Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kingdom's Bloodline

ma năng sư




Một tiếng đổ vỡ thanh thúy vang lên.

Khung cửa thủy tinh bị một bóng người đập vỡ tan tành.

Lilian, trong một chiếc áo ngủ lụa mỏng manh, ngạc nhiên giơ lên giá nến nhìn bóng người vừa nhảy vào trong phòng.

Đó là một người đàn ông rất điển trai với mái tóc ngắn màu vàng. Anh ta mặc một bộ quần áo màu lam… Chẳng phải đó chính là quân phục của sở cảnh sát sao?

‘Cảnh sát…’ Lilian nhìn đồng hồ. ‘Cảnh sát lại xông vào nhà dân lúc 4 giờ 50 sáng, từ cửa sổ tầng ba sao?’

Nói là nhà dân cũng không đúng lắm. Rốt cuộc, Laya Club là một trong những hộp đêm nổi tiếng nhất của phố Red Market. Nó nằm ở khu vực giáp giới giữa Phố Red Market và Phố Linhe, khu phố thương nghiệp nổi tiếng của Khu Tây thành.

Lilian là người đẹp nổi danh nhất trong hộp đêm. Dù là một quý tộc bá tước hay một quan chức cấp cao trong hoàng cung cũng phải bỏ ra 20 đồng vàng nếu muốn được cô tiếp đãi trong một giờ.

Bởi vậy mà khi chàng đội trưởng trẻ tuổi và đầy danh vọng, Cohen Karabyan phá cửa phòng ngủ hộp đêm từ tầng ba và nhảy vào, Lilian mới có thể cầm nến lên dò xét.

"Xin thứ lỗi vì đã quấy rầy giấc ngủ của cô, thưa quý cô."

Cohen chật vật đứng dậy từ mặt đất, giấu thanh bội kiếm ra sau lưng và cúi đầu trước Lilian đang kinh ngạc. Nhưng ngay lúc đang định ngả mũ chào thì anh bỗng phát hiện ra chiếc mũ sĩ quan của mình đã rơi mất trong trận chiến lúc nãy rồi.

"Chết tiệt thật." Cohen lầm bầm.

‘Tất cả là tại lão già vứt hết trang phục đi đêm của mình. Bây giờ đã nửa đêm rồi, có muốn đi mua cũng không được.’

Lilian mạnh dạn nhìn chằm chằm anh cảnh sát lịch sự và điển trai —— điều này rất quan trọng, không thì Lilian đã ném thẳng cái giá nến vào mặt anh ta rồi. Đôi mắt xinh đẹp của cô rũ thấp xuống. Cô đưa tay lên nghịch nghịch mái tóc đen mềm mại, ngón tay bên kia thì lướt qua bộ ngực hùng vĩ của mình. Rồi cô cười khúc khích và nói:

"Thưa ngài cảnh sát đáng kính, đêm nay chúng tôi đóng cửa không tiếp khách."

Tất nhiên, Cohen biết đây là nơi nào. Trong những ngày bình thường, lúc này chính là thời điểm náo nhiệt của hộp đêm Laya.

Tuy vậy, Cohen chỉ mỉm cười, không hề bị mê hoặc bởi dung nhan động lòng người của Lilian.

"Nói cách khác là, các cô đã nhận được cảnh báo trước, cho nên đêm nay đóng cửa?"

"Vâng, tất nhiên rồi. Bang Blood Bottle đã hối lộ chính quyền và hứa sẽ đền bù tổn thất. Nếu không thì… ngài có biết các vị đại nhân vật cần mẫn đã dốc hết lòng vì Vương quốc sẽ chịu tổn thất lớn đến mức nào khi Phố Red Market đóng cửa một đêm không? Nếu họ làm việc nhiều quá khiến thân thể mệt mỏi, tinh thần căng thẳng, không thể cống hiến hết sức lực cho quốc gia lớn thứ hai Tây đại lục này được nữa thì hơn mười triệu con dân của Lodestar sẽ ra sao đây?"

Lilian nháy mắt và nở nụ cười tinh ranh.

Cohen cau mày nhìn cô gái xinh đẹp trưởng thành đầy quyến rũ trước mặt.

‘Có lẽ tin tình báo mình nhận được từ người cung cấp thông tin là không hoàn chỉnh rồi. Ban đầu cứ ngỡ là Hội Brotherhood bày mưu tập kích bất ngờ Bang Blood Bottle ở Phố Red Market. Giờ xem ra là Bang Blood Bottle đã đặt bẫy từ lâu rồi, chỉ chờ Hội Brotherhood nhảy vào thôi.

‘Đêm nay mình đến là để thăm dò nơi đụng độ của hai băng đảng. Hội Brotherhood đã rút ra ngoài rồi. Rốt cuộc thì Bang Blood Bottle cũng là một băng đảng lâu đời đã tồn tại cả trăm năm mà.’

"Oy, con cẩu tóc vàng vô lại kia!" Một giọng nữ vang lên từ bên ngoài tòa nhà, làm gián đoạn cuộc trò chuyện của hai người.

"Xuống đây nhanh lên và đi chết đi! Theo luật, ngươi không được phép vào bất kì ngôi nhà nào hết!"

Lilian tò mò bước đến gần khung cửa sổ vỡ. Cô trông thấy một người phụ nữ trong bộ giáp da nhuốm đầy máu, trên tay cầm một chiếc roi da. Cô ta đang nhìn lên tòa nhà bằng ánh mắt giận dữ.

Cohen cúi đầu chào Lilian.

"Cảm ơn cô đã thông báo cho tôi, thưa quý cô xinh đẹp. Xin thứ lỗi, lúc này tôi phải đi gặp mặt một cô gái khác rồi."

Chàng đội trưởng tóc vàng xoay người và nhẹ nhàng nhảy xuống trên con phố.

"Quý cô Vynis thân ái, xin đừng nóng nảy."

Nụ cười của Cohen đột nhiên trở nên lạnh lẽo, một tia sát ý ánh lên trong đôi mắt anh.

"Theo pháp lệnh của Quốc Vương, trên danh nghĩa của hiến pháp Thánh Vương quốc Lodestar, với tư cách là Sĩ quan cảnh sát bậc hai, tôi có quyền trực tiếp giết chết nghi phạm gây nguy hiểm cho lợi ích của vương quốc và tính mạng của công dân. Đừng lo, tôi sẽ giúp cô được đoàn tụ với anh trai cô ngay thôi."

Trên tầng cao, Lilian bụm miệng lại. Cô nhận ra người phụ nữ đó, cô ta chính là một trong Mười hai Chí Cường giả của Bang Blood Bottle, là người em trong anh em nhà Leighton khét tiếng, ‘Roi bọ cạp’ Vynis Leighton.

Anh trai của cô ta, ‘Gai độc’ Primo Leighton, vừa mới đến Hộp đêm Laya ngày hôm qua. Hắn có sở thích rất kì lạ, thiếu chút nữa thì một cô bé mới đến đã bị hắn thiêu chết bằng dầu từ chiếc đèn Bất diệt.

Theo lời của anh cảnh sát thì, ‘Gai độc’ đã chết trong tay anh ta sao?

"Đồ con chó vô lại! Ngay cả cấp trên của ngươi cũng không dám không nể mặt Bang! Ngươi… Sao ngươi dám!" Vynis phẫn nộ nói. Như một kẻ khá độc đáo trong Mười hai Chí cường giả, cô ả cạo đi phần tóc bên trái của mình và chải phần tóc còn lại sang bên phải, kiểu tóc đó khiến đường nét của cô trông rất cứng rắn và mạnh mẽ.

"Ta sẽ quất nát mọi mảnh thịt trên cơ thể ngươi!"

Vừa dứt lời, Vynis đã quất một vòng roi về phía Cohen. Những chiếc gai trên cây roi cứ tựa như những sinh vật có sự sống, chúng bắn ra và cùng lúc tấn công về phía anh.

"Thì ra là vậy!"

Bóng dáng Cohen đột nhiên mờ đi. Chỉ có một chiến binh kỳ cựu mới có thể thấy được, anh đang thay đổi vị trí bằng một tốc độ mà mắt thường khó có thể theo kịp.

*Ding! Ding ding!*

Thanh kiếm hư ảo lập lòe cắt đi những chiếc gai bay tới.

"Nếu anh trai cô còn sống, với khả năng điều khiển gai độc của hắn, cả hai người hợp lại nói không chừng sẽ khiến tôi gặp chút rắc rối đấy."

Cây roi của Vynis linh hoạt như một con rắn. Những chiếc gai và ngọn roi đánh tới dồn dập không chừa một góc chết.

"Nếu ta đến sớm hơn 10 giây, Primo sẽ không phải chết." Vynis căm hận nói.

"Còn ngươi, con chó vô lại, sẽ bị bọn ta băm thành mảnh vụn!"

Mặt Cohen không hề đổi sắc. Với tốc độ nhanh như tia chớp, anh cắt gãy năm chiếc gai. Nhưng ngay trước mắt anh, ngọn roi đã đánh sát tới.

Ngay lúc này, Cohen đột nhiên nghiêm mặt lại. Anh xông về phía trước, không thèm liếc lấy một cái vào ngọn roi đang đánh tới mình!

"Tên ngu ngốc chán sống!"

*Chát*

Vynis cười khẩy và nhìn Cohen đang lao đến. Cây roi tàn nhẫn xé ra vai phải của anh. Cùng lúc đó, ba chiếc gai nữa lại bay ra!

‘Những chiếc gai trên cây roi của ta đã được tẩm độc tố phóng đại cảm giác đau đớn. Trên những chiếc gai đó còn có các cạnh sắc. Chỉ với một nhát đâm thôi và ngươi sẽ được trải nghiệm cơn đau đến… Eh?’

Cohen thực hiện một động tác vượt ngoài dự kiến của Vynis.

Chỉ thấy bóng dáng anh cảnh sát vẫn xông lên phía trước và đón lấy ba chiếc gai đang bay tới, anh giơ bàn tay trái lên để chặn đòn tấn công.

Những chiếc gai đâm thật sâu, thậm chí xuyên qua lòng bàn tay Cohen. Tuy vậy, biểu cảm của anh không thay đổi, như thể đó chỉ là vết kiến cắn vậy.

Vynis kinh ngạc nhìn Cohen. Không ít kẻ từng đối địch với cô đã bị chất độc này hành hạ thật đau đớn. Khuôn mặt của họ méo xệch đi, động tác của biến dạng, và họ gào thét thảm thiết trong khi lăn lộn dưới chân cô.

‘Nhưng tại sao hắn không có phản ứng gì cả?

‘Chẳng lẽ hắn không có cảm giác đau sao?’

"Hãy kết thúc trò biểu diễn đường phố này ở đây đi!" Cohen lạnh lùng thốt.

Vynis giật mình nhìn Cohen đang tấn công tới như sấm sét. Cô vội vàng phản ứng, gấp gáp quất ra ngọn roi trên tay để tạo nên một lớp phòng thủ ở trước người.

Nhưng một cỗ lực lượng tràn trề đột nhiên bùng lên từ thanh kiếm của Cohen!

Sắc mặt Vynis lập tức thay đổi.

‘Đây là… Không!’

Trong nháy mắt, thanh kiếm của Cohen dường như trở nên sắc bén hơn vô số lần, lóe lên như ánh sao, và rồi ngọn roi vung đến đã bị chém thành từng mảnh.

Trước mắt Vynis, khuôn mặt lãnh khốc của Cohen và thanh kiếm của anh dường như càng lúc càng phóng đại lên.

Khoảnh khắc sau đó, thanh kiếm mộc mạc mà sắc bén đâm xuyên qua ngực trái Vynis. Mũi kiếm đâm thẳng ra sau lưng cô.

Lúc này, Vynis mới cố sức nói ra.

"Chung kết chi lực! Ngươi là Supr—— " Nhưng cô không thể nói hết câu.

"Chấp pháp hoàn tất."

Cohen nhẹ nhàng đẩy Vynis với khuôn mặt bàng hoàng ra khỏi thanh kiếm, như thể anh đang làm một việc thật nhỏ bé, tầm thường.

"Cho cô một đề nghị này. Lần sau nếu có bài tẩy gì thì dùng luôn từ đầu đi."

Anh nhẹ nhàng rút những chiếc gai trên tay ra. Cỗ lực lượng đó lại một lần nữa đổ vào tay anh, ép ra vài giọt chất lỏng màu xanh.

"Nếu tôi mặc một bộ giáp, dù chỉ là giáp nhẹ, thì cô đã chết cả ngàn lần rồi.

"Trong mắt những kẻ từng trải qua chiến tranh, ngay cả những chiến binh mạnh nhất trong Supra Class cũng chỉ ngây thơ như đám du côn đầu đường xó chợ. Còn cô, cũng chỉ ngang trò trẻ con với tôi mà thôi."

Vynis nhắm lại đôi mắt vô hồn và nằm lại trên mặt đất vĩnh viễn. Cách đó không xa, anh trai cô ngồi tựa bên bức tường với thanh kiếm đâm xuyên qua cổ.

Cohen cúi đầu với Lilian đang kinh ngạc ở trên lầu. Sau đó, anh tiến sâu hơn vào Phố Red Market.

‘Người đàn ông này, trông thì rất lịch sự.’ Lilian che miệng, thầm nghĩ:

‘Nhưng anh ta không hề khoan dung với phụ nữ chút nào.’

—— —— —— —— —— —— —— —— ——

Trong một con hẻm khác của Phố Red Market.

Jala lạnh lùng nắm lấy con dao quắm và rút nó ra khỏi bụng tên lính mang băng đô đỏ cuối cùng. Với biểu cảm chán ghét, cô vẩy đi máu tươi dính trên con dao.

Tyres cố thuyết phục mình không nghĩ đến cảnh tàn sát của Jala, nó làm cậu nhớ đến đôi mắt mở trừng trừng của Quaid khi chết.

‘Những người đó đều nhận thức được. Kể từ khi gia nhập vào hắc bang, họ đã biết rõ sẽ có kết cục này.’

Nghĩ như vậy, tâm trạng cậu đã tốt hơn nhiều.

Tyres ấn chặt vào mảnh khăn đen che đi miệng mũi và nhìn Jala vừa mới đồ sát một tiểu đội khoảng bảy hay tám tên lính gì đó. Rồi cậu yên lặng mà khéo léo bước ra khỏi chỗ ẩn nấp và leo lên lưng Jala.

"Cô vượt qua nó bằng cách nào vậy?"

"Hm?"

"Cái cảm giác buồn nôn và tội lỗi khi giết người."

Jala thở dài một hơi.

"Ta đã được dạy từ khi còn nhỏ," Đôi chân cô nhẹ nhàng di động, cõng Tyres trên lưng, cô trả lời: "Rằng kẻ mà ta giết không phải là đồng loại của ta."

"Nó cũng chỉ giống như giẫm chết một con kiến mà thôi."

Tyres không nói gì nữa mà chỉ ôm chặt lấy cổ Jala.

Sau khi vượt qua Sven, trên con đường đến Phố Red Market nơi nơi đều là những xác chết tàn khuyết và dư ảnh của đao kiếm. Có những nơi truyền đến tiếng đụng độ khiến ngay cả Jala cũng cảm thấy da đầu tê dại.

Trên đường đi, hai người đã rất cẩn thận. Nhưng thậm chí với kĩ năng ẩn thân của Jala, vượt qua chiến trường hỗn loạn này vẫn là thử thách vô cùng gian nan.

Giữa chiến trường đầy những xác chết và tiếng chém giết này, dù đã cố hết sức che giấu hành tung nhưng họ vẫn không thể tránh khỏi việc đụng độ với hai nhóm lính, một nhóm của Hội Brotherhood và một nhóm của Bang Blood Bottle.

Jala tàn sát tất cả bọn họ, không hề thương tiếc, rồi nhanh chóng rời đi.

Chẳng biết vì sao, Tyres đã dần quen với cảnh tượng đẫm máu đó.

‘Đây không phải một điều tốt.’ Cậu nhắc nhở bản thân như vậy. Tâm lý trở nên vô cảm gần như chắc chắn sẽ dẫn đến những hành vi lệch lạc.

"Đây là giao lộ thứ năm rồi, và chúng ta vẫn chưa qua được." Jala dừng lại và cau mày, đưa tay sờ lên khoảng không phía trước.

Tyres đứng xuống đất và giơ tay lên theo.

Ở đó rõ ràng chỉ là một khoảng trống, nhưng cảm giác trên tay giống như chạm phải một rào cản vô hình rắn chắc vậy.

"Đây là dị năng?" Tyres kinh ngạc hỏi.

Cho đến nay, những dị năng mà Tyres từng thấy không nhiều, nhưng cũng không ít. Ví dụ như trong Hội Brotherhood, Morris, gã quản lý đường dây buôn người, chính là một kẻ sở hữu dị năng. Gã chỉ dùng một ánh mắt là có thể khiến một đứa trẻ ăn mày đang cố chạy trốn bị ngạt thở đến chết.

"Không phải. Dị năng giả [note21434] không sở hữu thứ năng lực mạnh mẽ đến vậy. Nó đủ mạnh để đồng thời chặn chết năm giao lộ của một con phố rộng lớn. Ta nghi ngờ những giao lộ khác cũng không hơn gì. Dị năng giả khó mà làm được điều này."

Jala đẩy lên chiếc kính và cẩn thận “quan sát” rào cản trong suốt phía trước.

Cô nhớ đến những truyền thuyết đáng sợ mà lão già và gã đàn ông kia —— nghĩ tới đây, Jala chợt ngập ngừng trong giây lát —— đã kể với cô.

"Theo như những gì ta được biết, " nữ bartender nghiêm túc nói, "đây rất có thể là kiệt tác của Ma Năng Sư."

Tyres mở to mắt.

Ma Năng Sư.

Trên thực tế, trong 4-5 năm kiếp sống lưu lạc nơi đường phố, cậu đã được nghe cái từ đó không chỉ một lần, từ những gã bợm rượu ở quán bar Sunset, đám khách làng chơi ở Phố Red Market, những con bạc của sòng bạc Black Gold, và đám lính của Brotherhood.

Ban đầu Tyres cho rằng họ cũng giống như những “ma pháp sư” hay “phù thủy” trong những cuốn tiểu thuyết giả tưởng trong kí ức của mình. Nhưng sau đó cậu đã phát hiện ra sự thật không phải như vậy.

Không có ai sẽ cung cấp những thường thức đó cho một đứa trẻ ăn mày thấp hèn như Tyres. Dù có đi chăng nữa, những gì cậu có thể biết được chỉ là những lời đồn thổi và những câu chuyện rùng rợn mà người ta truyền tai nhau.

Tuy vậy, nhờ vào kinh nghiệm điều tra chuyên nghiệp ở kiếp trước, Tyres vẫn có thể học được không ít thường thức thông qua quan sát. Cậu đã tổng kết được một vài điều liên quan đến Ma Năng Sư như sau:

Thứ nhất, khi nói về Ma Năng Sư, tất cả những kẻ nói chuyện đều biểu lộ ra những cảm xúc như sợ hãi, căm hận và ghê tởm. Các từ khóa thường xuất hiện lúc đó là “đáng sợ”, “khủng khiếp”, “địa ngục”, “phi pháp”, vân vân.

Thứ hai, trong thế giới này, Ma Năng Sư rất hiếm thấy (“Hiếm” ở đây không phải cái kiểu đầy rẫy ở ngoài dường mà gọi là “hiếm” như mấy bộ tiểu thuyết YY trong kiếp trước kia). Trong năm năm, Tyres xác định được trong vô số những kẻ từng kể về Ma Năng Sư, chỉ có một người khách rượu và một gã khách làng chơi là kể câu chuyện có độ chân thật nhất định. Hiển nhiên, họ đều đã từng trực tiếp hoặc gián tiếp tiếp xúc với những thông tin về Ma Năng Sư. [note21435]

Thứ ba, cậu chưa từng nghe nói về một tổ chức, thế lực hay hội Ma Năng Sư nào cả. Tuy nhiên, có tin đồn rằng thủ lĩnh của Bang Blood Bottle là hai Ma Năng Sư.

Thứ tư, các đội tuần tra phụ trách bảo vệ cổng thành phía tây được trang bị thứ vũ khí gọi là “Vũ khí phản ma pháp”.

Thứ năm, Ma Năng Sư hoàn toàn khác với những “Dị năng giả”, “Chiến binh dị năng”, “Chung kết Kiếm sĩ” và “Chung kết Kỵ sĩ” mà mọi người thường say sưa thảo luận. Năng lực của những người đó có thể là bẩm sinh hoặc đạt được qua rèn luyện. Nhưng Tyres chưa bao giờ nghe nói về cách Ma Năng Sư có được thứ sức mạnh khủng khiếp đó.

Thứ sáu, ngoài Ma Năng Sư, có một thứ vũ khí với cái tên rất khả nghi, “Súng Ma Năng”. Thứ vũ khí đó chỉ được cho phép sử dụng trong Quân đội Hoàng gia. Bất kỳ ai sở hữu trái phép nó sẽ bị kết án trọng tội.

Đó là toàn bộ những thông tin Tyres có về Ma Năng Sư.

“Ma Năng Sư?” Tyres ngập ngừng hỏi.

Jala lườm Tyres và đeo kính lên. “Có tin đồn rằng kẻ đứng sau Bang Blood Bottle là một Ma Năng Sư; nhưng kẻ đó đã rất nhiều năm rồi không xuất hiện.”

“Blood Bottle?”

‘Một trùm thế giới ngầm sao?’ Tyres nhẹ nhíu mày. “Vậy chính xác thì Ma Năng Sư làm gì?”

Không như mong đợi, Jala lạnh lùng lắc đầu.

“Đừng hỏi.”

Nữ bartender không do dự cắt đứt mọi sự nỗ lực muốn hỏi thêm của Tyres. “Đó không phải điều ngươi nên biết.”

Nhìn biểu hiện của Jala, Tyres lúng túng gãi đầu.

Ma Năng Sư là gì? Có phải loại người có thể làm ảo thuật và bắn quả cầu lửa từ xa không? Họ mạnh lắm sao? Họ có thứ năng lực đặc biệt như những Dị Năng Giả không?

Tyres đã từng tưởng tượng ra vô số tình huống chạm trán với Ma Năng Sư. Nhưng thật không may, từ những thông tin cậu có, không có tình huống nào lạc quan cả.

Chẳng hạn như tình huống lúc này vậy.

Tyres nhét chiếc khăn đen vào túi và một lần nữa leo lên lưng Jala.

“Từ bây giờ, chúng ta phải cẩn thận hơn và tránh mọi trận chiến để không bị bại lộ hành tung.”

Nữ bartender nghiêm túc ngẩng đầu.

“Hi vọng rằng vận may của chúng ta không tệ đến mức gặp phải Ma Năng Sư.”

—— —— —— —— —— —— —— —— ——

Vài phút đồng hồ trước.

Phố Red Market, trong kho chứa hàng dưới lòng đất của một phòng chơi cờ.

Một người đàn ông tuấn tú trong bộ trang phục màu lam với mái tóc xoăn dài màu nâu đậm lẳng lặng ngồi bên một chiếc bàn chơi cờ cũ kỹ. Trên bàn có một tấm bản đồ, bên trên bày vài quân cờ chia thành hai đội đen và đỏ, có hiệp sĩ, có kiếm sĩ, hộ vệ, khiên chiến binh, máy bắn đá, tể tướng và Vua.

Đây là trò chơi được lưu truyền từ Vương quốc Ayranvia, phỏng theo các tư liệu lịch sử và thường thức chiến tranh, có tên gọi là “Đế quốc hưng suy” [note21436] . Ngày nay, nó là trò chơi cờ phổ biến nhất trong giới quý tộc. Nó mô phỏng cuộc chiến giữa Hoàng đế của Đế quốc viễn cổ với hai đội quân đối địch. Đối với những quý tộc thân phận cao quý sống trong cuộc sống an nhàn hưởng thụ, đó là cách hiệu quả nhất để thể hiện sự nam tính và thu hút phái đẹp mà không phải dấn thân vào những trò tiêu khiển đầy rủi ro.

Đương nhiên, cũng có vài vị quý tộc lớn có sở thích độc lạ. Nghe nói họ thích dùng người thật làm quân cờ.

Dưới ánh sáng của ngọn đèn Bất diệt, nếu có ai đó nhìn gần hơn, họ sẽ nhận ra ở giữa bàn cờ chính là tấm bản đồ Phố Red Market.

Người đàn ông tuấn tú khéo léo di chuyển tay phải, những quân cờ đỏ đen lần lượt bị hắn nhấc ra khỏi bản đồ. Nhưng trong số những quân cờ bị dời ra, số quân đen nằm rải rác nhiều hơn hẳn số quân đỏ tập hợp lại.

Hai quân Tể tướng màu đen được đặt giữa tấm bản đồ, xung quanh đó là các quân Hộ vệ và Kiếm sĩ đen, có một vài quân Kỵ sĩ đỏ đang chặn họ lại. Ở khu vực bên ngoài có khá nhiều quân Kỵ sĩ và Khiên chiến binh màu đen, họ đang bị áp đảo về số lượng bởi đội quân gồm các Kiếm sĩ và Hộ vệ do hai quân Tể tướng đỏ thống lĩnh.

Ở chính giữa tấm bản đồ đặt một quân Vua đỏ với một Hộ vệ ở bên cạnh.

Người đàn ông tuấn tú trong bộ áo lam đang vui vẻ thưởng thức trò chơi của mình. Nếu nhìn gần hơn sẽ thấy được, có một quả cầu năng lượng màu xanh nhạt trong bàn tay trái tự do của hắn. Trông nó như đang thở, như đang sống, dường như trong nó còn ẩn chứa một cơn lốc dữ dội.

Thỉnh thoảng, người đàn ông sẽ mở miệng nói gì đó. Từ miệng hắn ta có thể nhìn thấy rõ những làn sóng dao động của không khí lan ra rồi tan biến.

Nhưng lạ thay, chẳng có âm thanh nào phát ra cả.

Trong bóng tối tĩnh mịch và cô độc, cảnh tượng đó trông thật quỷ dị.

Ngay lúc này, lông mày người đàn ông bỗng cau lại.

Sau đó, với khuôn mặt không đổi sắc, hắn nhấc một quân Máy bắn đá ra khỏi một góc bản đồ.

Nhưng vài phút sau, người đàn ông lại nhíu mày thật chặt. Hắn chậm rãi vươn tay ra và nhấc quân Kiếm sĩ còn lại ra khỏi vị trí đó.

Quả cầu năng lượng trong tay trái người đàn ông lóe lên trong nháy mắt. Cơn lốc bên trong nó dường như hơi rung động.

Hắn hít sâu một hơi và lần đầu tiên nói ra một câu có âm thanh.

"Ai chịu trách nhiệm canh gác và đánh chặn ở Khu Hạ thành?" Hắn ta như đang hỏi không khí vậy.

Trong bóng tối rùng rợn, một lời hồi đáp quỷ dị mà chắc chắn đột nhiên truyền đến: "Dorno Kẻ biến hình và Sven Kẻ bất tử."

Người đàn ông nhắm mắt lại và nhẹ lắc đầu. Sau đó hắn di chuyển hai quân Kiếm sĩ đỏ từ nơi khác vào thay thế vị trí hai quân vừa mất. Hắn đặt một quân trong số đó vào vị trí càng sâu hơn như thể muốn bắt luôn thứ gì đó vừa ăn mất hai quân cờ Dorno và Sven của hắn vậy.

Bờ môi hắn lại một lần nữa mấp máy trong yên lặng, gửi ra những làn sóng dao động vào không khí. Sau đó, giọng nói của hắn mới dần dần vang lên từ hư không.

"Anh em nhà Talon và Moria đã bị chúng ta ăn từ một giờ trước rồi. . . Vậy, là tiếp viện sao?" Hắn lẩm bẩm.

Hắn do dự một lúc, rồi di chuyển một trong hai quân Tể tướng đỏ trên bản đồ.

"Giờ thì tốt rồi."

Nhưng khoảnh khắc sau đó, người đàn ông dường như cảm nhận được điều gì và sắc mặt hắn lại một lần nữa thay đổi. Hắn di chuyển bàn tay phải đến một góc khác của tấm bản đồ và nhấc hai quân Kiếm sĩ đỏ ra cùng một lúc.

Sắc mặt người đàn ông trông không mấy dễ chịu.

"Ai phụ trách canh gác khu Tây thành?"

"Là anh em nhà Leighton, Gai độc và Roi bọ cạp."

Lần này, giọng nói trong bóng tối có vẻ khá thận trọng.

Người đàn ông áo lam không nói gì. Hắn nhìn qua nhìn lại tấm bản đồ với biểu cảm nghi hoặc và bất mãn.

"Là quân cờ tới từ bên ngoài sao? Thật đau đầu. Không phải đã thỏa thuận với Sở cảnh sát hạ lệnh giới nghiêm rồi sao?"

Cuối cùng, hắn thở dài bất lực. ‘Vì lâu rồi không chơi mấy trò chơi của con người nên trình độ của ta bị hạ thấp sao? Haizz…..’

Người đàn ông khẽ ngẩng đầu, biểu cảm đầy phức tạp.

"Groudon. Ngươi biết không?

"Ý nghĩa của cạm bẫy và mê cung chính là chặn đứng mọi lối thoát, khiến con chuột tự chui đầu vào và bị mắc kẹt ở bên trong.

"Nhưng nếu lối ra và lối vào của cái bẫy đều bị mở ra.

"Thì ta chẳng thể bắt được thứ gì cả."

Sắc mặt người đàn ông trở nên lạnh lẽo. Hắn dứt khoát di chuyển quân Hộ vệ đỏ bên cạnh quân Vua ở chính giữa bản đồ đến vị trí hai quân Kiếm sĩ vừa bị nhấc ra.

Trong bóng tối, một tiếng gió thổi chợt vang lên.

Và rồi căn phòng rơi vào im lặng.

Chỉ còn cơn lốc trong quả cầu năng lượng trên tay người đàn ông đang dần dần lắng xuống.