Đọc truyện vip online, đọc truyện chữ, truyện full, truyện hay. Tổng hợp đầy đủ và cập nhật liên tục.
Kingdom's Bloodline

kẻ ăn mày




"Vì lẽ đó, Baudrillard [note20239]

cho rằng "Vật" và "Nhu cầu" đều là những biểu tượng sai lầm. Ông phê phán lý thuyết về giá trị của Marx, cho rằng Marx cũng rơi vào cái bẫy tư tưởng kinh tế chính trị của chủ nghĩa tư bản. Từ đó ông đưa ra lý luận của riêng mình về kinh tế chính trị."

Wu Quiren kết thúc bài thuyết trình của mình. Cậu mở ra trang trình chiếu cuối cùng và gửi lời cảm ơn đến giáo sư và các bạn học. Nhận được tín hiệu của giáo sư, cậu trở về chỗ ngồi và chờ đợi bạn học kế tiếp trình bày báo cáo.

"Tyres!"

Khoảnh khắc sau đó, cựu nghiên cứu sinh Wu Qiren, bị đánh thức từ trong giấc mộng.

Cậu cuộn tròn lại, nép mình vào lỗ hổng trong bức tường lạnh như băng. Cậu có thể cảm thấy cơn gió lạnh ùa vào từ bốn phía qua những khe hở.

Wu Qiren thở dài. Đã được 5 năm rồi, nhưng đôi khi cậu vẫn gặp những giấc mơ về kiếp trước.

Tuy rằng cuộc sống trước kia của cậu khá nhàm chán nhưng nó chắc chắn tốt hơn nhiều so với cái tình cảnh khốn khổ hiện tại.

"Tyres! Tyres!" Một bàn tay to lớn thò vào trong cái ổ, nắm chặt lỗ tai Wu Qiren, lôi cậu ra khỏi cái hang ổ nhỏ lụp sụp một cách thô bạo.

Đây là một gian phòng đổ nát. Xuyên qua khoảng trống của mái nhà đã sập một cửa, cậu nhìn thấy những ngôi sao sáng rực rỡ trên bầu trời đêm. Nhưng những chòm sao trên bầu trời kia không phải những chòm sao mà cậu từng quen thuộc .

Wu Qiren không cách nào phản kháng được bàn tay thô bạo kia —— một đứa trẻ mới 7 tuổi thì có thể làm gì được chứ?

Cậu bị kéo lê đi trên sàn gạch thô ráp. Đầu gối cậu đau rát vì ma sát, nhưng cậu vẫn cắn răng không kêu một tiếng.

Tên Quaid tàn bạo cực kì mất kiên nhẫn với tiếng trẻ con khóc. Nghe nói hắn đã từng đánh gãy hai chân một bé gái sáu tuổi chỉ vì muốn dùng nước mắt đổi lấy đồ ăn.

"Tao đã hỏi Rick. Số tiền mày kiếm được tuần này ít hơn 5 đồng so với tuần trước! Mày giấu đi rồi đúng không?" Khi nổi giận, Quaid trông tựa như một con sư tử lông đỏ rực. Cái mũi gồ ra làm hắn nhìn càng hung ác.

Wu Qiren bị quăng ngã trên mặt đất. Hình ảnh những cái ổ nhỏ trong những bức tường xung quanh ánh vào đôi mắt màu xám tro của cậu. Ở trong đó, có năm đứa trẻ ăn mày ở cùng phòng với cậu, tầm từ 4 đến 10 tuổi khác nhau. Tiếng rống của Quaid làm cho bọn họ hoảng sợ, run lẩy bẩy.

Trong cái hang nằm trong cùng là bé gái nhỏ tuổi nhất. Cô bé tóc ngắn đang cắn chặt tay trái mình, mặt đỏ lên, sợ hãi mà nhìn Wu Quiren ngã trên mặt đất. Cậu bé trong cái hang bên cạnh cô, Ned, 6 tuổi, thậm chí còn sợ tới mức hét lên.

Cô bé kia tên là Collia. Wu Qiren biết vì sao mà cô sợ.

Trên thực tế, tuần này, vận may của Wu Qiren không hề tệ.

Trong tuần này, cậu, hay nên nói là ăn mày Tyres, kiếm được 37 đồng, nhiều hơn hẳn 18 đồng so với tuần trước.

Tuy nhiên, cậu chỉ nộp 14 đồng cho Quaid, tổng quản lý đám trẻ ăn mày của Hội Brotherhood phố Black. Cậu đã dùng hết số tiền còn lại, bao gồm cả số tiền cậu cực khổ tích góp được trong hai năm, để mua thuốc. Nhờ Yanni tốt bụng, cậu đã mua được thuốc chữa thương hàn với giá gốc ở hiệu thuốc Grove.

Tyres bón thuốc cho Collia uống. Cô bé mới chỉ 4 tuổi. Bị thương hàn ở cái tuổi này, cô bé sẽ chết nếu không có thuốc.

Trong 5 năm trở lại đây, từ 2 tuổi đến 7 tuổi, ký ức của Tyres đã dần thành hình. Từ một đứa trẻ mù mờ, cậu đã nhớ lại những kí ức của kiếp trước, từng chút một. Dù rằng, đó chỉ là những mảnh kí ức vụn vỡ và hỗn loạn.

Tuy vậy, trong suốt hai năm kể từ khi bắt đầu biết nhận thức, Tyres vẫn bị ám ảnh mỗi khi nhìn thấy người khác chết đi trước mắt mình.

Chết vì bệnh, ngã chết, chết đuối, hay bị treo cổ đều có. (Thậm chí, Tyres từng tận mắt nhìn một kẻ đứng cách xa tận 20 mét, dùng dị năng bóp chết ngạt một đứa ăn mày đang khóc rống) Giới hạn hay nguyên tắc chẳng là gì cả với lũ buôn người Hội Brotherhood.

Dù có là băng đảng gangster, luật lệ cũng cần thời gian để lắng đọng. Mà Hội Brotherhood mới quật khởi và phát triển được 12 năm.

Ngay cả băng đảng có 90 năm lịch sử, được biết đến như "Quý tộc trong thế giới ngầm", Bang Blood Bottle, cũng có không biết bao nhiêu nợ máu.

Hầu hết mọi thời điểm chứng kiến những cái chết, Tyres thực sự bất lực. Ngay cả chính cậu cũng đã thoát nạn trong gang tấc không biết bao nhiêu lần, nhờ những kinh nghiệm và trí tuệ của một người trưởng thành.

Tỷ như hiện tại.

Quaid đang cực kì hưng phấn. Hắn xoa tay hằm hè. Ánh mắt của hắn tỏa ra sự nham hiểm, độc ác và hung hãn đặc hữu của một tên gangster tàn bạo.

"Tôi không giấu gì cả! Tuần này đã bắt đầu vào đông nên không có nhiều người đi qua 3 khu Hạ thành——" Tyres bò dậy từ dưới mặt đất trong khi nói ra cái cớ vừa mới biên soạn.

*Bốp!*

Nghênh đón cậu là một cái tát không thương tiếc khiến Tyres lại ngã dúi dụi.

"Mang tiền mày giấu ra đây, rồi tao đánh cho mày một trận! Hoặc là tao đánh mày trước, sau đó mày lại giao tiền ra! Chọn đi!"

Hiển nhiên, Quaid không muốn nghe lời giải thích của cậu.

Tên tổng quản Hội Brotherhood có lẽ chỉ là muốn vơ vét chút tiền đi uống rượu. Cũng có thể chỉ đơn giản là hắn đang tìm ai đó để đánh cho sướng tay.

"Nhưng mày cứ ngang bướng như thế cũng được—— tao thích nhất là bọn trẻ con bướng bỉnh." Quaid cười gằn, vặn vặn nắm đấm.

Nhìn nắm đấm khổng lồ ở trước mặt, Tyres biết, ngay cả khi mình không nói gì cả, Quaid cũng sẽ không bỏ qua cho mình.

Tháng trước, Quaid vừa mới đánh chết một đứa ăn mày ở phòng 5.

Tyres ôm lấy khuôn mặt sưng đỏ, nhanh chóng suy nghĩ.

Bình thường, Quaid không quan tâm bọn ăn mày kiếm được bao nhiêu. Cứ đêm đến là hắn lại đi uống rượu ở quán bar Sunset ở dưới phố Underground. Hắn còn chẳng rõ một đồng bạc Mindith có thể đổi bao nhiêu đồng Midir, chứ đừng nói đến việc quản lý thu nhập —— Trợ thủ của hắn, Rick, cái tên nhìn ngoài mặt rất ổn trọng và đáng tin cậy kia, là người làm mấy việc này.

Mà cho dù là một kẻ khôn khéo như Rick, hắn cũng biết rằng mỗi đứa ăn mày kiếm được 7-8 đồng trong một tuần là điều rất bình thường.

Có ai đó đã nói cho hắn.

Chỉ có thể là như thế.

Tyres liếc qua đám trẻ ăn mày ở xung quanh. Sau khi nhận được tiền từ một nữ quý tộc, cậu đã trở về Phế Ốc [note20246] ngay lập tức. Nhất định là bọn nhỏ trong phòng thấy được.

Trong cái hoàn cảnh tàn khốc như này, tâm địa những đứa trẻ dễ dàng bị biến chất hơn nhưng gì người ta có thể tưởng tượng nhiều.

Quaid lại đạp thêm một cái nữa. Tyres kín đáo lấy cùi chỏ để giảm lực đánh, bảo vệ vùng bụng. Cậu cố biểu hiện như thể bị đánh đau không chịu nổi. Cậu không thể lên tiếng, Quaid thích nhất tiếng hét thảm của bọn trẻ.

"Tôi nói mà!" Trông Tyres như đang rất sợ hãi. "Làm ơn đừng đánh nữa!"

"Vậy mày phải xem tâm tình của tao rồi!" Quaid nhìn quanh một vòng. Hắn rất hài lòng khi nhìn thấy năm đứa ăn mày khác đều sợ hãi co rúm lại.

"Buổi sáng thứ tư, tôi đã gặp được một nữ quý tộc, bà ấy cho tôi mười đồng!" Tyres run rẩy trốn vào trong góc tường, lên tiếng nói.

"Tao biết mà! Mày xin được hả? Là trộm được đúng không? Không ai có thể giấu diếm được tao, nhất là thằng nhãi trộm cắp như mày!" Quaid ngoan độc xoa xoa tay, chuẩn bị đánh tiếp : "Giao tiền ra đây!"

Trước khi Quaid kịp cau mày, Tyres lại bồi thêm một câu: "Nhưng mà chỗ tôi đến chính là Phố Red Market!" [note20283]

"Phố Red Market?" Vừa giơ tay lên, Quaid lại hạ thấp tay xuống. "Mày đi vào địa bàn của Bang Blood Bottle?"

"Đúng thế, chỗ của chúng ta thực sự không kiếm được nhiều tiền." Trừ người của Hội Brotherhood, đám mạo hiểm gia lắm kỹ nghệ, cùng một vài kẻ có mục đích đặc thù nào đó, có ai đui đến mức đi loanh quanh ở ba cái khu phụ cận Phố Black? Kể cả đội phòng vệ thành phố mang kiếm khiên, cũng chẳng muốn tới gần khu vực nhuốm màu tội ác này.

"Lần đầu đến đó tôi đã kiếm được rất nhiều tiền, người của Blood Bottle cũng không xuất hiện. Tôi đã nghĩ rằng lần sau cũng có cơ hội."

"Ngu xi!" Quaid hung bạo đá Tyres. Ở đằng xa xa kia, Tyres thấy Collia run lên một cái. Cậu lại nghe thấy Quaid tức giận quát: "Mày có não không? Mày nghĩ địa bàn của Blood Bottle dễ xơi vậy à?"

Tyres rụt người lại, run rẩy nói: "Phải. Buổi chiều hôm sau, người của Blood Bottle tóm được tôi. Bọn họ treo tôi lên. Tôi nói tôi lạc đường nhưng bọn họ không tin. Tôi giao hết tiền ra, bọn họ vẫn không tha cho tôi."

"Phế vật! Vậy làm sao mày trốn ra được?" Quaid gầm lên hung hãn.

"Sau đó, tôi nói tôi là người của ngài Quaid, bọn họ, bọn họ cười ầm lên."

"Sao cơ?" Quaid siết chặt nắm đấm và chụp lấy cái cổ áo vải đay rách rưới của Tyres, nhấc cậu từ dưới góc tường lên, "Bọn nó cười cái gì?"

Tyres nghi hoặc lắc lắc đầu: "Tôi nghe không hiểu lắm —— bọn họ nói."

Quaid hung tợn mà nhìn chằm chằm cậu: "Nói nhanh lên!"

Tyres giả vờ bị dọa cho hoảng sợ. Cậu run rẩy mà nói: "Trong đám bọn họ có một gã đầu trọc, hắn nói, nếu tôi là đứa trẻ của Quaid thì tha cho tôi một mạng, bởi vì Quaid thực sự, thực sự rất cần một đứa con trai,"

Tyres còn chưa nói xong, Quaid đã hung hăng quăng cậu vào tường!

Tyres dùng hết sức bảo vệ đầu cùng ngực bụng của mình. Cậu dùng lưng nhận lực xung kích từ vách tường, sau đó lập tức đưa lưng chuyển hướng Quaid, hứng lấy trận đòn trong cơn cuồng nộ của Quaid. Trong lúc đó, cậu cảm nhận lực đánh, tùy thời chuyển lưng đổi góc độ, giảm cường độ lực đánh.

"Chó đẻ... thằng đầu trọc... Sven... Làm sao hắn biết... tao giết mày... giết mày .. vô dụng... đần độn... "

Quaid lớn tiếng cuồng nộ, đạp Tyres một cú lại một cú. Miệng hắn gào thét cái gì đó không rõ, miễn cưỡng cũng chỉ nghe được vài từ đơn.

Trong những cái hang ở vách tường, mấy đứa bé kinh hoàng mà nhìn Tyres bị đánh đập. Nhưng chúng đều bịt chặt miệng mình lại, không dám rên một tiếng.

Tyres hứng lấy nhưng cái đạp như mưa của Quaid, nhưng trong lòng cậu lại thả lỏng một chút.

Chí ít, tên Quaid như hiện tại sẽ không đi hỏi chuyện tiền dư ở đâu. Hơn nữa, mặc dù nhìn rất đáng sợ, nhưng Quaid khi giận đến phát cuồng, lại an toàn hơn nhiều Quaid khi có hứng thú muốn tra tấn bọn trẻ.

Những lời Tyres nói có một nửa thật và một nửa giả:

Chính xác là Tyres có đi Phố Red Market, nhưng cậu luôn trốn trong những ngõ tối hẻo lánh, cẩn thận quan sát chung quanh.

Cậu chắc chắn đã gặp một nữ quý tộc mặc áo lông ngỗng hoa lệ, nhưng có tận hai mươi Chung kết Kiếm sĩ đi theo cô. Đây cũng là nguyên nhân vì sao bọn Huyết Bình Bang cũng không quấy rầy lúc cậu chạy từ ngõ nhỏ ra ăn xin.

Đích thị là Tyres đã nhận được 12 đồng từ nữ quý tộc kia ——Đương nhiên cậu không ngốc đến mức đi ăn cắp trước mặt hai mươi Chung kết Kiếm sĩ——, nhưng trước khi vị nữ quý tộc rời đi, cậu đã nhanh chóng lủi vào đám đông mà chuồn mất, không trở lại.

Về phần tên đầu trọc Sven, từ trước đến nay Tyres chưa từng giáp mặt hắn. Cậu chỉ biết hắn là tên tổng quản chuyên thu nợ của Blood Bottle.

Mà trước kia Quaid cũng là tay thu nợ của Hội Brotherhood. Cho đến một lần, Quaid chọc giận nhầm người rồi bị làm hỏng cái đó. Thông tin này khá là bí ẩn, Tyres biết được nó lúc cậu trốn vào góc tường nhà lớn Hội Brotherhood, nghe thấy hai sát thủ Felicia và Layork thầm chế giễu Quaid.

Sau khi đã phát tiết xong cơn giận, Quaid lôi ra một bình rượu rồi hùng hùng hổ hổ rời đi trong khi miệng vẫn nguyền rủa tên đầu trọc Sven. Lúc này, phần lưng áo Tyres đều đã nát vụn ra. Một mảng lưng cậu tím xanh.

Bởi vì Tyres cố nghiêng người tránh bị đánh chính diện, nên có nhiều chỗ trên cơ thể bị trầy xát chảy máu. Những cơn đau cứ ập tới từng đợt từng đợt một.

Máu nhỏ xuống mặt đất. Tyres cảm thấy một cơn đau bỏng rát đánh tới. Chắc hẳn do lâu rồi không bị đánh nên cậu cảm thấy mọi bắp thịt đều rất đau đớn.

Từ khi đến thế giới này, bị đánh, bị đói, ốm đau cùng rét lạnh đều là chuyện thường ngày với cậu. Nhưng khi cậu dần tìm về những ký ức của nghiên cứu sinh Wu Qiren, nhờ vào sự thận trọng và kinh nghiệm, đã rất lâu rồi Tyres không bị đánh một trận đau như vậy.

Khi thanh âm của Quaid đã dần dần lắng xuống, năm đứa bé trong phòng mới bò ra khỏi mấy cái hang trong tường. Chúng thuần thục mà nâng Tyres đang không còn chút sức lực vào sân.

Sinti ‘đô con’ mười tuổi cầm lên mảnh chén vỡ chạy ra chỗ vạc nước. Hai đứa trẻ 8 tuổi, Ryan què và Kellet mặt đen, đang cố hết sức dùng đá đánh lửa nhóm lên đống cành khô cùng cỏ dại. Ned tóc vàng 6 tuổi cùng Collia nhỏ nhất, thì hái lấy vài chiếc lá cây hình thù kì quái, dùng miệng nhai nát, rồi nhẹ nhàng bôi lên những vết thương chồng chất trên lưng Tyres.

Tyres cố nén đau đớn, cố tìm thứ gì đấy làm mình sao nhãng. Cậu nhìn Collia đang khóc thút thít, lại nhìn Ned đang cúi cầu ủ rũ. Cậu cố hết sức cho ngữ khí của mình nghe thật bình tĩnh và nói:

"Không sao đâu, Ned, tớ không trách cậu đâu."

Ned bỗng ngẩng đầu, khuôn mặt đầy hoảng sợ. Bốn đứa trẻ khác cũng đưa ánh mắt về phía cậu.

"Làm sao mà cậu biết?" Cậu bé 6 tuổi không giấu nổi cảm xúc, áy náy cùng hoảng sợ đều viết hết trên mặt cậu.

Lúc Tyres bị Quaid đánh, ba đứa trẻ hơi lớn mặc dù sợ hãi, nhưng vẫn nhìn đăm đăm bên đó.

Chỉ có Collia với Ned là khác. Một đứa vùi mặt vào hai tay không dám ngẩng đầu lên. Một đứa thì nhìn vào trong tường, ngẫu nhiên lại hoảng sợ quay đầu liếc một chút.

Số tiền đó cuối cùng đều dùng để mua thuốc chữa thương hàn cho Collia nên đương nhiên cô bé sẽ không mách lẻo. Nhưng Tyres vẫn không dám xác định đó là Ned.

Hiện tại thì không còn nghi ngờ gì nữa.

Cậu cố gắng nở một nụ cười: "Không sao, Quaid sẽ không truy cứu chuyện này nữa đâu."

"Tớ… tớ… " Mặt Ned đỏ gay lên. Cậu nhìn vào lưng Tyres, nước mắt từng giọt từng giọt rơi lã chã.

"Tuần này tớ không kiếm được tiền, cũng không dám đi trộm… "

Cậu sụt sùi khóc:

"Rick không nói gì, nhưng Quaid rất không hài lòng. Hắn nói, nếu còn như vậy nữa, hắn sẽ bán tớ ra Đại Hoang mạc làm thức ăn cho lũ Barren Bone. Tớ sợ lắm. Nên tớ nói cho hắn biết, nói Tyres… Tyres, cậu, có ngày cậu cầm về rất nhiều tiền. . . Tớ cứ nghĩ rằng, như vậy, họ sẽ không đem tớ. . . Quaid bảo tớ về, hắn nói ban đêm sẽ tới. . ."

Mặt Collia cũng đỏ lên. Đôi tay đang bôi thảo dược của cô bé run lên bần bật. Mấy giọt máu tươi lại nhỏ xuống đất từ lưng áo Tyres.

Tyres rên rỉ một tiếng trong yên lặng. Cậu cảm giác cơn đau như thiêu đốt vừa mới giảm xuống, lại bị động tác của Collia kích thích lên.

Ryan giận dữ nhìn chòng chọc Ned, làm cho cậu càng cúi đầu thấp hơn. Kellet thì kinh ngạc, hết nhìn Ned, lại nhìn Tyres. Chỉ có Sinti vẫn yên lặng không nói một lời, tiếp tục mang nước tới.

Tyres nhìn Ned.

Đứa trẻ này chỉ mới sáu tuổi —— Đôi mắt Tyres ảm đạm đi, cậu tự nói với mình như vậy.

Gần như cái gì cũng không hiểu.

Cậu ấy không đáng phải nhận lấy cái số phận.

"Không sao đâu, Ned, Collia. "

Tyres thở ra một hơi và cảm thấy vết thương trên lưng hình như đã đỡ hơn nhiều. Cậu nhẹ nhàng nắm lấy tay Ned: "Nhưng mà, cậu thấy Quaid đã làm gì rồi đấy…"

Ned khóc nức nở trong hoảng loạn.

Tyres nhìn cậu thật nghiêm túc và nói:

“Lần sau, nếu các cậu không kiếm được tiền, hãy nói cho tớ. Tớ sẽ nghĩ cách.

“So với Quaid, chúng ta mới là đồng đội chứ.”

Ned càng khóc lớn hơn. Tiếng khóc làm cho lời nói của cậu thật mơ hồ: "Tyr… Tyres, ư… không… xin lỗi…cậu… "

Tyres lặng lẽ nhìn Ned đang khóc không ngừng.

Cuối cùng, cậu quay đầu lại và hít một hơi thật sâu.

"Không sao rồi, Ned." Tyres khẽ thở dài rồi nhận lấy chiếc bát vỡ trên tay Collia, uống một ngụm nước. Cậu khẽ thì thầm:

“Đừng sợ, tớ luôn có cách.”

Ngoại trừ Ned đang khóc, những đứa trẻ xung quanh đều rụt rè nhìn cảnh đó mà không nói một lời nào.

Tyres nhìn xuống mặt đất dưới chân, đôi mắt cậu dần mơ hồ.

Nhưng mà….

Tyres nhìn năm đứa trẻ xung quanh cậu. Đặc biệt là cô bé Collia vừa mới khỏi bệnh, đôi mắt ngân ngấn nước mắt vẫn còn nét sợ hãi.

Ngày mai phải nghĩ cách gì kiếm thêm chút tiền thôi. Cậu nghĩ.

—— —— —— —— —— —— —— —— ——

Đền thờ Lạc Nhật, Thành Eternalstar. Sau giờ cầu nguyện trước mặt trời lặn, một nữ tu sĩ thực tập đang thu thập tế đàn thì đột nhiên dừng tay lại. Cô kinh ngạc mà nhìn chiếc đèn chứa dầu vĩnh cửu đặt trên tế đàn bằng đá.

Từ lúc cô bắt đầu trông coi thần đàn này, ngọn đèn đó chưa bao giờ được thắp lên. Cô chưa bao giờ thấy ai dùng đến nó, cũng không thấy ai để ý nó. Nhưng lúc này…

Một ngọn lửa vàng rực đang cháy lên từ chiếc đèn.

Ngọn lửa đột nhiên biến thành màu hồng, rồi chuyển thành một màu đỏ sậm tựa như màu máu.

Một tu sĩ lớn tuổi chú ý thấy thực tập sinh mất tập trung.

“Niah!” Bà bất mãn trách mắng một tiếng.

Thực tập sinh nhanh chóng chuyển sự chú ý trở lại tế đàn.

Ngay sau đó, đột nhiên người tư tế lớn tuổi bỗng kêu lên hoảng hốt. Bà nhìn trân trối vào chiếc đèn kia và thốt lên.

"Niah, nhanh, nhanh báo cho đại tư tế!"

Vị tu sĩ lớn tuổi không thể giấu nổi sự kinh ngạc. Bà run rẩy, tiến về phía thần đàn, nâng tay lên làm nghi thức cầu nguyện.

‘Chuyện gì xảy ra vậy?’ Đây là lần đầu tiên thực tập sinh Niah nhìn thấy vị tu sĩ đáng kính thất thố như thế. Điều đó làm cho cô cũng bị ảnh hưởng.

‘Mình làm sai cái gì sao? Nhưng mà mình có động vào cái đèn kia đâu.’

"Nhưng, nhưng, nên nói gì với đại tư tế đây ạ? Có người vụng trộm, thắp sáng chiếc đèn trên tế đàn sao?" Niah hốt hoảng hỏi.

"Không!"

Vị tư tế lớn tuổi nhìn chằm chằm ngọn đèn kia, nghi thức cầu nguyện trên tay bà không ngừng thay đổi.

"Chiếc đèn này, dù là trên cả hai mảnh đại lục hay vô số các hòn đảo của Errol, cũng chỉ có một người có thể thắp sáng nó."

"Người đó, chính là người sẽ quyết định tương lai của vương quốc."