Lộ nam ngồi ở mép giường, nhìn Tô Bắc đứng cách đó không xa. Vị trí của hai người đã thay đổi.
Nhìn biểu tình đặc sắc trên mặt Tô Bắc, hắn khóe miệng khẽ nhếch, nhỏ đến khó phát hiện.
Tô Bắc căm giận nhìn hắn, biểu tình có điểm u oán cùng vặn vẹo: "Chúng ta không phải nói rồi sao, coi như không có thật sự kết hôn. Nếu không kết hôn, nơi nào tới động phòng a! Anh từ nơi nào tới thì chạy lại đó đi, nếu không những gì anh yêu cầu tôi cũng sẽ không nhất định làm được đâu."
Nói xong, Tô Bắc tựa hồ cảm thấy còn chưa hết giận. Cô bổ sung một câu: "Đương nhiên, nếu anh nói nhất định phải ở nơi này ngủ thì tôi đi ra ngoài."
Lộ Nam mặt lạnh xuống nhìn Tô Bắc. Hắn vốn tưởng cô là đậu mềm, nào biết lại phản kháng kịch liệt như vậy. Hiện tại đang ở nhà, nếu phát sinh chuyện gì, bà nội nhất định sẽ biết. Nghĩ đến đây thần sắc hắn liền lạnh nhạt: "Tính, cô cũng không cần hao hết tâm tư đi tìm chỗ ở, đêm nay liền ngủ ở đây một đêm. Sáng mai tôi sẽ nói với người trong nhà, chúng ta chuyển ra ngoài sống."
Thấy Tô Bắc rốt cuộc bình tĩnh trở lại, hắn dừng một chút, nói tiếp: "Dọn ra ngoài rồi cô muốn ở nơi nào thì ở, đương nhiên, nếu muốn đến chung cư của tôi ở, cũng được, dù sao phòng trống có rất nhiều."
Tô Bắc rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi. Nguyên lai, đại ca này nghĩ vậy, suýt chút nữa hù chết cô. Cô còn tưởng đâu hắn muốn sau này ở lại đây. Chẳng qua, cô vừa mới thở phào nhẹ nhõm thì Lộ Nam lại lập tức trọc cho cô khó chịu.
Hắn nói: "Nhưng tôi phải nói rõ, cô chỉ là vợ trên danh nghĩa của tôi. Không có bất luận quyền lợi gì."
Tô Bắc hết nói, nhìn trần nhà trợn trắng mắt, cô quả thực buồn nôn a. Làm vợ hắn quyền lợi tốt đến mức để hắn có thể tự cao như vậy sao? Thật là buồn cười. Tô Bắc trong lòng thầm mắng, đồ tự luyện, bệnh tâm thần. "
Kết quả, Lộ Nam giống như có thuật đọc tâm.
Hắn chỉ nói:" Còn có, thêm một điều kiện là sau này không được ở trong lòng trộm mắng tôi. "
Tô Bắc sửng sốt một chút, biểu tình như nhìn thấy quỷ.
Cô thất thanh nói:" Sao anh biết? "
Lộ Nam hừ lạnh một tiếng:" Không đánh đã khai! "
Tô Bắc tức khắc hận không thể cắn lưỡi, thật là ngốc mà!
Cô kéo kéo khóe miệng:" ĐượcCuồng tự luyến, tôi đã biết! "
Lộ Nam khuôn mặt tuấn tú tối sầm, đây là biểu hiện nhận sai sao?
Hắn duỗi tay, đem áo khoác ném ở trên giường.
Tô Bắc theo bản năng lui một bước, Lộ Nam khinh thường nhìn nàng một cái.
Tô Bắc căng da đầu mở miệng:" Nếu anh nói ngày mai dọn ra ngoài, vậy đêm nay ngủ như thế nào? "
Lộ Nam cũng không quay đầu lại, hướng về phòng tắm đi đến:" Bên ngoài có sô pha! "
Tô Bắc tức khắc trừng lớn mắt:" Cái gì, anh bảo tôi ngủ sô pha? "
Lộ Nam dừng bước chân một chút. Hắn chậm rãi quay đầu, nhìn vẻ mặt khiếp sợ của Tô Bắc, nhướng mày, thong thả ung dung mở miệng:" Cô hình như còn chưa rõ một vấn đề, tôi mới là chủ nhân nhà họ Lộ. Tô tiểu thư, cô chỉ tạm thời ở đây. Không hơn! "
Tô Bắc tức giận nháy mắt phát điên, nàng thật sự rất muốn giết người.
Tiểu cái gì thư a!
Lão đại mới là tiểu thư, cả nhà anh đều là tiểu thư!
Tô Bắc ở trong lòng mắng Lộ Nam. Lộ Nam vừa xoay người, cô liền hướng về phía Lộ Nam hô to:" Anh có phải đàn ông không vậy? Bắt phụ nữ ngủ sô pha. "
Lộ Nam đột nhiên đứng lại, hắn xoay người, tà tà cười cười, nghiền ngẫm nhìn Tô Bắc:" Nếu cô muốn biết, tôi đến tột cùng có phải đàn ông hay không, cô có thể chọn không ngủ sô pha, buổi tối chúng ta thử một lần, cô sẽ có đáp án."
Lộ Nam nói xong, trực tiếp đi vào phòng tắm.
Tô Bắc tức khắc nghẹn họng. Cô lập tức xấu hổ đến mặt đỏ tai hồng. Thử một lần, thân thể sẽ nói cho nàng đáp án, đây đều là cái chuyện ma quỷ gì chứ. Tô Bắc thật sâu cảm giác được, chính mình bị người đàn ông này đùa giỡn.
Cô không chuyển mắt nhìn chằm chằm cửa phòng tắm, ở trong lòng mắng hai câu đồ lưu manh.
Cuối cùng, cô là cô gái tốt, không cùng đàn ông thối nói đạo lý, không cốt khí ôm chăn gối hướng sô pha đi tới. Cô vừa đi ra ngoài vừa hậm hực nhìn chiếc giường lớn.
Cả đêm thời gian, gió êm sóng lặng vượt qua.
Tối hôm qua, thừa dịp Lộ Nam đi tắm rửa. Tô Bắc trộm gọi điện cho con trai Tô Hàn, nói cho nó biết ngày mai cô sẽ về. Rồi mới kéo chăn, mặc nguyên áo cưới đi ngủ.