Kingdom Of Heaven

Chương 30: Hai con gà




Trong lúc chờ đợi T-Yosef chế tạo trang bị cho Jong Suk. Thiên Đăng xổ từ trong Vô Cực Hành Trang của mình ra một đống thịt gấu và thỏ, bởi vì theo lời Mako nói thực phẩm trong trò chơi có độ tươi nhất định như trong thế giới thực. Nếu không có phương pháp bảo quản tốt, chúng sẽ rất nhanh bị hỏng. Mako và Thiên Đăng gom được một nùi lá khô và củi, chặt lấy mấy cành cây còn tươi làm một cái giàn treo bên trên, đoạn treo hết số thịt còn lại lên đó.

- Hú hú, anh Jong Suk, cho xin miếng lửa. - Thiên Đăng gọi tay pháp sư đang đứng mãi mê ngắm nhìn T-Yosef làm việc.

Jong Suk đưa mắt nhìn ngang, không nói không rằng chìa bàn tay ra về phía đống lá, một ngọn lửa bùng lên ngay lập tức. Khói bốc lên mù mịt, phủ kín đống thịt đang treo trên giàn. Mako và Thiên Đăng không còn việc gì để làm, đi đến gần Jong Suk bât chuyện cho đỡ buồn.

- Bên ngoài trời đã sụp tối, chúng ta lại vào phá bản tiếp hay sao anh Jong Suk? - Mako hỏi trước.

Thiên Đăng đã chán chơi ở đây, anh đưa ra đề nghị:

- Hay là chúng ta ra ngoài săn quái…

- Kiếm ít Tango, vật phẩm có thể giao dịch, gặp quái mới, tham quan cảnh vật mới… - Jong Suk đáp.

Thiên Đăng và Mako gật đầu, Jong Suk nổi giận mắng:

- Đó là kiểu chơi của mấy con “gà”, hai người nghĩ đây là trò chơi à?

Mako đáp:

- Thì đây là trò chơi mà.

Jong Suk lắc đầu, tỏ vẻ thương hại nhìn hai đứa trước mặt nói tiếp:

- Đây không phải là trò chơi, nơi đây là chỗ kiếm tiền của vô số người trên thế giới. Chính xác hơn nó chính là chiến trường của những vị thần tham lam và tàn bạo. Kẻ yếu hơn chắc chắn sẽ bị chà đạp bởi người mạnh hơn. Muốn không bị ức hiếp, chúng ta phải mạnh hơn tất cả mới có thể tồn tại được…

Tay pháp sư chỉ thẳng vào mặt Thiên Đăng:

- Anh nghĩ anh mạnh lắm hả? Tôi nói thật, anh chỉ mới là một mầm non có triển vọng, chưa phải là đại thụ trong thế giới này đâu. Bọn lão làng chỉ cần thấy anh là mối đe doạ, chúng sẽ một là chiêu mộ anh về làm thuộc hạ, hai là dựa vào ưu thế người đông thế mạnh, chơi lâu, “đè” chết anh trong một nốt nhạc.

Thiên Đăng nghe đến đây cảm thấy Jong Suk nói có lý, chỉ đành im lặng lắng nghe. Mako cười buồn cất tiếng:

- Anh Jong Suk nói đúng, dù sao trong K.O.H, tiền mà chúng ta kiếm được cũng chính là tiền người khác sẽ bị mất đi, đấu tranh quyền lợi sẽ sinh ra mâu thuẫn gay gắt.

- Cô biết vậy thì tốt. - Jong Suk gật đầu rồi nói tiếp.- Hai người phải tin ở tôi, khi xây dựng kế hoạch ban đầu, tôi đã nhấn mạnh chúng ta phải lên cấp nhanh nhất có thể, hai người có biết vì sao không?

- Để mạnh lên một cách nhanh chóng.- Thiên Đăng đáp.

Jong Suk lắc đầu, mỉm cười nói:

- Mạnh gì mà mạnh, trò chơi này cấp độ tối đa chỉ là 120, lúc đó thì ai cũng như ai, không có cách nào kiếm thêm được điểm tiềm năng ngoài việc lên cấp…

- “Mình có khả năng kiếm thêm điểm tiềm năng.”- Nghe Jong Suk nói đến đây, Thiên Đăng bất giác nhớ ra khả năng của sợi dây chuyền Cuồng Sát Hạng Liên mà anh đang sở hữu, nó có thể giúp Thiên Đăng có 0,0001% cơ hội nhận thêm được 1 điểm tiềm năng khi hạ quái, NPC hơn hoặc cùng cấp độ.

Jong Suk vẫn say sưa nói tiếp:

- …Có điều K.O.H có một câu nói mà người chơi ai cũng phải nhớ nó ở trong đầu, đó chính là khi đạt đến cấp độ 120 thì cuộc chơi mới chính thức bắt đầu. Lên cấp ở trò chơi này nói khó thì không khó, dễ thì cũng không phải dễ. Dễ là vì cách để lên cấp nhanh nhất chính là phá phụ bản, mà chỗ này cũng chính là chỗ gay go vì tính chất khó đến mức biến thái của các phụ bản cũng tỉ lệ thuận theo cấp độ. Nói dông nói dài, tóm lại có ngán đến tận cổ cũng phải phá phụ bản liên tục, hơn nữa khi đạt cấp độ 50…

- Chúng ta sẽ được chuyển cấp chức trách ở cấp độ này. - Mako nhỏ nhẹ nói chen vào.

Jong Suk búng tay cái tách, mỉm cười đáp:

- Đúng, chuyển cấp chức trách cho phép người chơi sở hữu sức mạnh tốt hơn chức trách mà mình đã chọn ở cấp độ 10, hơn nữa còn thể dựa vào “Hi sinh trao đổi” của hệ thống để tạo ra một chiêu thức hoặc nội tại cho riêng bản thân mình.

- “Hi sinh trao đổi” là cái gì?- Thiên Đăng ngơ ngác hỏi.

Ánh mắt của Jong Suk bừng sáng, gã giương bộ mặt đê tiện, vừa nói vừa cười sặc sụa:

- Hai người có biết về bí kíp Quỳ Hoa Bảo Điển trong truyện kiếm hiệp của Kim Dung không?

Mako ngẩn người, cô làm gì có thời gian đọc mấy thể loại này, nên lắc đầu thay cho lời đáp. Riêng Thiên Đăng thì lại khá rành, vì ở Việt Nam truyện của Kim Dung rất phổ biến, anh gật đầu đáp:

- Tôi biết, muốn luyện thành Quỳ Hoa Bảo Điển phải dẫn đao tự cung, thiến mất bộ phận sinh dục mới có thể bắt đầu tập, nếu không sẽ bị tẩu hoả nhập ma.

Mako kêu “ối” lên một tiếng rồi đưa hai tay bụm miệng, nghe mấy từ thô tục này khiến cô cảm thấy không được thoải mái cho lắm. Jong Suk cười cười:

- “Hi sinh trao đổi” cũng giống vậy đó, ví dụ như khi lên cấp 50, được chuyển cấp chức trách, tôi sẽ chọn giảm 50% sát thương pháp thuật trong 3 phút để đổi lấy khả năng vừa di chuyển vừa xuất chiêu của pháp sư. Mấy đứa pháp sư gà mờ khác đa phần sẽ chọn bị chôn chân, không thể di chuyển trong 3 phút để đổi lấy việc được tăng thêm 60% sát thương pháp thuật.

- Nếu có người bảo kê tốt, không phải chọn như thế để tăng sát thương sẽ tốt hơn sao, tại sao anh lại gọi họ là gà mờ?- Thiên Đăng ngạc nhiên.

Jong Suk nở một nụ cười trông vô cùng nham hiểm:

- Loạn chiến gần cả mấy ngàn người, ai bảo kê nổi cho anh. Hơn nữa nếu chọn vừa di chuyển vửa xuất chiêu, tuy có yếu thật, nhưng đến cấp độ 120, hệ thống sẽ cho phép chúng ta tiến vào phụ bản Chiến Trường Vô Tận. Phụ bản này chỉ có thể vào một mình, đơn đả độc đấu với quái và boss cấp độ 120, càng tồn tại lâu thì càng được phần thưởng ngon.

Thiên Đăng và Mako đã hiểu ra ý định của Jong Suk. Thiên Đăng nhìn Mako, thắc mắc lập tức nhảy lên trong đầu, anh nói:

- Thế thì một trị liệu sư như Mako đâu thể vào đó được.

Jong Suk nhướng cặp lông mày đáp:

- Sao lại không? Chỉ cần cô ta tồn tại càng lâu trong phụ bản đó là được chứ gì. Vả lại hệ thống sẽ thiết kế riêng phụ bản Chiến Trường Vô Tận cho từng chức trách, chứ không có mẫu số chung cho tất cả đâu con gà.

“Con gà” Thiên Đăng bật cười, anh hỏi tiếp:

- Thế thì chức trách Chiến Binh như tôi sẽ gặp phải thứ gì trong đó?

- Anh sẽ gặp hàng đàn quái thi nhau kéo ra tấn công liên tục cho đến khi anh sạch máu và Mana chứ sao. - Jong Suk đáp.

Thiên Đăng nghe đến đây, bất giác nhìn lại sợi dây chuyền Cuồng Sát Hạng Liên đang đeo trên cổ.

- “Hàng đàn quái cấp độ 120 kéo ra liên tục, tính theo xác suất thống kê thì nhờ đó mà khả năng kiếm được thêm điểm tiềm năng không phải lại tăng lên hay sao?”- Thiên Đăng nghĩ đến đó, vui mừng không kềm chế được mà bật cười ha hả, khiến cho T-Yosef đang tập trung chế tạo đồ đạc cho Jong Suk ở góc xa kia cũng bị phân tâm, giật mình nhìn qua một cái.