Phòng ngủ tầng ba của biệt thự sáng như ban ngày, cửa phòng đóng chặt.
Trên chiếc giường lớn kingsize, khăn trải giường đen tuyền, chăn mỏng bằng tơ tằm nhăn nhúm cuộn lại một chỗ, hai bóng người một trắng một ngăm quấn lấy nhau.
Ninh Uyển trên giường toàn thân trần trụi, hạ thân chỉ còn cái quần lót ren màu trắng, vùi đầu vào gối, hai tay nắm lấy khăn trải giường, thân thể chậm rãi đong đưa, tóc đen như mây tán loạn.
Khuôn mặt nhỏ ửng đỏ, đôi mắt mơ màng, môi hồng khẽ hé, chịu đựng sự dày vò của tình dục.
Hai chân mềm mại như trúc non, tinh tế thon dài, trắng nõn như ngọc, lúc này gắt gao kẹp chặt.
Lệ Minh Đình mạnh mẽ trần trụi quỳ sau mông cô, hai tay cố định vòng eo, phần hông đưa đẩy, phập phồng di chuyển giữa hai đùi cô.
Va chạm mãnh liệt khiến thân thể cô không khống chế được nhào lên phía trước, tóc đen rối loạn.
Để thuận tiện, anh còn kê một chiếc gối dưới đầu gối côi, vừa vặn để vật nóng bỏng tiến vào sâu, không giống như lúc đầu, vì quá thấp nên khó di chuyển.
Không chỉ thế, anh còn dùng cà vạt màu xanh biển trói chặt cẳng chân cô, miễn cho chân cô tách ra, ảnh hưởng đến cảm giác cắm vào.
Tại sao lại phát triển thành tình hình này?
Dương vật ra ra vào vào giữa hai chân cô, cách quần lót cọ xát môi âm hộ, Ninh Uyển cảm giác rõ ràng vật cứng rắn thô dài, nóng như lửa xuyên thấu qua lớp vải dệt mỏng manh, cảm thấy tiểu huyệt bị cọ đến nát rồi.
Da thịt hai bên đùi kẹp lấy dương vật, mềm mại như trai sông cuốn lấy anh, người đàn ông cắm đến thoải mái, nhất thời làm dịu được cơn khát nóng đến cháy mày.
Da thịt không ngừng cọ xát, cọ đến mức hai bên đùi trong của cô nóng ran, đặt biệt vật kia còn là dương vật thô to nóng hổi, anh giống như một con thú, mượn phương pháp này để hoà hoãn dục vọng.
Một loại cảm xúc khác lạ dâng lên trong cơ thể, khiến cô hưng phấn khó hiểu, tinh thần còn kích thích hơn thân thể, Ninh Uyển nhẹ giọng thở hổn hển, mắt nhìn đầu giường, nghĩ đến vừa rồi mình ỡm ờ.
Cô thay băng vệ sinh xong, vừa ra khỏi phòng tắm, Lệ Minh Đình liền tiến đến động tay động chân. Ninh Uyển vô lực chống cự: “Lệ tổng, em không tiện.”
Đêm nay anh không lạnh lùng nhưc trước, có lẽ là vì uống rượu, nên rất dễ tính. Anh vừa quần áo cô, vừa hôn vừa đáp: “Anh biết.”
Giọng điệu không cho thương lượng, tay anh kéo khoá váy xuống.
Đối mặt với người đàn ông dục cầu bất mãn, Ninh Uyển chỉ giãy giụa nhẹ, giống như tán tỉnh anh.
Cô sợ chọc giận đối phương, khiến anh mất đi lý trí sẽ làm ra chuyện điên cuồng hơn, cô kéo chiếc váy sắp bị cởi xuống, ôn tồn khuyên bảo: “Không còn sớm nữa, Lệ tổng nghỉ ngơi đi.”
Cô đang nói chuyện, thì Lệ Minh Đình bỗng khoá chặt đôi tay vướng víu của cô lại, bộ váy liền rớt xuống mắt cá chân, anh lại kéo chiếc áo ngực màu hồng nhạt xuống, phụ hoạ: “Vậy lên giường đi.”
Lệ Minh Đình dẫm lên chiếc váy rơi dưới chân, bế cô ném nhẹ lên giường lớn. Anh nhanh chóng cởi sạch quần áo, bò lên giường đè lên người cô, muốn làm gì thì làm. Cô không kịp băn khoăn, đầu óc choáng váng, vội vàng ngồi dậy, gấp đến sắp khóc, sợ hãi nói với anh: “Lệ tổng, em không làm được.”
Tay anh đã bắt lấy ngực cô xoa nắn, trong thời gian hành kinh, bầu ngực vốn đã trướng đau mẫn cảm, còn bị anh dùng sức vừa véo vừa miết. Thân thể mềm mại run lên, cô mất hết sức lực ngã xuống giường, không biết là sướng nhiều hơn hay là đau nhiều hơn, đau đớn và khoái cảm đan xen khiến cô lắc đầu kháng nghị.
Người đàn ông hôn nhẹ lên mặt cô, trằn trọc đến bên tai, đầu lưỡi nóng ấm khẽ liếm láp vành tai, lại ngậm lấy thuỳ tai cô cọ xát, liếm cắn, giọng nói mang ý trấn an: “Anh không cắm vào, ngoan, để anh làm.”
Cô nghe mà cũng không biết lời anh nói là thật hay giả, cuối cùng vẫn khuất phục dưới thế công nhiệt tình như lửa của anh. Động tác xâm chiếm của anh cường thế không hề ngừng nghỉ, lời nói không cho phép phản bác, làm cô không thể kháng cự.
“Kẹp chặt một chút.” Lệ Minh Đình thấy hai chân cô lơi lỏng, bèn vỗ nhẹ lên cặp mông vẫn được bao bọc trong chiếc quần lót màu trắng của cô, bờ mông no đủ mềm mại, không dùng bao nhiêu lực đã hiện năm dấu tay hồng hồng.