Kingdom Of Heaven

Chương 57: Succubus




- Dâm tặc, trong cốt truyện lúc này nó chưa hiện nguyên hình đâu. - Jong Suk khẽ hừ một cái.

Mako cười khúc khích:

- Đẹp mà, đến con gái như Mako mà còn thích ngắm Succubus, nghe nói nhiều người vì ngắm con boss này của Luyến Gia Trang mà cứ hễ rảnh là phung phí thể lực vào đây để ngắm nó.

Jong Suk liếc qua Mako, câm nín không biết nói gì với cô gái này. Gã hừ một tiếng rồi nói:

- Từ xa không thấy rõ, nhưng tạo hình gương mặt của Succubus rất giống với một cao thủ… à không phải gọi là con “ác thú” trong đám người chơi mới đúng…

- Ai vậy? - Hưng tò mò hỏi.

Jong Suk cười cười:

- Lát nữa ráng ghi nhớ gương mặt của Succubus cho kĩ vào, sau này khi đi bên ngoài, gặp ai có gương mặt giống nó thì phải né cho thật xa, bấm nút biến cho thật lẹ. Nếu không thì có khi chết cũng chẳng kịp hiểu vì sao lại chết.

Thái độ bí hiểm của Jong Suk làm Mako cũng tò mò theo, cô lên tiếng thúc giục:

- Anh Jong Suk, là ai thì nói đại ra đi.

- Hắc Phụng Hoàng. - Jong Suk đáp.

Hưng trố mắt hỏi lại:

- Nhỏ đó ghê gớm lắm hả? Sao không có nghe ai nói gì hết ta.

Jong Suk bĩu môi:

- Mấy chuyện liên quan đến Hắc Phụng Hoàng không có ai nhắc đến trên các diễn đàn đâu, Nevermind ạ. Người ta sợ ả tìm đến truy sát nên không ai dám đề cập đến cái tên ấy.

- Cô gái đó tên Hắc Phụng Hoàng sao? - Mako hỏi.

Jong Suk lắc đầu:

- Không ai biết tên nhân vật của con ác thú đó là gì. Người ta chỉ thuận mặt đặt tên cho ả do chiêu thức cấp độ 120 đặc trưng có hình dáng phượng hoàng thuộc nguyên tố Bóng Tối của con quỷ đó.

Đến lượt Thiên Đăng thắc mắc:

- Mạnh đến cỡ nào vậy ông chú?.

||||| Truyện đề cử: Binh Vương Và Bảy Chị Gái Cực Phẩm |||||

- Hình như tôi có nhắc đến chuyện đạt đến đỉnh cấp kĩ năng Phản Xạ chỉ có bốn người. Chú em Wagashi là người thứ tư chức trách Chiến Binh mà tôi mới biết đạt đến mức độ này. Còn lại là một xạ thủ và hai Sát Thủ, Hắc Phụng Hoàng là một trong hai Sát Thủ đó. Tôi chính là một trong các nạn nhân của con quỷ cái này. - Nói đến đây giọng của Jong Suk như chùng xuống, có thể thấy được gã cao ngạo này kinh sợ nhân vật Hắc Phụng Hoàng đến thế nào.

Mako đột nhiên cười rúc rích cất tiếng:

- Nếu sau này Mako cũng tạo hình lại gương mặt giống Hắc Phụng Hoàng thì chắc anh Jong Suk ngày nào cũng như gặp ma nhỉ.

Thiên Đăng cũng nghĩ đến điểm này, gật đầu phụ hoạ theo. Jong Suk liếc mắt cười nhạt rồi lắc đầu:

- Mọi người có biết về việc không thể tự ý tạo hình gương mặt giống với boss không vậy? Ở giai đoạn lần đầu tạo nhân vật, chỉ cần tạo hình giống gương mặt của boss hình người. Hệ thống sẽ chặn lại ngay lúc đó liền, trừ khi chúng ta chứng minh được gương mặt đó là của mình.

- Chứng minh bằng cách nào? - Hưng hỏi.

Jong Suk nhún vai đáp:

- Dễ mà, chỉ việc chấp nhận một cuộc gọi đến từ đội ngũ chăm sóc khách hàng của game Kingdom Of Heaven, nói chuyện với người đó và đưa giấy tờ hình ảnh chứng minh gương mặt của mình trùng với hình ảnh của boss ra cho họ xem.

Mako cười cười:

- Vậy thì ý của anh Jong Suk là gương mặt của Succubus chính là hình ảnh thật ở ngoài đời của Hắc Phụng Hoàng đúng không?

Jong Suk gật đầu thay cho câu trả lời, đúng lúc này Thiên Đăng cất tiếng thúc giục:

- Vào đánh boss thôi.

- Mày háo hức muốn nhìn người đẹp? - Hưng vỗ vai Thiên Đăng, nhây nhớt hỏi.

Thiên Đăng đạp cho nó một cái rồi đáp:

- Đã thống nhất với nhau ngay từ đầu là chúng ta sẽ cố ý câu thời gian để phá kỷ lục nhiều lần nên mới tám với nhau nãy giờ, mày nghĩ tao quan tâm đến mấy vụ gái gú như mày lắm chắc. Đến lúc rồi, đi thôi.

Cả bốn người đẩy cánh cửa rào bước vào bên trong, cô gái đang ngồi quay tơ lập tức dừng tay, ngẩng đầu lên cười một tràng dài. Thanh âm có vẻ rất dễ chịu chứ không đáng sợ như câu thoại của những con boss trước.

- [ĐÃ LÂU LẮM RỒI MỚI GẶP ĐƯỢC NGƯỜI LẠ BƯỚC VÀO ĐÂY, THÔI THÌ …ĐÃ VÀO THÌ ĐỪNG MONG ĐƯỢC TRỞ RA…]

Lúc này Thiên Đăng mới nhìn rõ mặt của Succubus, ấn tượng đầu tiên của anh là tạo hình gì mà… xấu quá. Đôi mắt tênh hếch nằm trên chiếc mũi bị vẹo hẳn sang một bên. Chiếc cằm nhọn hoắc chìa ra như một cái sừng bò, hoàn toàn không có chút gì có thể được gọi là xinh đẹp. Chỉ có điều thắc mắc chuyện này trong thời điểm đánh boss thật là vô nghĩa, Thiên Đăng siết chặt thanh Katana trong tay. Đôi mắt anh dán chặt Succubus, theo dõi từng cử chỉ của nó.

Succubus nói xong lời thoại, liền đập mạnh tay xuống chiếc phản tre khiến nó vỡ tan tành. Nó nhảy vọt lên không trung, từ cơ thể của con boss bốc ra những luồng khí đen, quấn lấy cả cơ thể của nó. Đến lúc làn khói tan đi, Succubus lúc này đã hiện nguyên hình. Đôi cánh dơi của nó liên tục đập tại chỗ, giữ cho thân hình của nó lơ lửng trên không trung. Đôi mắt của con boss từ trên không đang nhìn trừng trừng xuống bốn kẻ xâm phạm ở dưới đất.

- Gương mặt đẹp thật, ánh mắt cũng quá sắc sảo, nhìn hơi đáng sợ, anh Nevermind có thấy vậy không? - Mako mãi ngắm nhìn gương mặt xinh đẹp của con boss, cô lấy tay đẩy đẩy thằng Hưng đang đứng kế bên rồi hỏi hắn.

Hưng nuốt nước bọt đánh ực một cái, thẫn thờ đáp:

- Ừ, đẹp thật mà hơi … to.

Mako ngạc nhiên trố mắt nhìn qua gã xạ thủ đứng kế bên mình. Trong đầu cô còn đang nghĩ cái gì “to” nhỉ thì phát hiện ra, ở góc đứng của Hưng không nhìn thấy được gương mặt của Succubus mà chỉ nhìn thấy duy nhất bộ ngực to che cả khuôn mặt của con boss lúc nhìn từ dưới lên. Thiên Đăng bật cười tát vào đầu Hưng một cái rồi nói lớn:

- Tỉnh lại đi ba, tập trung đánh boss, nước miếng chảy ra ngoài rồi kìa.

Hưng cũng mặc kệ, đánh thì đánh, chửi thì chửi, gã vẫn mãi mê ngắm hai trái bưởi của Succubus. Cho đến khi con boss đáp xuống mặt đất, duyên dáng khoanh tay trước ngực, thậm chí còn làm động tác đá lông nheo một cái với cả bốn người thì Hưng mới sực tỉnh, vội vàng lấy tên ra cầm sẵn ở tay.