltina dần dần biến mất cho tới khi tôi không thể nhìn thấy cô ấy
Cố ấy thật sự được giải thoát sao?
Dù thời gian khá ngắn, nhưng tôi đã được cô ấy chăm sóc.
Điều này khiến tôi không muốn chia tay với cô ấy, nhưng sẽ thật tàn nhẫn nếu tôi cố níu kéo cô ấy lại
Đó… thật là một trải nghiệm tồi tệ
Đối mặt với vấn đề như vậy, tôi vẫn chưa tìm ra giải pháp
.. À, đúng rồi! Còn một thứ nữa thôi chưa được thừa hưởng
Tôi cố gắng nói chuyện với Eltina khi cô ấy đã biến mất
[Eltina-san! Em… chưa có tên thật. Eltina-san, tên của chị… Em có thể… lấy tên của chị có được không ?]
Đúng rồi, một cái tên
Tôi vẫn chưa có một cái tên
Tôi ghét tự đặt tên cho mình nên tôi không có cảm xúc gì với cái tên Nanashi đó
Do đó, xin hãy để tôi thừa hưởng tên của người mà đã rời khỏi thế giới này
Tôi có cảm giác Eltina đang nhìn tôi một lần nữa
[Cảm ơn rất nhiều, từ bây giờ, tên em sẽ là Eltina Ranford Etil]
Tôi mỉm cười hạnh phúc khi nước mặt chảy dài trên má tôi. Người sở hữu cái tên Eltina trước đây đã thực sự biến mất lần này
Mặc dù, chúng tôi mới chỉ quen nhau trong 3 ngày ngắn ngủi
Tuy nhiên, đối với tôi, đây là 3 ngày quan trọng
Nhìn lên bầu trời, tôi thấy nó tràn đầy những khởi đầu mới
Tôi đã cầu nguyện
Cầu nguyện cho chị Eltina, có một giấc ngủ dài và yên bình
————————————————————————————————————————–
Tôi là một nàng Elf
Tên của tôi là Eltina Ranford Etil
Tôi đã kế thừa tên, kiến thức, ma thuật và ký ức của chị Eltina trước đó