Không lâu sau khi cưới, Cận Tiểu Đình trở lại thân phận học trò, trở thành một sinh viên năm nhất cho nên kế hoạch mang thai không thể không hoãn lại được. Mới đầu Quan Quý Minh còn dùng bao cao su, nhưng sau mấy lần, ngay cả bao cao su anh cũng không thèm dùng nữa mà ở giây phút cuối cùng rút ra khỏi thân thể cô, bắn lên vùng bụng bằng phẳng của Cận Tiểu Đình. Không được tiết vào u huyệt căng chặt của cô luôn khiến anh tiếc nuối, Cận Tiểu Đình cũng chú ý tới cảm giác mất mát của anh cho nên bắt đầu chủ động sử dụng thuốc tránh thai. Khi đó cảm giác mất mát trên mặt anh mới được thay bằng vẻ thỏa mãn, cô cũng được hưởng thụ sự sung sướng khi dòng dịch tình nóng bỏng tràn ngập thân thể mình.
Cô không thể không công nhận Quan Quý Minh là một người đàn ông tốt, ngoài việc tan tầm đúng giờ về nhà cùng cô ăn tối, đôi khi có những cuộc hẹn gặp với bạn bè không thể từ chối được, anh cũng đưa cô theo, luôn luôn đặt cô ở vị trí đầu tiên.
Nhìn đồng hồ trên tường, đoán anh cũng sắp về đến nhà, Cận Tiểu Đình nhanh chóng bê đĩa đồ ăn cuối cùng đặt lên bàn, hôm nay là sinh nhật của anh, cô nhất định phải làm cho anh cảm động mới được!
Quan Quý Minh vừa bước vào nhà đã cảm nhận rõ ràng sự khác lạ, nhưng anh không có thời gian để đoán đó là gì, vì anh phải mở rộng vòng tay đón lấy Cận Tiểu Đình đang lao về phía anh, “Có chuyện gì mà em vui vậy?” Anh khẽ hôn lên vầng trán cô, đây chính là việc đầu tiên phải làm khi anh về nhà.
“Hôm nay anh về muộn 15 phút.” Cô chu môi bất mãn nói.
“Kẹt xe.” Anh nói qua lí do.
“À…” Cận Tiểu Đình nhăn mũi, giả bộ tức giận, “Anh mà còn về muộn nữa, em sẽ đổ hết thức ăn trên bàn đi!”
Quan Quý Minh cười xoa xoa tóc cô, xin lỗi: “Xin lỗi em, lần sau sẽ không.”
Nói xong, anh lại đi về phía phòng bếp, Cận Tiểu Đình lại ngăn anh lại, “sao thế? Không phải muốn ăn cơm sao?”
“Anh đi tắm trước đi, đi tắm trước!” Cô đẩy anh về phía phòng tắm.
Thấy cô kiên trì, anh đành để cô tùy ý đẩy mình về phía phòng tắm, “Em giúp anh tắm sao?” Mỗi lần thế này anh đều nói giỡn với cô, mà cô thì luôn ngượng ngùng chuồn mất.
“Được!” Quan Quý Minh hơi kinh ngạc, đây đâu phải lời cô sẽ nói chứ?
“Nhanh chút đi!” Cô gấp gáp muốn đẩy anh vào phòng tắm.
Đây là lệnh của vợ yêu, anh chỉ có thể lĩnh chỉ.
Nếu là trước đây thì anh chắc chắn sẽ muốn cô trong phòng tắm, nhưng lần này thì không, anh cũng không định biến phòng tắm thành hiện trường án mạng, một tháng phụ nữ chỉ không tiện có mấy ngày, anh có thể nhịn được, sau này sẽ đòi lại gấp bội!
Trải qua sự phục vụ của cô, anh đã nằm trong bồn tắm lớn, mà bàn tay nhỏ bé của cô thì đang di chuyển trên người anh, để dời đi sự tập trung của nửa thân dưới, anh chỉ nhìn chằm chằm vào nụ cười thần bí lại đáng yêu của cô, mãi đến khi tắm rửa xong, cô mặc quần áo vào cho anh, cài xong nút áo cuối cùng anh không nhịn nổi nữa, nâng mặt cô lên, hung hăng hôn cô.
Sức hấp dẫn của cô đối với anh chỉ có tăng mà không giảm, giống như nam châm vậy, cực nam và cực bắc càng gần nhau thì càng không tách ra nổi. Cận Tiểu Đình gấp gáp túm lấy áo anh, liên tục thở dốc, nếu không phải ngang hông còn có một bàn tay to giữ chặt thì cô đã ngã xuống từ lâu rồi.
“Chúng ta đi ăn cơm đi.” Anh vỗ về đôi môi đỏ tươi bị hôn đến sưng lên, khàn giọng nói.
“Ưm.” Khuôn mặt nhỏ nhắn đang tựa vào lồng ngực rắn chắc của Cận Tiểu Đình hơi đỏ lên, chỉ một nụ hôn thôi thế mà làm cô quên luôn cả chuyện cơm nước.
Khi Quan Quý Minh đi đến bàn ăn, nhìn thấy một bàn đầy đồ ăn ngon, anh càng tin tưởng phán đoán của mình, “Phong phú vậy sao?”
Cô kéo tay anh, ấn anh ngồi xuống, “Em mất hơn một tiếng mới làm xong đó, anh nếm thử xem ăn có ngon không?”
Quan Quý Minh cười cầm đũa lên, gắp một miếng thịt bỏ vào miệng, cẩn thận nhai nuốt.
“Ăn ngon không?” Lòng bàn tay cô cũng sũng mồ hôi rồi.
“Ăn ngon lắm.” Anh cũng chẳng soi mói tay nghề của cô, mùi vị hơi khác nhưng anh vẫn ăn rất ngon lành, bởi vì có thể được ăn đồ ăn người yêu mình nấu là một chuyện vô cùng hạnh phúc rồi, hương vị cũng chỉ là thứ yếu.
Cận Tiểu Đình nhẹ nhàng thở ra, trên mặt đầy tươi cười, cô cũng khá tự tin về khả năng nấu nướng của mình.
“Cha mẹ đâu?” Anh và cơm, trước mặt cô, anh cũng không che dấu tướng ăn của mình.
“Đi tham gia hoạt động của khu tập thể rồi, nói sẽ về muộn, bảo chúng ta không cần chờ hai người về ăn cơm.”
“Ồ? Lại là hoạt động của khu tập thể.” Anh có thể đoán trước là cha mẹ sẽ lại đem giải thưởng lớn gì đó trở về, “Anh nghĩ đêm nay chắc chưa đến 12 giờ thì cha mẹ chưa về được đâu.”
“Náo nhiệt lắm sao?”
“Toàn bộ người già của mấy khu tập thể tập trung lại, em nghĩ sao?” Anh múc một chén canh, uống từng ngụm.
Cận Tiểu Đình rất chú ý đến mỗi cử chỉ hành động của anh, mãi đến khi anh sắp ăn no, thừa dịp anh ngửa đầu uống canh mới chạy tới tủ lạnh lấy bánh ngọt ra, khi anh nhìn tới thì cô hô to, “Sinh nhật vui vẻ”
Quan Quý Minh sững người, lúc này mới hiểu ra sự khác thường của cô là vì hôm nay là sinh nhật anh.
“Anh ước một điều ước đi!” Cô đặt bánh ngọt lên bàn nói.
Anh khẽ cười, nhắm mắt lại, đồng ý ước nguyện, sau đó mở mắt ra.
“Anh cầu nguyện điều gì thế?”
“Nguyện vọng mà nói ra sẽ không linh nữa.”
Cận Tiểu Đình cau mũi, nhưng cô vẫn vui vẻ đặt một con dao cắt bánh vào tay anh, “Anh cắt bánh đi.”
Anh nhận lấy dao nhỏ, cũng kéo tay cô, để cô ngồi lên đùi anh, nhưng anh không cắt bánh ngọt mà lại để dao cắt bánh sang một bên, lấy ngón trỏ quẹt một chút kem tươi đưa vào trong cái miệng nhỏ nhắn của cô, “Ăn ngon không?”
Cô há miệng ngậm lấy, “Ừm!” Cô thích nhất là đồ ngọt, điều này anh biết rất rõ.
Nhìn ngón tay của mình ra ra vào vào cái miệng nhỏ của cô, cảm nhận được đầu lưỡi mềm mại, ánh mắt anh càng thêm thâm trầm, “Mấy ngày nay thân thể em không khỏe, nên ăn nhiều đồ ngọt một chút!”
Cận Tiểu Đình cũng học theo anh, dùng ngón trỏ quẹt chút kem đưa vào miệng anh, sau đó bướng bỉnh nói: “Đã hết rồi, chỉ một tuần là hết rồi.” Chu kỳ của cô rất chuẩn, kết thúc rồi cũng không dây dưa, gạt anh là vì cô muốn nghỉ ngơi thêm, mỗi đêm anh đều muốn khiến sáng sớm hôm sau cô không dậy nổi, luôn đến muộn giờ học đầu tiên.
“Xong rồi?”
“Ừm.”
“Nói vậy thì nguyện vọng thứ nhất của anh có thể thực hiện được rồi?” Anh nhíu mày nói.
“Nguyện vọng thứ nhất?” Cận Tiểu Đình nghi hoặc ngửa đầu nhìn anh, thấy tình dục tràn ngập trong đôi mắt anh thì cô lập tức nhảy xuống khỏi đùi anh, giả bộ như bận rộn thu dọn bát đĩa, hơn nữa còn lảng tránh ánh mắt nóng bỏng của anh.
Quan Quý Minh cũng không ngăn cản cô, khóe miệng anh khẽ cong lên, thỉnh thoảng cắn một miếng bánh không dính kem, con ngươi hiện lên chút quỷ dị, anh khiên nhẫn chờ cô thu dọn bát đĩa xong, bàn ăn cũng được lau sạch sẽ rồi mới đột nhiên đứng lên. Nụ cười hiện trên môi, anh tiến dần đến phía sau Cận Tiểu Đình đang đứng ở bồn rửa, chuẩn bị rửa bát.
“Đợi lát nữa hãy rửa.” Anh khẽ nói bên tay cô.
Lồng ngực rắn chắc quen thuộc dán vào lưng cô, khiến cô thở dốc kinh ngạc, từ khi kết hôn, điều gì cần làm cũng đã làm rồi nhưng cô vẫn rất thẹn thùng.
“Được không, đợi lát nữa hãy rửa.” Anh lật người cô lại, bàn tay to ôm lấy vòng eo mảnh khảnh, đôi mắt dịu dàng như nước đối diện đang mê hoặc cô.
“Dạ.” Dĩ nhiên là cô biết anh muốn làm gì, bắt anh nhịn một tuần cũng đủ rồi, vì thế cô chần chừ nhón chân, chủ động hôn lên môi anh, học theo cách anh hôn cô, khẽ cắn môi anh. Đầu lưỡi bướng bỉnh nhẹ tiến vào trong khoang miệng anh.
Nụ hôn này, đủ để khơi gợi lên ham muốn mạnh mẽ của anh, anh đương nhiên không chút do dự biểu hiện nhiệt tình của mình, cũng nhanh chóng cởi quần áo của cô.
“Chờ một chút, đừng làm ở đây!” Cô biết anh đã cấm dục một tuần, nhưng loại việc này cũng nên diễn ra ở trong phòng, chứ không phải ở trong bếp.
Quan Quý Minh nhìn cô kéo chặt vạt áo trước ngực, bộ dạng nao núng giống như thiếu nữ bị cưỡng bức, máu trong người sôi sục, liền ôm lấy toàn thân cô, nhanh nhẹn đè cô lên bàn ăn cơm.
“Quý Minh!” Cô kinh sợ kêu lên.
“Hôm nay là sinh nhật anh, nên thực hiện điều ước đầu tiên của anh.” Hôm nay anh không cần cấm dục.
“Đừng làm ở trong này, lỡ như cha mẹ trở về, nhìn thấy sẽ không tốt đâu!”
“Họ không về nhanh thế đâu.” Anh đè hai tay của cô lên phía trên, sau đó chậm rãi cởi bỏ quần áo trên người cô, cô luôn ngại thay quần áo trước mặt anh, chỉ khi anh bắt buộc cô, cô mới đồng ý làm điều đó, dần dần, cô cũng quen, nhưng luôn đưa lưng về phía anh thay quần áo, chẳng qua đây cũng tạo thành một loại thú vui tình ái khác.
“Anh rốt cục muốn làm gì?” Cô đột nhiên có chút sợ hãi hành động của anh, ở trên giường, anh luôn có cách làm cô dù ngại ngùng, nhưng cũng không thể không phối hợp.
“Đương nhiên là làm tình.” Anh cởi ra chướng ngại cuối cùng trên người cô, nhìn thân thể mềm mại, trong mắt anh hoàn toàn lộ ra sự ca ngợi, dù đã nhìn nhiều lần, vẫn không thấy chán chút nào.
“Quý Minh.”
“Chỉ là đổi địa điểm làm tình thôi mà, đừng căng thẳng.” Anh trấn an cô.
Tim cô đập thật nhanh, ngay cả chớp mắt một cái cũng không dám, cô không biết anh muốn làm gì.
“Có còn nhớ lần trước sinh nhật em, anh luôn trét kem tươi lên mặt em để làm gì chứ?” Cô lắc đầu, cô vốn cho rằng như vậy thì nhìn vui hơn mà thôi.
“Ta tưởng tượng, nếu bôi đầy kem lên thân thể em, thì mùi vị không biết sẽ thế nào?” Dứt lời, anh thực sự làm như vậy.
Cận Tiểu Đình gần như không dám thở mạnh, cô không biết Quan Quý Minh bình tĩnh chín chắn cũng có một mặt hoang dại như thế.
“Đừng căng thẳng, thả lỏng cơ thể, hưởng thụ thật tốt quá trình này.” Anh chậm rãi nhấm nháp mỗi một tấc trên cơ thể cô, tinh tế hôn môi giống như là đang thưởng thức một miếng bánh ngọt hảo hạng, tuy rằng anh từng có suy nghĩ muốn trét kem đầy thân thể cô, nhưng anh biết còn cần thêm chút thời gian, mới có thể khiến cô tiếp nhận thú vui tình ái này.
“Quý Minh!” Cô biết không ngăn được anh, chỉ có thể run run gọi tên anh, muốn anh tha thứ cho cô, dù cô hại anh cấm dục một tuần cũng đừng làm như vậy chứ......“Ngọt lắm.” Anh đi đến giữa hai chân cô, vùi mặt vào đó, nói lời kích thích, “Nơi này của em quả thực giống như là được làm từ nước đường.”
Cô rất sợ cha mẹ Quan sẽ bước vào cửa nhà và nhìn thấy tình cảnh xấu hổ này, cho nên nhẹ khóc cầu xin Quan Quý Minh hành động nhanh hơn, nhưng dường như Quan Quý Minh đã hiểu lầm, nhìn hành động của anh, hình ảnh kích thích như vậy làm cho tim cô bối rối, đập mạnh hơn.
“A, đừng lại đi vào!” Chỉ cần anh đem đầu lưỡi chen vào trong đó, bụng dưới của cô sẽ co rút, tiểu huyệt sẽ trở nên căng chặt, muốn thả lỏng cũng không có cách nào.
“Thả lỏng cơ thể, em kẹp anh thật chặt.” Trong bất cứ việc gì, Quan Quý Minh luôn nhường nhịn cô. Nhưng đối với việc ở trên giường thì không phải do cô quyết định, không biết trải qua bao lâu, Cận Tiểu Đình lại khó nhịn mở miệng hỏi,“Ư, được rồi chứ?”
“Còn chưa được.”
“Nhưng anh đã làm nơi đó thật lâu......” Cô mềm mại khóc, rất muốn đẩy cái đầu đang chôn giữa hai chân mình của anh ra.
“Bởi vì nơi này rất ngọt, ngay cả nguồn chảy ra nước cũng ngon như vậy.” Như người đi lạc trong sa mạc, thân thể cô chính là ốc đảo tươi mát, anh tham lam hút lấy nguồn nước kia, một giọt cũng không bỏ phí.
“Quý Minh!” Thân thể của cô nóng lên, đầu nóng hừng hực, cô muốn đầu lưỡi của anh rời khỏi cơ thể cô, đừng tra tấn cô như vậy nữa, ngay khi cô nghĩ như vậy, đầu lưỡi của anh lập tức rút khỏi, còn mang theo chất lỏng mờ ám, cô thở phào nhẹ nhõm, đồng thời cảm giác trống rỗng cũng xuất hiện.
“Bây giờ nên thực hiện nguyện vọng thứ hai của anh!” Anh nhẹ nhàng nói bên tai cô.
Cận Tiểu Đình giương đôi mắt mờ mịt ướt át, nghi hoặc nhìn nụ cười xấu xa treo trên khóe miệng anh.
“Anh muốn em chủ động.”
“Xuống dưới, tự mình chậm rãi ngồi vào đi.” Quan Quý Minh ngồi ở ghế, hai tay giữ lấy eo Cận Tiểu Đình vẫn còn đang ngồi trên bàn ăn, ý đồ rất rõ ràng.
Cận Tiểu Đình nghe lời anh, bước xuống bàn, dang hai chân ngồi trên đùi anh, sau đó tay nhỏ bé nắm giữ cực đại của anh, rà tìm cửa huyệt của mình, dưới tình huống không có sự trợ giúp nào của anh, từng tấc từng tấc, chậm rãi nhét vào vào tiểu huyệt, tuy rằng chỉ là việc rất đơn giản, mà cô cảm giác như đã trải qua một đời mới làm xong.
“Giữ lấy anh, sau đó đong đưa thắt lưng của em.” Cận Tiểu Đình lại nghe lời níu lấy cần cổ anh, trúc trắc vặn vẹo phần eo, chuyển động của cô không mãnh liệt như anh vẫn làm, chuyển động chậm rãi đó làm cho cô vô cùng thỏa mãn, nhưng mặt Quan Quý Minh lại cứng ngắc, anh đỡ lấy mông nhỏ của cô.
“Eo dùng thêm sức, nhanh chút.” Cô cứ thong thả chuyển động như vậy quả thực là muốn bức anh nổi điên, nếu cô tiếp tục làm như thế, anh nhất định sẽ đè cô lên trên bàn cơm, tự mình ra tay.
“Nhưng mà......”
“Em làm được.” Bàn tay to đang giữ mông cô tăng thêm sức.
Cô khóa ngồi ở trên người anh, hai chân buông thõng, cơ bản không thể thực hiện đúng theo yêu cầu của anh, chỉ có thể khó khăn ra sức xoay lắc,“Như thế này, vậy được chứ?” Cô thở gấp dồn dập hỏi.
“Nhanh chút nữa!”
Cô cắn môi, cố gắng lắc mông, nhưng cố thế nào cũng không đạt được yêu cầu của anh, bên tai luôn luôn truyền đến tiếng anh gấp gáp hối thúc, cô đã nóng lòng lại khó chịu đến váng đầu, ra sức xoay thắt lưng cũng thành đong đưa lung tung,“Em không được, không làm được!”
Quan Quý Minh không chiếm được thỏa mãn, hung hăng ôm lấy cô, nhanh chóng đè cô lên bàn cơm, cơ thể cường tráng ép lên cô, bàn tay to giữ chặt hai bên sườn của cô cô, ngang ngược tiến vào trong cơ thể cô, mỗi một lần đều đâm vào chỗ sâu nhất.
Lần này cô không cầu xin tha thứ vì sự ngang ngược của anh mà ngược lại đem hai chân quấn lấy thắt lưng rắn chắc của anh, đôi mắt đẹp trong trẻo vì tình dục mà trở nên mơ hồ.
Một cuộc hoan lạc nóng bỏng hừng hực khí thế diễn ra trên bàn cơm, tiếng rên nũng nịu liên tục rơi vào tai Quan Quý Minh, tựa như thuốc kích thích, khiến anh không thể không ra roi thúc ngựa.
Bởi vì người đàn ông dùng sức quá kịch liệt, bàn ăn liên tục phát ra âm thanh bị ma sát, khi Quan Quý Minh phát ra tiếng gầm nhẹ, phần bánh ngọt còn lại không tránh khỏi số phận rơi xuống đất.
Như thường ngày, sau khi phát tiết, Quan Quý Minh cũng sẽ không lập tức rời khỏi cơ thể cô, luôn ở lại bên trong một lúc, sau đó lại dè dặt cẩn trọng rút ra, đồng thời anh cũng sẽ để ý xem chất lỏng trắng đục có chảy ra bên ngoài cơ thể cô hay không, nếu có, anh sẽ không chút do dự mà tiếp tục đâm sâu côn thịt vào trong cơ thể cô.
“Trong người có khỏe không?” Hoan ái qua đi, anh đều sẽ quan tâm hỏi cô như vậy.
“Dạ.” Cô thở gấp, có đôi khi sức nặng của anh sẽ đè cô thở không nổi, anh cũng sẽ săn sóc không đem toàn bộ sức nặng đặt ở trên người cô, nhưng cơ thể cường tráng thực sự làm cho cô cảm thấy an toàn.
“Chúng ta tắm rửa đi!”
“Ưm.” Quan Quý Minh dứt khoát ôm cô vào phòng tắm, giúp cô tắm sạch cơ thể, lại ôm cô trở về phòng, dỗ cô ngủ.
Nhìn cô thiếp đi, người tự tin bậc nhất như anh đột nhiên cảm thấy không chắc chắn, nguyên nhân là trước khi tan ca anh ở trong quân gặp được Lâm Tử Khâm, đây là lý do anh trễ mười lăm phút mới về tới nhà, tuy rằng hai người chỉ nói chuyện công việc với nhau, nhưng anh đọc ra trong mắt Lâm Tử Khâm vẻ không phục, không cần đoán cũng biết là vì Cận Tiểu Đình, vì thế anh đánh thức cô.
“Tiểu Đình?”
“Dạ?”
Anh muốn hỏi cô có yêu anh không, nhưng lại cảm thấy không cần thiết nữa. Tuy rằng mới cưới không bao lâu, nhưng cuộc sống luôn rất ngọt ngào, tuy đôi lúc Cận Tiểu Đình cũng sẽ ngang bướng gây náo loạn, nhưng cô còn chưa tới mười chín tuổi, anh thấy điều này là đương nhiên.
Lại nói tiếp, Cận Tiểu Đình cũng còn là một đứa trẻ, là anh dùng thủ đoạn làm cho cô sớm thay đổi thân phận, nhưng điều này cũng không ảnh hưởng gì đến tình cảm của họ, anh cười tự giễu, toàn lo lắng không đâu.
“Quý Minh?” Cận Tiểu Đình xoa xoa đôi mắt đang díp lại vì buồn ngủ.
“Không có việc gì, ngủ đi!”
“Dạ.” Quan Quý Minh tuyệt đối không thể tưởng được hậu quả của việc làm tình trên bàn cơm lại là bị mẹ Quan phạt bắt rửa chén suốt một tuần, vì anh đã quên đem bàn ăn đặt về đúng vị trí, mà bánh ngọt ăn thừa có một nửa rớt ra ngoài, chỉ cần nhẹ nhàng bước lên, nhất định sẽ bị ngã.
Anh có thể xác định tối hôm qua bánh ngọt vẫn là bình yên ở trên bàn cơm, nhưng ngày hôm sau tỉnh lại, bánh ngọt đã rớt trên mặt đất, còn kéo tới một đống kiến, bị phạt cũng đáng thôi.
Lại qua một tháng nữa, sự xuất hiện của Lâm Tử Khâm vẫn chưa tạo nên phiền hà gì cho Quan Quý Minh, anh nghĩ, lo lắng của mình là dư thừa, mà cha mẹ Quan thích tham gia hoạt động của khu phố cũng rất ít khi ăn cơm ở nhà, chỉ cần vừa đúng sáu giờ tối, liền đi ra ngoài, chưa đến nửa đêm chưa về.
Quan Quý Minh liền thừa dịp này, thuyết phục Cận Tiểu Đình ở phòng khách, phòng bếp cùng anh làm tình, để cô có thể thoải mái thả lỏng, anh còn kéo rèm cửa sổ lại, cửa cũng khóa kín, khiến cả ngôi nhà trở thành không gian riêng hoàn toàn chỉ thuộc về hai người.
“Quý Minh, em đoán xem, hôm nay em gặp ai?” Cận Tiểu Đình bưng đĩa đồ ăn cuối cùng lên, hưng phấn nói với anh.
“Ai?” Quan Quý Minh cầm lấy chiếc đũa, lùa đồ ăn vào trong miệng, tài nấu ăn của cô tuy rằng không cao, nhưng so với mẹ anh thì cũng coi là tương đối hợp khẩu vị của anh.
“Là Lâm Tử Khâm đó!” Quan Quý Minh vừa nghe đến tên này, ánh mắt tối đi, nhưng anh vẫn mỉm cười,“Em gặp cậu ta ở đâu?”
“Hôm nay lúc ra bưu điện, Lâm Tử Khâm mặc quân phục, chạy xe đạp ngang qua em, làm em giật mình, anh ấy gặp em cũng ngơ ngẩn, ngốc không chịu được!”
“Cậu ta có nói gì không?” Đối với Lâm Tử Khâm, Quan Quý Minh vẫn là vô cùng kiêng kị, làm gì có người đàn ông nào muốn người phụ nữ của mình gặp lại bạn trai cũ chứ.
“Anh ấy không có nói gì với em, chẳng qua anh ấy chỉ hỏi địa chỉ ghi trên văn kiện trong tay, muốn hỏi em đường đi tới đó nhanh nhất.” Cận Tiểu Đình cười một tiếng, Lâm Tử Khâm từ nhỏ đã là thiếu gia, đừng nói đi xe máy, ra cửa đều có xe đưa đón, hôm nay nhìn đến anh bộ dạng anh đạp xe, thật sự là buồn cười.
“Chỉ vậy thôi?”
Cận Tiểu Đình dừng một chút, cô phát hiện hình như anh đang không được vui, vì thế cô lại kề sát vào anh một chút, dè dặt cẩn trọng hỏi,“Có phải hôm trước em đưa cơm trưa cho anh, hại anh bị cấp trên mắng không?”
Mấy ngày hôm trước cô nhất thời nổi hứng, làm cơm trưa đưa đến cho anh, nhưng lại lo quấy rầy thời gian làm việc của anh, còn gọi điện thoại trước cho anh, xác định thời gian anh nghỉ trưa, bởi vì cô không hiểu kỷ luật trong quân, khiến anh bị cấp trên trách phạt, nếu thật là vì nguyên nhân đó, cô thực sự muốn xin lỗi anh.
Nhắc tới cơm trưa, Quan Quý Minh lúc này mới thật sự tươi cười,“Tay nghề của em càng lúc càng tiến bộ.”
Cận Tiểu Đình đỏ mặt, thái độ dịu dàng,“Ăn ngon chứ?”
“Ngon, tuy rằng vẫn còn cần cố gắng.” Cận Tiểu Đình lườm anh một cái, khen thì khen đi, còn muốn châm chọc cô.
Quan Quý Minh càng cười vui vẻ hơn, nhưng mà trong tươi cười của anh còn có lo lắng, anh buông bát đũa, nhìn cô chăm chú,“Em có hối hận vì đã gả cho anh không?”
Cận Tiểu Đình ngượng ngùng lắc đầu, nhưng giây tiếp theo cô dường như hiểu ra điều gì, mở to mắt nhìn anh,“Anh sẽ không cho rằng em còn có tình ý với Lâm Tử Khâm chứ?”
“Em......” Lần đầu tiên, Quan Quý Minh nôn nóng không yên, giống như đứa trẻ làm sai việc gì, chột dạ muốn giấu giếm cho qua chuyện.
Nói cô cảm thấy không vui là gạt người, có người đàn ông yêu cô, để ý cô như vậy, cô còn có đòi hỏi gì hơn, cô chỉ từng yêu qua một lần, nhưng cũng không thành công, từ khi gả cho Quan Quý Minh đến nay, cô không chỉ biết đến thế nào là tình yêu, còn biết đến hạnh phúc khi được nâng niu trân trọng.
Anh chưa từng bỏ quên cô, cho dù cô chưa làm tròn trách nhiệm của người vợ, anh cũng sẽ bao dung cô, ngoài việc đòi hỏi vô độ hàng đêm làm cho cô oán than, khó có thể chấp nhận, nhưng hoan ái qua đi, anh sẽ nói với cô những lời yêu thương động lòng người, hoặc là âu yếm toàn thân cô, khiến thân thể vì cao trào mà căng cứng của cô thả lỏng trở lại, cô nghĩ, đây cũng là một loại thú vui tình ái của vợ chồng.
“Tiểu Đình?” Anh nhìn cô suy nghĩ đến xuất thần, lại lo lắng có phải cô nghĩ đến Lâm Tử Khâm không.
Cô buông đũa, chậm rãi nói ra lời cha cô từng nói với mình, nhưng Quan Quý Minh chưa biết,“Anh biết không? Mỗi lần em về nhà, cha luôn nói em là đứa trẻ may mắn, tuy rằng phạm phải vô số lỗi lầm, nhưng còn có thể dễ dàng sửa chữa, còn nguyên vẹn không sứt mẻ xuất hiện trước mặt mọi người, cha còn nói với em, cuộc đời của em bình yên như vậy, người em phải cảm ơn nhất là anh, bởi vì anh luôn một mực yên lặng đứng phía sau em, nhưng em đều không biết, trái lại là cha vừa nhìn đã thấy rõ ràng, nhưng mà......”
“Nhưng mà sao?”
Cô dừng một chút,“Nhưng mà sự kiện say rượu kia thực sự làm cho cha rất tức giận, mấy ngày hôm trước em về thăm nhà, cha lại ở trước mặt ta chửi, nói anh sao có thể hồ đồ như vậy, làm ra chuyện như vậy với em, nhưng em biết thật ra cha cảm thấy may mắn, bởi vì người đó là anh.”
Với năng lực của cha Cận, anh biết sớm muộn gì cũng bị nhìn thấu.
“Thật ra cha đã nhận định từ lâu rằng chỉ có anh mới là người có tư cách nhất trở thành con rể Cận gia, khi em bắt đầu lên cấp 3, cha em đã bắt đầu nói ra bên ngoài, nói anh chính là sự lựa chọn tốt nhất, cho nên em mới không dám qua nhà anh, cũng không dám tới gặp anh, bởi vì em sợ bị hiểu lầm.” Cũng bởi như vậy, cô mới có thể quen bạn trai.
“Hiểu lầm?” Anh rất hy vọng có thể bị hiểu lầm!
“Bởi vì lúc đó có Hà Lệ mà!” Cô oán hận nhìn anh một cái,“Anh cùng Hà Lệ gần gũi như vậy, em lại đi tìm gặp anh, có vẻ rất không tốt.”
Anh cười khổ, thì ra hết thảy nguyên nhân chính là ở bản thân mình, chỉ có thể trách anh không nên cùng Hà Lệ thân thiết quá, làm cho anh mất nhiều cơ hội tiếp xúc với Cận Tiểu Đình.
“Nói thật, em cũng không hối hận đã gả cho anh, em tin tưởng ánh mắt mình, cũng tin tưởng anh.” Đây là lời thật lòng cô,“Nhưng mà anh cần phải bao dung em một chút, bởi vì ở trường không dạy cách chung sống giữa vợ chồng, em cần phải có thêm thời gian để học.” Cô hoạt bát cười.
“Chúng ta có thời gian cả đời, đủ để em học tập.” Đây cũng là lời tận đáy lòng anh.