Chương 5 :đến bệnh viện
Chương 5 : đến bệnh viện
Winston tay với ra sau sờ vào lưng mình chỉ thấy xúc giác một mảng láng mịn cột sống xương sườn vẫn còn đủ cả thế nhưng hắn vẫn muốn đi kiểm tra xem trong cơ thể mình có vật lạ hay không.
Lorry chở hắn đến boston medical center đoạn đường đi chỉ tầm 10 phút chạy xe vào bãi gửi xe winston cởi ra áo khoác và áo trong phần lưng đã bị rách toạc lorry cởi ra áo khoác ngoài của hắn ( hiển nhiên là đã lấy hết dụng cụ ban nãy chuẩn bị ra )đưa cho winston chồng lên người. Hai tên này đi vào trong sảnh bệnh viện.
Quầy lễ tân đang ngồi một nữ y tá có chút trẻ tuổi mắt chăm chú vào màn hình máy tính ( đang chơi game ?) bọn hắn đến trước quầy lễ tân thì y tá mới nhận ra.
_Bệnh viện boston hân hạnh được phục vụ tôi có thể giúp gì cho hai người ?
_ Chụp X quang toàn thân ngay bây giờ có thể chứ ?
Nữ y tá nhấc điện thoại bàn gọi vài giây sau có người nhấc máy cô ta nói vài câu rồi gật đầu nhìn bọn hắn.
_Bác sĩ Alger đang chờ trong phòng khám, nhìn thấy đường kẻ màu vàng dưới chân chứ hai người chỉ cần đi theo nó là được.
Winston nhìn dưới chân thì thấy có những đường kẻ nhiều màu mỗi màu lại kéo về một hướng khác đi theo dòng kẻ, lorry đi bên cạnh nói:
_Mấy cái đường kẻ này ta biết từ năm 2012 trở đi người mỹ nhận ra mỗi khi tiếp đông khách nhân nếu chỗ làm việc của mình hơi lớn thì sẽ tốn công dẫn từng người đến phòng hắn muốn nhất là các cơ quan hành chính sau một thời gian dùng thấy hiệu quả thì các bệnh viện cũng dùng cách này để tiết kiệm nhân lực . Trước đây chỉ áp dụng trong cơ quan hành pháp anh họ ta và lũ bạn của gã ra vào như thể ăn cơm bữa.
Đi dọc theo đường kẻ vàng sát vách tường trong hành lang bệnh viện một đoạn chợt thấy đường kẻ vạch vào một gian phòng, lorry gõ cửa bên trong mở ra thấy có một gã mặc áo bác sĩ trung niên tóc đen đã hơi hói ở đỉnh đầu.
_Vào đi khách nhân đừng ngại ngùng bệnh nhân cần khám cởi đồ ra đứng sau máy chiếu giúp tôi
Winston nhìn thấy bên trái bác sĩ có một tấm màn màn che máng trên vách tường rủ xuống đi vào hằn cởi ra quần áo.
_Bệnh nhân nuốt phải thứ gì vào trong bụng sao tay bác sĩ hỏi.
_Không..Không hẳn thế nhưng hắn nói có thứ gì đấy đánh lén hắn, muốn đi kiểm tra xem trên mình có thương tích gì.
Đánh lén? Ta thấy này thân hình cao to lực lưỡng sắc mặt hồng thuận nào có giống người b·ị đ·ánh tay bác sĩ tự nghĩ chợt nói với winston sau màn che:
_Cởi tốt quần áo thì nhớ cầm theo cái kín mắt để trong hộp sau lưng ngươi.
Winston lấy từ hộp ra 1 cái kính mắt có hơi giống kính bơi có điều hai trong đều đen thui mang lên đầu ( chụp X quang toàn thân để tránh ánh sáng ảnh hưởng đến mắt ) nối liền với màng che là một cái bệ đứng
Bác sĩ : Bệnh nhân mời lên máy chiếu
Winston bước lên bệ đứng kéo xuống kính bảo hộ nghe một tiếng TÁCH.
_Đã xong hai người có thể đợi sáng mai đến xem ảnh chụp hoặc là bây giờ ta sẽ đi rửa ngay lập tức thế nhưng phải trả phụ thu
Winston và lorry đi ra sảnh đợi chừng 10 phút, tay bác sĩ lại gọi vào phòng khám .
_Kết quả cho thấy cơ thể ngươi chẳng có vấn đề gì cả, hoàn toàn khỏe mạnh còn muốn làm xét nghiệm khác không.
Winston lắc đầu cảm ơn bác sĩ cùng với lorry đi ra quầy lễ tân giao viện phí 100 đô rồi đi về chỗ để xe.
_Winston ngươi quá lo rồi có lẽ lúc nãy ngươi vướng vào thứ gì đó té rách áo chăng.
Hắn nhớ lại căn gác xếp kia rồi nói :
_Không lock gác xếp rất nhỏ nên không có khả năng chúng ta bỏ sót thứ gì nhô ra, hơn nữa ta té úp mặt xuống đất thế quái nào phần áo trên lưng lại bị rách toạc.
Sờ lên phần cổ lành lặng winston cả một đầu bối rối ban nãy hắn rõ ràng cảm nhận được là cổ mình bị cái lưỡi quấn quanh cọ rách da thịt thế nhưng giờ lại tốt lưng không đau eo không nhức.
_Bỏ đi winston chúng ta đã lấy được đồ tốt, ngày mai ta sẽ đem bọn chúng bán cho người quen, tiền kiếm được hai người chia đôi như thường lệ.
Lorry sờ tay lên bụng có chút đói nói với winston:
_Ta dẫn ngươi đi mua đồ ăn rồi tiễn ngươi về phòng trọ nghỉ ngơi.
Winston nhìn vào điện thoại hiển thị thời gian là 10h5 phút tối leo lên xe lorry, bọn hắn chạy đến gần phòng trọ của hắn mua 4 cái buger thịt bò ( lorry là người trả tiền) mỗi tên 2 cái ăn sạch chỗ bugger uống nước ngọt được tặng kèm rồi vứt rác qua kiếng xe ô tô (bọn hắn mua drive thru ăn ngay trên xe) lorry phóng xe chở winston về nhà.
Mở cửa phòng trọ winston đi vào trong trên tay cầm theo một cái hộp đồng hồ ban nãy lorry đưa cho hắn đem cất vào trong ngăn tủ để quần áo . Áo bị xé rách bọn hắn vứt ở ngoài bệnh viện kéo ra ngăn dưới weston cất hết dụng cụ hành nghề lấy từ áo khoác bỏ vào ngăn tủ.
Đi ra phòng khách ngồi lên ghế sopha winston sờ tay lên túi quần thì nhớ là sáng nay hắn đã hút hết thuốc, chẹp miệng đi vào phòng tắm đánh răng rửa mặt rồi nhảy lên giường.
Cảm giác mệt mỏi kéo đến mắt hắn kép lại chìm vào giấc ngủ.
....
Vài tiếng sau một chiếc chevrolet đỏ chạy đến trước garage để xe bấm công tắc điều kiển từ xa cửa garage từ từ cuốn lên,chạy xe vào trong đóng lại cửa vừa mở, xuống xe là một tên da trắng tóc ngắn màu vàng tròng mắt xanh tuổi khoảng chừng 30 trên người mặc đồ giáo phục của mục sư một tay cầm thánh kinh cổ đeo dây chuyền thánh giá kéo ra cửa hông của nhà để xe nối liền với nhà chính đi vào trong.