Kiếm Tôn

Chương 178: Muốn Mạng Không?




Diệp Huyền đi tới trước mặt mười người kia, nói:



- Muốn mạng không?



Một tên học viên Thương Mộc học viện cười gằn nói:



- Mạng? Chúng ta thà chết đứng, cũng không...



Xùy!



Một thanh kiếm trực tiếp cắm vào đầu hắn, máu tươi bắn tung tóe!



Nhìn thấy cảnh này, những học viên còn lại đều lui về phía sau vài bước!



Diệp Huyền chỉ một tên học viên Thương Mộc học viện, nói:



- Muốn mạng không?



Yết hầu tên học viên này co giật, hắn còn có chút giãy dụa, đúng lúc này, một thanh kiếm chém tới...



Xùy!



Tên học viện kia bị một kiếm phân thây!



Máu tươi và nội tạng bắn tung tóe.



Tàn nhẫn?



Huyết tinh?



Diệp Huyền rất rõ ràng, nếu bọn họ chiến bại, bốn người bọn họ còn chết thảm hại hơn đám người này!



Nếu lựa chọn ra ngoài lăn lộn, thời điểm nên tàn nhẫn phải tàn nhẫn!



Diệp Huyền lại chỉ vào một tên học viên Thương Mộc học viện, người sau khiếp sợ, vội vàng nói:



- Ta, muốn, muốn sống!



Đôi chân hắn hiện tại đang run rẩy!



Diệp Huyền nhìn đám người còn lại, không có người nói chuyện, thế nhưng rất nhanh, Linh Tú kiếm bên cạnh Diệp Huyền khẽ run lên, cùng lúc đó, những học viên kia vội vàng nói:



- Chúng ta muốn mạng!



Mạng!



Trên đời này, cũng không tất cả mọi người không sợ chết, đặc biệt là thời điểm có cơ hội sống sót!



Diệp Huyền quay người nhìn xuống dưới núi, nói:



- Dưới núi này có ba mươi sáu thi thể học viên Thương Lan học viện, các ngươi thay ta đưa bọn họ về nhà, nhớ kỹ, phải quỳ đưa về.



Nghe vậy, sắc mặt đám người kia đầy khó coi!



Quỳ đưa trở về!



Việc này quá sỉ nhục người khác!



Diệp Huyền lãm đạm nói:



- So sánh với việc các ngươi sỉ nhục bọn họ, chút sỉ nhục của các ngươi tính là gì? Nếu không muốn, cũng tốt, đầu của các ngươi sẽ lưu lại đây tế điện linh hồn bọn họ.



Vừa dứt lời, Linh Tú kiếm đột nhiên trôi nổi trên đầu đám học viên Thương Mộc học viện.



Diệp Huyền dựng thẳng lên ba ngón tay, nói:



- Ta đếm ba tiếng! Ba...




Đám học viên Thương Mộc học viện kia siết chặt nắm đấm, vẻ mặt cực kỳ khó coi, trên trán đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, rõ ràng, bọn họ đang giãy dụa!



Diệp Huyền cong một ngón tay, nói:



- Hai!



Vừa dứt lời, Linh Tú kiếm đột nhiên hạ xuống.



Xùy!



Một tên học viên Thương Mộc học viện bị kiếm đâm xuyên đỉnh đầu!



Nhìn thấy cảnh này, phòng tuyến tâm lý của những học viên Thương Mộc học viện kia sụp đổ.



Rất nhanh, sáu tên học viên Thương Mộc học viện giống như điên chạy xuống đường nhỏ Thương Sơn...



Cứ như vậy, trong ánh mắt của vô số người, những học viên kia nâng thi thể học viên Thương Lan học viện đi về hướng Thương Lan học viện, dĩ nhiên, toàn bộ đều quỳ!



Trên Thương Sơn, đám người Diệp Huyền đứng trước học cung, ở trước mặt bọn họ là một đống thi thể và máu tươi!



Khương quốc Thương Mộc học viện, xem như diệt vong triệt để!



Diệp Huyền ngẩng đầu nhìn lên trời, nói:



- Hai vị tiền bối, lần này diệt Thương Mộc học viện, đa tạ các vị tương trợ. Bây giờ, Thương Mộc học viện đã diệt, tất cả mọi thứ bên trong Thương Mộc học viện, ba phương chúng ta chia đều, các ngươi cảm thấy thế nào?



Lúc này, Cửu lâu chủ và Khương Càng Thiên xuất hiện trước mặt Diệp Huyền.



Cửu lâu chủ cười nói:



- Như vậy đi, ta và Khương huynh phân ba thành, Thương Lan học viện các ngươi chia bốn thành. Tiểu hữu đừng cự tuyệt, nếu không phải lệnh sư chém giết Lý Huyền Thương, chúng ta không có khả năng diệt được Thương Mộc học viện, nói cho cùng, vẫn là chúng ta chiếm tiện nghi!




Diệp Huyền suy nghĩ một chút, sau đó gật đầu, nói:



- Ta sẽ không khách khí!



Cửu lâu chủ cười ha ha, nói:



- Đều là người một nhà, khách khí cái gì?



Chia của!



Thương Mộc học viện tốt xấu gì cũng tích lũy nhiều năm như vậy, bảo vật khẳng định không ít, lúc cướp sạch bảo khố của Thương Mộc học viện, đám người Mặc Vân Khởi có thể nói là vô cùng lo sợ... Trong đó, Linh khí cực phẩm nhiều tới bốn mươi chín kiện, linh khí Minh giai, cũng có sáu cái, trong đó còn có một cái là Minh giai trung phẩm, trừ những thứ này ra, còn có linh thạch, có khoảng ngàn vạn, công pháp võ kỹ rất nhiều, còn lại một chút đồ vật thượng vàng hạ cám, vô số kể!



Đây không phải phát tài, mà là kiếm bộn!



Đối với ba phe mà nói, là kiếm bộn chân chính!



Khương Càng Thiên đã cười không ngậm mồm vào được, Khương quốc hiện tại thiếu nhất chính là tiền tài, có số tiền tài này, quốc khố Khương quốc sẽ sung túc trong mười năm!



Cửu lâu chủ cũng hưng phấn, đối với hắn mà nói, có chút tài vụ tiến vào Túy Tiên lâu, đó chính là chiến tích! Mục tiêu của hắn không phải là Khương quốc hoặc là Thanh Châu, mà là đi tới Trung Thổ Thần Châu!



Trước kia không có bất kỳ hi vọng gì, thế nhưng hiện tại, hi vọng có rất nhiều!



Đám người Diệp Huyền cũng hưng phấn, có nhiều đồ như vậy, trùng kiến Thương Lan học viện sẽ nhẹ nhõm hơn nhiều. Hiện tại trùng kiến Thương Lan học viện, thiếu nhất chính là linh thạch, võ kỹ, công pháp, linh khí!



Phải biết, học viên tu luyện cần tài nguyên!



Mà có những tư nguyên này, ngay từ đầu tuyển nhận học viên, học viên có thể học ngay, như vậy có khả năng vượt qua giai đoạn trước khó khăn nhất.



Lần này, hắn muốn thành lập Thương Lan học viên, nghiêm túc!



Rất nhanh, ba phe đã chia sạch sẽ số tài vật này.



Đám người Diệp Huyền được phân hai kiện linh khí Minh giai, mười sáu kiện Linh khí cực phẩm, ba quyển võ kỹ Địa giai, ba quyển công pháp Địa giai... Trừ những thứ này ra, còn có hơn ba trăm vạn linh thạch cực phẩm, ngọc phẩm linh thạch cũng có hơn ba mươi viên, còn một số vật phẩm khác!




Thấy những vật này, Mặc Vân Khởi và Bạch Trạch trố mắt nhìn!



Nhiều bảo vật như vậy... Đây mới là kiếm bộn.



Nhưng những bảo vật này đều bị Diệp Huyền thu vào bên trong tầng thứ nhất Giới Ngục tháp, không gian tầng thứ nhất Giới Ngục tháp cũng đủ lớn!



Sau khi thu hồi những vật phẩm kia, Diệp Huyền quay người nói với Cửu lâu chủ cùng Khương Càng Thiên:



- Hai vị tiền bối, chúng ta cáo từ trước!



Cửu lâu chủ gật đầu, nói:



- Tiểu hữu, những thứ ngươi giao cho ta lúc trước, Túy Tiên lâu đã nhận lấy, tiền sẽ đưa tới nhanh thôi, đến lúc đó ta sẽ đưa tới Thương Lan học viện.



Diệp Huyền ôm quyền, nói:



- Vậy làm phiền!



Nói xong, hắn quay người rời đi.



Đám người Mặc Vân Khởi đi theo.



Nhìn đám người Diệp Huyền rời đi, Cửu lâu chủ mỉm cười, thu hồi tầm mắt, nói:



- Lần này kiếm cũng không ít!



Khương Càng Thiên gật đầu, lần này, Hoàng thất Khương quốc thật kiếm lợi lớn! Có thể nói, có số tài bảo này, quốc lực chỉnh thể của Khương quốc sẽ tăng lên một đoạn dài.



Ba phe đều có lợi!



Khương Càng Thiên và Cửu lâu chủ nhìn nhau, sau đó hai người cười lớn.



...



Thương Lan học viện, sau khi đám người Diệp Huyền trở lại Kỷ Vẫn sơn, mấy tên học viên Thương Mộc học viện cũng mang thi thể học viên Thương Lan học viện đưa tới đỉnh núi Kỷ Vẫn sơn.



Trước mặt bốn người Diệp Huyền là hơn ba mươi sáu cỗ thi thể, mỗi một cỗ thi thể đều cực kỳ thảm, có thể tưởng tượng, bọn họ khi ở Thương Mộc học viện đã nhận lấy đối đãi như thế nào!



Bên cạnh là đám học viên Thương Mộc học viện.



Diệp Huyền không nói gì, bọn họ tự nhiên không dám động.



Lúc này, Diệp Huyền đột nhiên nói:



- Đi đi!



Những học viên kia như được đại xá, lập tức lao xuống núi.



Diệp Huyền mang theo bốn người Mặc Vân Khởi đi tới trước những thi thể này, nhìn những thi thể kia, nước mắt của Kỷ An Chi chảy xuống lần nữa.



Mấy ngày nay là lần nàng khóc nhiều nhất.



Bốn người Diệp Huyền hành lễ thật sâu trước những thi thể này.



Diệp Huyền nói khẽ:



- Đều có thể nghỉ ngơi.



- ---------------



Phóng tác: Hắc Ám Chi Linh



Mời đọc: Ta Chỉ Muốn An Tĩnh Chơi Game (Dịch)