Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 405: Sao lại thế này




Tuy nhiên khiến các khán giả cảm thấy bất ngờ chính là trận chiến

lần này chiến thuật áp dụng không giống lần trước.

Lúc hai chiếc chiến hạm tiến vào phạm vi tác chiến, Bạch Khâm Vân nhanh chóng nâng một cái neo sắt lớn, sau khi quay bốn năm vòng liền ném đi.

Tròng mắt của đám khán giả tý thì rớt ra, cái neo sắt đấy ít nhất tầm bốn trăm cân, coi như dây xích liên kết với leo sắt thì không có lực lượng 2000 cân cũng không thể ném nó ra tận mười năm mét.

Thế mà Tiểu Loli ngực lớn này nâng cái neo sắt này giống như nâng cây cỏ, nhẹ nhàng ném ra ngoài đập vào boong tàu, trong tiếng nổ đinh tai nhức óc và tiếng hỏa tinh bắn ra móc vào lan ca, dựng lên một cây cầu bằng xích.

“Oh my god.” Đám khán giả phát ra tiếng kinh ngạc không thể kìm nén, nhiều người còn không dám tin vào những gì mình thấy.

Tiểu Loli đó vóc người còn không bằng cái neo sắt, nàng lấy đâu ra khí lực như quái vật thế?

Nhân viên sát hạch của các học viện danh tiếng trong khu quan sát cũng bị dọa sợ.

“Số liệu, cho ta số liệu sát hạch trước đó?”

“Nàng tên gì? Bạch Khâm Vân hả? Mấy đỉnh lực?”

“Trong vòng một phút ta muốn có được toàn bộ tư liệu của tiểu cô nương đó, bằng không ta sẽ đánh chết các vị đang ngồi.”

Mấy hiệu trưởng hoàn toàn không bình tĩnh nổi.

Bên khu quan sát quân đội, chỉ huy Sứ Đoạn của Vân Mộng Vệ

ngược lại hít một hơi lạnh.

So với các học viện kia thì quân đội càng thích chiến sĩ thần lực trời

sinh.

Bởi vì trong một trận đấu kéo dài lâu, cho dù là cường giả cảnh giới Thiên Nhân một khi hao mòn Huyền khí sẽ bị suy yếu chiến lực, thời gian khôi phục Huyền khí cũng phải mất nửa tháng, nhưng chiến sĩ thần lực trời sinh thì chỉ cần nghỉ ngơi chốc lát là có thể bắt đầu tham gia trận đấu.

“Tiểu cô nương này trước đó là ta nhìn nhầm.” Một giọng nói lạnh lùng không mang theo chút phập phồng nào vang lên cạnh Đoạn Thị Phi.

Trong lòng Đoạn Thị Phi nảy sinh một cỗ hàn ý, mỗi lần ông ta nghe thấy âm thanh này, nhìn thấy gương mặt người máy không mang theo cảm xúc thì sẽ sinh ra một cảm xúc sợ hãi ngay cả ông ta cũng không hiểu nổi.

Ngay cả lúc ông ta đi theo quân thần Chiến Thiên Hầu của đế quốc, Lâm Cận Nam chinh chiến nam bắc, gặp qua vô số sát thần nhân gian, gặp qua vô số thiết huyết danh tướng, cũng không bằng lúc nhìn thấy người này khiến hắn sợ hãi kinh khủng.

Trên màn hình Huyền Tinh.

“Lên!” Hàn Bất Phụ y như mũi tên rời cung là người đầu tiên vọt tới.

Tóc đen bay múa, cơ thể cường tráng giống một con báo đốm ma thú, tốc độ của Mễ Như Yên và Nhạc Hồng Hương cũng không hề chậm.

Sau khi Bạch Khâm Vân ném neo sắt ngay cả một tý mồ hôi cũng không chảy, không thở hổn hển đã cầm Đại Bảo Kiếm nhảy nhót như sói điên lao lên theo cầu xích.

Tốc độ của bốn người này cực kỳ nhanh, không trung giữa hai chiến hạm lập tức toác ra bốn vết rách màu trắng.

Cuộc chiến cũng nhanh chóng mở ra, đối thủ mà Mễ Như Yên lựa chọn là Tô Tiểu Nghiên có thực lực mạnh nhất của Số hiệu Hỏa Dực Lang.

Đôi bên tranh đấu, kiếm ảnh nháy mắt cắt đứt hư không.

Hàn Bất Phụ cầm kiếm ngăn cản Vương Trạch Long, đối thủ của Nhạc Hồng Hương là Lưu Á Nam, Bạch Khâm Vân cầm đại bảo kiếm đồng thời ngăn cản Sắc Phẩm và Vương Ngạn Hổ.

Bốn đấu năm.

“Mấy tên này điên rồi sao?”

“Mễ Như Yên chọn Tô Tiểu Nghiên là tự chuốc nhục, nàng bại trong tay Tô Tiểu Nghiên đã không phải lần một lần hai.”

“Mấy tên của học viện Số 3 sắp khóc rồi đấy... Hả?”

Các khán giả giống như đã lường trước được cuộc chiến ngả về một

bên, trên thực tế bọn họ cũng thật sự nhìn thấy hình ảnh đó.

Có điều song phương thắng bại lại không giống với tưởng tượng

trước đó của bọn họ.

Mễ Như Yên bộc phát thực lực khó mà tin nổi, chiến pháp phong hệ dường như bước vào một cảnh giới mới, thanh tế kiếm khiến cho nàng xuất thần nhập hóa, bất kể là Huyền khí hay lực lượng đều nhanh chóng áp chế Tô Tiểu Nghiên, khiến cho nữ thiên kiêu trong top 3 danh sắc tại Vân Mộng thành từng bước lùi lại, kiếm pháp lập tức rối tung...

“Sao ngươi lại có lực lượng đó?” Tô Tiểu Nghiên cấp tốc lùi lại.

Mễ Như Yên không nói lời nào, thân hình giống như liễu bay trước

gió, đuổi giết gắt gao.

Tô Tiểu Nghiên không thể không tiếp tục lùi bước, buông bỏ tính toán đánh trực diện Mễ Như Yên, nàng chuyển sang chiến đấu lâu dài, chờ đợi đồng đội của mình đánh bại ba người còn lại, sau đó đến trợ giúp.

Tin tốt là nàng tận mắt chứng kiến đồ sát tinh Lâm Bắc Thần vẫn chưa ra tay, còn ở trên chiến hạm của mình, xem ra thông tin tối qua Tào Phá Thiên âm thầm truyền đến là chính xác, Lâm Bắc Thần sợ nước cho nên mới không dám vượt biển chiến đấu.

Nhưng rất nhanh, Tô Tiểu Nghiên liền kinh ngạc.

Bởi vì người nàng chờ chi viện không phải đồng bọn mà là sự vây

công của đối thủ.

“Sao lại thế?”

......

“Tại sao lại thế này.” Dân chúng tại khu quan sát cũng ngấy ngốc.

Bọn họ nhìn thấy Hàn Bất Phụ chém bay Vương Trạch Long, một phát phân thắng bại, còn nhìn thấy thân ảnh Nhạc Hồng Hương lóe lên một lần đã khiến Lưu Á Nam ném kiếm ôm cổ tay thua liên tiếp, rồi nhìn thấy Bạch Khâm Vân nắm Đại Bảo Kiếm đập cho Sắc Phẩm và Vương Ngạn Hổ phun máu tươi...

Ba thành viên ở trên Số hiệu Ngọc Khí Chân Bảo rực rỡ từ cừu non hóa thân thành Lôi Quang Hổ cực kỳ khủng bố, dùng đấu pháp tàn bạc hiếm thấy nghiền ép tứ đại cao thủ của Số hiệu Hỏa Dực Lang.

Mà Tô Tiểu Nghiên mạnh nhất Số hiệu Hỏa Dực Lang cũng bị Mễ Như Yên điên cuồng tấn công, trông tương đối yếu thế, chật vật chống đỡ!

Bốn hộp kim loại nhanh chóng bị mở ra, chìa khoá bị lấy đi.

Thế công mãnh liệt của Tô Tiểu Nghiên đều bị Mễ Như Yên cản lại hoàn toàn, thanh kiếm Liễu Diệp Tế ngày xưa nàng dễ dàng có thể công phá hôm nay lại trở thành tuyệt bích thiên lũy không thể phá nổi, điều này khiến nàng không vể vượt qua lôi trì!

Đến cuối cùng, Tô Tiểu Nghiên dốc sức cuồng công gần như hết sức chỉ có thể trơ mắt nhìn cờ chiến trên Số hiệu Hỏa Dực Lang bị Hàn Bất Phụ lấy đi!

Thua rồi!