Mở đầu
Một giọng nói giận dữ có thể nghe thấy được từ xa.
Tôi nhắm mắt lại và nghĩ về tình hình hiện tại của bản thân.
—Đây là thành phố của những tân mạo hiểm giả, Axel.
Nó còn được biết đến như là “Thị trấn khởi đầu”, một nơi mà những mạo hiểm giả có thể tìm được đồng đội của mình.
Đúng thế.
Chúng tôi rời khỏi làng Hồng Ma để đến đây, và đã bảo vệ đoàn xe suốt dọc đường đi.
Đổi lại là được trọ lại ở nhà nghỉ này—
“Nếu tôi mà biết trước chuyện sẽ như thế thì đừng hòng tôi đến cái thế giới song song này nhé! Restart! Tôi muốn restart!” (Kazuma)
Trong khi tôi đang hồi tưởng thì một âm giọng càu nhàu tiếp tục vang lên.
…Thế giới song song?
Ở tầng dưới có tên say xỉn nào à?
“Tôi mới là người muốn restart đây nè, im cái mồm của cậu lại đi! Nếu kiểu gì tôi cũng phải đến đây thì tôi sẽ chọn một anh hùng đẹp giai đi theo nuông chiều tôi! Chứ cái loại đậu thối vô dụng như cậu thì ai mà thèm chứ!?”
“Con mắm này!”
Bọn họ đang cãi nhau về chuyện gì vậy nhỉ?
Tôi chống người dậy khỏi chiếc giường và mở cửa sổ. Đập vào mắt là ánh chiều tà nhuộm bầu trời Axel thành màu đỏ.
Trên nhưng con đường, có một nhóm mạo hiểm giả đang trở về sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Bao phủ bọn họ là những nụ cười thỏa mãn mặc cho có thoáng chút vẻ mệt mỏi.
Những mạo hiểm giả đó không có trang bị tốt. Thậm chí một bộ giáp đúng nghĩa bọn họ cũng chẳng có.
Một tổ đội nhỏ và không cân bằng, thành viên thì chỉ có tiên phong và bảo vệ phía sau.
Cũng chẳng thể đổ lỗi cho bọn họ được.
Xét cho cùng đây là thành phố của những Tân binh mà.
Đối với mình, thành phố này chỉ là điểm bắt đầu. Mình chỉ cần đi qua nó thôi.
Mình không nên ở lại đây lâu quá.
Tôi bám thành cửa sổ và nhìn về phía một mạo hiểm giả tóc vàng có vẻ đang trên đường trở về sau nhiệm vụ. Người đó đang vui vẻ nói chuyện với những người đồng đội phía sau.
“Này, hôm nay chúng ta kiếm được còn hơn cả mong đợi. Xả lảng một bữa đi nhỉ?”
“Tuyệt! Tôi muốn một cốc Neroid Xanh Lá nóng và một suất Tokoroten Slime!”
“Yahoo! Tao thì muốn một cốc bia lạnh và một xiên thịt ếch nướng!”
“Này, này, thậm chí là phung phí thì cũng nên nâng cấp trang bị trước đã…Haizz. Mà thôi, thỉnh thoảng thế này cũng được…Tao cũng thèm một cốc bia và một suất thịt ếch nướng!”
…Là một [Đại pháp sư], mình mong đợi đến lúc được thể hiện và trở nên nổi tiếng khắp thế giới. Mà mình cũng không định ở lại cái thị trấn Tân binh này lâu lắm…
“Lynn! Keith! Taylor! Tối nay không say không về nhé!”
Dường như những mạo hiểm giả ở thị trấn này ai nấy đều rất vui vẻ mà—