"Ờ ......"
"Trông có vẻ giống như một cái máy ảnh điện thoại bình thường, cũng không có gì khác biệt..."
"Ồ, ở đây có một vài nút chức năng..."
"What the fuck? Thay đổi khuôn mặt? Thay đổi giới tính?"
Lâm Bắc Thần nhìn thấy hai nút công năng này, không nhịn được bật cười thành tiếng.
Công nghệ cao đấy.
Không những có thể thay đổi khuôn mặt, mà còn có thể thay đổi giới tính? Có chút thú vị.
Hắn suy nghĩ một lúc, liền chụp một bức ảnh tự sướng của mình.
Tạch tạch.
Bức ảnh được tạo ra ngay lập tức.
HD không che, đẹp trai vô song.
"A, thật là đẹp trai con mẹ nó, ngay cả ta còn muốn liếm màn hình." Lâm Bắc Thần cảm khái một câu.
Sau đó, hắn nhấp vào chức năng ‘Đổi khuôn mặt’.
Một lời nhắc nhở thao tác nhảy ra từ hệ thống APP——
"Vui lòng chọn ảnh của đối tượng mà bạn muốn đổi khuôn mặt."
Ồ?
Hóa ra đổi mặt là như vậy.
Lâm Bắc Thần có hơi hiểu rồi.
Muốn thay đổi khuôn mặt bắt buộc phải có một bức ảnh thứ hai.
Nhưng trong album ảnh của hắn, những bức ảnh chụp riêng một người đều là ảnh tự sướng của hắn.
Cũng không thể đổi khuôn mặt của mình với mình, đúng chứ?
Thế là hắn đưa mắt nhìn về phía Mễ Như Yên đang thất thần ở bên cạnh.
Thử với tiểu cô nương này xem sao.
Hắn hướng ống kính máy ảnh trong tay về phía Mễ Như Yên, khoảnh khắc chuẩn bị chụp, Lâm Bắc Thần liền có một ý tưởng đột phá.
Không đúng.
Chức năng của Máy Ánh Ma Thuật này vẫn còn chưa biết.
Lỡ như có một chức năng biến thái đại loại như nhìn xuyên thấu, mất y phục... bấm nút chụp ảnh, y phục của thiếu nữ yêu kiều trước mắt liền mất sạch...
Chậm chậc chậc, như vậy thì quá cầm thú rồi.
Lâm Bắc Thần ta đường đường là quán quân của Thiên Kiêu Tranh Bá, sao có thể làm loại chuyện này chứ?
Tạch tạch.
Hắn không chút do dự ấn nút chụp ảnh.
Bức ảnh của Mễ Như Yên đã xuất hiện trên điện thoại. Chức năng biến thái trong tưởng tượng của Lâm Bắc Thần không hề xuất hiện.
Một người nào đó thở dài tiếc nuối một hơi, nhấp vào bức ảnh của Mễ Như Yên, lựa chọn tuỳ chọn đổi mặt, thay đổi dung mạo của thiếu nữ thành khuôn mặt của mình, sau đó nhấp vào nút ‘OK’.
Tạch tạch.
Trên màn hình điện thoại, hai bức ảnh xếp chồng lên nhau, sau đó vi quang lóe lên rồi biến mất ngay lập tức.
Hả?
Không phải là đổi mặt sao?
Bức ảnh sau khi thay đổi khuôn mặt đâu?
Lâm Bắc Thần với vẻ mặt sững sờ.
Có chuyện gì vậy?
Hắn theo bản năng nhìn về phía Mễ Như Yên.
Vừa nhìn qua liền giật mình mà run rẩy, suýt nữa thì ném mất điện thoại. Mẹ ơi!
Tình huống gì thế này?
Tại sao khuôn mặt của Mễ Như Yên lại biến thành khuôn mặt của ta?
Lâm Bắc Thần vô cùng kinh hoảng khi nhìn thấy Mễ Như Yên, người đang khoác chiếc áo choàng của mình ngồi bên đống cỏ khô đã biến thành hắn.
Chính xác mà nói, là khuôn mặt đó đã hoàn toàn biến thành khuôn mặt của hắn. giống y hệt.
Hình tượng sinh động.
Không có bất kỳ sự khác biệt nào. Giống như soi gương vậy.
Nhưng điểm mấu chốt là bản thân Mễ Như Yên không hề ý thức được điều này, ngược lại là nhìn Lâm Bắc Thần với vẻ mặt kỳ quái, hoàn toàn không hiểu tại sao Lâm Bắc Thần lại nhìn mình với biểu hiện liên tục biến hoá một cách khoa trương như vậy.
Cảnh tượng này quá chấn động.
Lâm Bắc Thần đã sững sờ trong giây lát, sau đó rơi vào trạng thái hân hoan điên cuồng.
Đây là cái gì?
Thay đổi khuôn mặt là Dịch Dung Thuật phiên bản thần tiên.
Điện thoại chụp ảnh, Máy Ảnh Ma Thuật đổi mặt, toàn bộ quá trình dịch dung dường như chỉ diễn ra trong nháy mắt.
Chức năng này quá biến thái con mẹ nó rồi.
Gần như trong khoảnh khắc tiếp theo, Lâm Bắc Thần đã ý thức được ý nghĩa quan trọng của chiếc Máy Ảnh Ma Thuật đối với bản thân trong hoàn cảnh hiện tại.
Có thể gọi là linh đan cứu mạng.
Hắn chỉ cần đi ra ngoài, tuỳ tiện chụp ảnh một hai người, sau đó đổi mặt thì có thể biến thành một người khác.
Cho dù đám người Đàm Cổ Kim có lật tung cả Vân Mộng thành lên cũng đừng hòng tìm được mình.
Quả thực là thần khí chạy trốn.
Hắn mừng rỡ như điên.
Áp lực trên người đột nhiên giảm bớt đi rất nhiều.
Sau đó, hắn nhìn Mễ Như Yên và nghĩ tới một vấn đề khác ...
Làm thế nào để đổi mặt trở lại đây?
Dù sao thì làm người thỉnh thoảng cũng có thể không cần mặt mũi, những không thể cứ luôn không cần mặt.
Khuôn mặt của mình không thể tuỳ tiện cho người khác được.
Khuôn mặt của người khác cũng không thể cứ lúc nào cũng đội trên đầu mình.
Nghiên cứu một lúc, hắn đã tìm thấy chức năng ‘hủy bỏ’ trong Máy Ảnh Ma Thuật. Sau khi chi trả một tiền vàng cho ‘phí huỷ bỏ’, cuối cùng đã biến khuôn mặt của Mễ Như Yên trở lại hình dáng ban đầu.
Đúng vậy, phí huỷ bỏ.
APP bỏ tiền chó nhật này thực sự là tham lam không biết xấu hổ đến tận xương tuỷ.
Lại còn thu phí huỷ bỏ.
Lâm Bắc Thần tức giận đến mức mặt mũi sắp hoàn toàn thay đổi.
Sau đó, hắn bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo.
Sau mười nhịp thở.
Hắn đột ngột đứng dậy và bước ra khỏi nhà kho.
Mễ Như Yên theo bản năng cũng đứng dậy, hỏi: "Ngươi ... đi đâu vậy?"
Lâm Bắc Thần nói: "Ngươi đừng đi đâu cả, trốn kỹ ở đây. Đợi ta quay về, ta đi tìm một ít công cụ để chúng ta dịch dung, chuẩn bị chạy trốn."
Nói xong liền đẩy cửa bước ra ngoài.
Mễ Như Yên vô thức đuổi theo hai bước, cuối cùng vẫn dừng lại, ngồi sững sờ trên đống cỏ khô.
Lòng rối như tơ, thấp thỏm bất an.
Nói cho cùng, cho dù trong trận chiến trước đó, biểu hiện của nàng có ưu tú đến thế nào, nhưng từ đầu đến cuối nàng chẳng qua chỉ là một thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi mà thôi, đột nhiên gặp phải biến đổi cực lớn của cuộc đời có thể không gục ngã đã đủ kiên cường lắm rồi.
"Hắn sẽ không cứ như vậy mà bỏ đi chứ?”
"Nếu như hắn không quay lại thì phải làm sao?"
"Ta có nên đi đầu hàng không? Ít nhất có thể bảo vệ người nhà, đúng chứ?"