Kiếm Tôn

Chương 286: Ta Muốn Tự Nắm Trong Tay!




Mọi người vội vàng gật đầu.



Diệp Huyền nói:



- Muốn? Có thể, ai đạt đến Thần Hợp cảnh trước tiên, vật này sẽ thuộc về người đó.



Thần Hợp cảnh!



Giữa sân, vẻ mặt mấy người lập tức sầu khổ. Bởi vì trong bọn hắn, có người chỉ mới Lăng Không cảnh!



Lúc này, Diệp Huyền lại nói:



- Ngoài ra, còn thêm một điều lệ, mỗi tháng sẽ có một lần sát hạch, người đạt ba hạng đầu, ban thưởng võ kỹ và công pháp địa giai, hạng nhất còn có thể thu được một món Cực phẩm Linh khí ngoài định mức. Mà người xếp sau cùng, khai trừ học tịch, lập tức rời khỏi Thương Lan học viện!



Nghe Diệp Huyền nói, tất cả mọi người giữa sân sửng sốt, ba người Mặc Vân Khởi cũng nhìn về phía Diệp Huyền.



Khai trừ học tịch?



Đây là rất nghiêm trọng a!



Diệp Huyền lãnh đạm nói:



- Có thưởng có phạt, những lời ta vừa nói, từ giờ bắt đầu thực hành. Hiện tại, giải tán!



Nghe vậy, vẻ mặt những học sinh giữa sân lập tức ngưng trọng.



Khai trừ học tịch!



Hiện tại, vô số người Khương quốc lấy học viên Thương Lan học viện làm vinh, nếu bị khai trừ học tịch, vậy có nghĩa, hết thảy vinh quang đều sẽ tan theo mây khói.



Người nào cũng không muốn rời đi!



Trong nháy mắt, hết thảy học viên Thương Lan học viện đều căng thẳng trong lòng!



Sau khi các học viên tán đi hết, Mặc Vân Khởi đi đến bên cạnh Diệp Huyền, nói khẽ:



- Diệp thổ phỉ, như vậy có quá tàn khốc hay không?



Diệp Huyền lắc đầu:



- Ngươi đã thấy đạo binh Thương Mộc học viện, ngươi đã gặp Đệ Cửu dong binh đoàn, cũng đã gặp Hắc Diễm quân Đại Vân đế quốc. Ngươi cảm thấy, học viên chúng ta so với bọn hắn sẽ thế nào?



Mặc Vân Khởi yên lặng.



Bởi vì căn bản không thể so sánh!



Diệp Huyền nói khẽ:



- Hôm nay không tàn nhẫn với bọn hắn, ngày khác kẻ địch sẽ còn tàn nhẫn hơn. Còn có ba người các ngươi, Lão Mặc, Lão Bạch, An Chi, ba người các ngươi vẫn chưa đủ thực lực, so với yêu nghiệt chân chính ở Trung Thổ Thần Châu, vẫn có khoảng cách không nhỏ. Đều nỗ lực a, các ngươi cần tài nguyên gì, ta đều sẽ tận lực tìm cho các ngươi! Ta chỉ hy vọng mãi về sau, lúc chúng ta quay đầu, các huynh đệ đều có mặt.



Nói xong, hắn quay người rời đi.



Giữa sân, ba người Mặc Vân Khởi yên lặng.



Bọn hắn đều đã đạt đến Thần Hợp cảnh, Kỷ An Chi cũng đã Thần Hợp cảnh, thế nhưng, như thế căn bản vẫn chưa đủ! Trong Thần Hợp cảnh, cũng có mạnh yếu.



Ba người đến Trung Thổ Thần Châu, thật sự không phải quá mạnh!



Một lát sau, Mặc Vân Khởi đột nhiên nói:



- Chúng ta cũng tu luyện gấp bội đi!



Bạch Trạch gật đầu.



Kỷ An Chi chỉ gặm màn thầu, không tỏ thái độ.



Kiếm Sở Sở đột nhiên nói:



- Đại Vân đế quốc rất lợi hại.



Ba người nhìn về phía Kiếm Sở Sở, Kiếm Sở Sở chân thành nói:




- Vừa rồi ta có đánh giá một chút, nếu Thương Lan học viện đánh chính diện với Đại Vân đế quốc, Thương Lan học viện không có bất kỳ phần thắng gì. Ân, dường như các ngươi còn có hai kẻ địch, Thương Mộc học viện và Ám giới! Nếu hai này thế lực cũng gia nhập, phần thắng của các ngươi là số âm.



Mặc Vân Khởi có chút bất mãn nói:



- Trước đó chúng ta đã thắng!



Kiếm Sở Sở nhìn về phía Mặc Vân Khởi, có chút thương hại:



- Ngươi thật ngốc!



Mặc Vân Khởi kém chút nổi khùng!



Kiếm Sở Sở nói:



- Nếu Diệp Huyền đạt đến Thần Hợp cảnh, có nghĩa là Trung Thổ Thần Châu có thể xuất động cường giả Vạn Pháp cảnh!



Nghe Kiếm Sở Sở nói, vẻ mặt ba người Mặc Vân Khởi khẽ biến!



Bọn hắn vậy mà quên mất chuyện này!



Vạn Pháp cảnh!



Thực lực của Diệp Huyền càng tiến một bước, càng có nghĩa là Thương Mộc học viện và Ám giới có thể xuất động Vạn Pháp cảnh, mà khi đó, cường giả Vạn Pháp cảnh tham chiến, Thương Lan học viện làm sao cản?



Một lát sau, ba người quay người rời đi.



Tu luyện!



Liều mạng tu luyện!



Mặc kệ là Khương quốc hay Thương Lan học viện, đều không có thắng lợi, nghiêm trọng một điểm mà nói, hiện tại chỉ mới bắt đầu!



Bởi vì Vạn Pháp cảnh, mới là chiến lực hạch tâm của mấy thế lực này!



...




Diệp Huyền đi vào Anh Linh điện, hắn ngồi dưới đất, trầm mặc hồi lâu sau, hắn đột nhiên nói khẽ:



- Kỷ lão, Thương Lan học viện bây giờ càng ngày càng tốt. Ngươi yên tâm, ta sẽ dẫn dắt mọi người ngày càng tốt hơn, cũng sẽ cho Thương Lan học viện Trung Thổ Thần Châu biết được, Thương Lan học viện Khương quốc chúng ta tuyệt không kém hơn bọn hắn...



Trong Anh Linh điện, ánh nến sáng choang, chỉ có tiếng Diệp Huyền lẩm bẩm...



Không biết qua bao lâu, Diệp Huyền nằm trong điện ngủ thiếp đi.



Sáng sớm, một vành mặt trời đỏ chậm rãi bay lên từ chân trời, vạn vật thức tỉnh.



Diệp Huyền tỉnh. Mà giờ khắc này, trên người hắn chẳng biết lúc nào đã có thêm một cái chăn thật dày, còn mang theo mùi thơm nhàn nhạt.



Diệp Huyền mỉm cười, xếp chăn xong đặt vào một bên, sau đó đi ra Anh Linh điện.



Ánh nắng chiếu đến, Diệp Huyền duỗi lưng mỏi, cười nói:



- Quen thuộc hết thảy a!



Diệp Huyền đột nhiên nghiêng đầu nhìn lại, nơi xa, Khương Cửu đang đi tới, vẫn là một bộ ngân giáp, vẫn là xinh đẹp như vậy!



Khương Cửu đi đến trước mặt Diệp Huyền:



- Ta đã chọn người xong!



Diệp Huyền gật đầu:



- Dẫn ta đi nhìn một chút!



Khương Cửu quay người dẫn theo Diệp Huyền đi tới một chỗ đất trống, trước mặt Diệp Huyền, 70 người đứng đấy, lớn nhất khoảng chừng ba mươi tuổi, nhỏ nhất là hai mươi tuổi. Trên thân bảy mươi người, đều tản ra một cỗ khí tức sát phạt, xem ra chính là chiến sĩ thân kinh bách chiến!



Nhìn thấy Diệp Huyền, 70 người đồng thời quỳ một gối xuống:



- Gặp qua Diệp quốc sĩ!




Vẻ mặt bảy mươi người đều có chút xúc động, đối với Diệp Huyền, bọn hắn tôn kính từ trong nội tâm!



Một bên, Khương Cửu cũng có phần xúc động, còn tốt, Diệp Huyền không có ác niệm, nếu không, hắn muốn lật đổ hoàng thất Khương quốc, thật đúng là chuyện dễ như trở bàn tay!



Danh vọng của Diệp Huyền ở Khương quốc, đã vượt qua hoàng thất Khương quốc!



Cách đó không xa, Diệp Huyền nói:



- Đều đứng lên đi!



Bảy mươi người đứng lên, nhìn Diệp Huyền, trong mắt bọn hắn vẫn mang vẻ hưng phấn như cũ.



Diệp Huyền nói khẽ:



- Từ giờ phút này, các ngươi là học viên Thương Lan học viện ta, nếu không muốn, có thể đứng ra, ta tuyệt không miễn cưỡng!



Không ai đứng ra!



Diệp Huyền khẽ gật đầu:



- Từ giờ trở đi, ta sẽ cho các ngươi tài nguyên tốt nhất, cho các ngươi trang bị tốt nhất, biến các ngươi thành đạo binh tinh nhuệ nhất đại địa Thanh Châu này. Dĩ nhiên, tiếp theo các ngươi sẽ phải trải qua huấn luyện tàn khốc, vô cùng tàn khốc. Mỗi tháng sát hạch một lần, ba người xếp cuối, trực tiếp đào thải.



Trực tiếp đào thải!



Thần sắc đám người dần dần ngưng trọng lên!



Diệp Huyền quay người nhìn qua Khương Cửu:



- Mỗi tháng, ta cần ba tên lính, dùng để thay thế người bị đào thải!



Khương Cửu gật đầu:



- Có thể!



Diệp Huyền lại nói:



- Bọn hắn sẽ thoát ly quân tịch, ngày sau, sẽ chỉ nghe mệnh lệnh của một mình ta!



Khương Cửu nhìn Diệp Huyền, không nói gì.



Diệp Huyền nói:



- Có thể chứ?



Khương Cửu vẫn trầm mặc.



Diệp Huyền cũng không nói chuyện.



Một lát sau, Khương Cửu nói:



- Không tín nhiệm chúng ta sao?



Diệp Huyền lắc đầu:



- Ta có tư tâm, chi đạo binh này, là căn bản lập mệnh của Thương Lan học viện ta ngày sau, ta muốn tự nắm giữ trong tay. Nếu các ngươi không đồng ý, ta sẽ đi tìm người khác.



Huấn luyện ra chi kỵ binh này, ngày sau nhất định sẽ vô cùng kinh khủng, hắn không muốn chi kỵ binh này rơi vào trong tay người khác, đây là chuẩn bị hắn làm cho Thương Lan học viện.



Khương Cửu lãnh đạm nói:



- Yên tâm, chúng ta sẽ không nhúng tay vào chi kỵ binh này!



Nói xong, nàng quay người rời đi. Khóe miệng, có một tia tự giễu.



- -----------



Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh



Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)