Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 342: Một chó một sói một hổ




Sắc mặt của Bạch Hải Cầm cũng dịu đi một chút.

Thoáng trầm ngâm, hắn từ trong ngực lấy ra một cái bình sứ nhỏ màu xanh biếc, đổ ra một đan dược màu vàng nhạt cỡ hạt nhãn, nói: “Đây là Bạch Vân Đoạt Thiên Đan, sau khi luyện hoá có thể gia tăng tu vi, tăng Huyền khí, bây giờ con uống vào, vi sư hộ pháp cho con giúp con dung hợp nó.”

Một mùi thuốc thảo dược xông đến.

Bạch Vân Đoạt Thiên Đan là thuốc tiên của Bạch Vân thành, đáng giá ngàn vàng, vô cùng quý giá.

Tào Phá Thiên chỉ ngửi một chút liền cảm thấy vui vẻ thoải mái, Huyền khí trong cơ thể cũng trở nên mãnh liệt.

“Cảm ơn sư tôn.” Hắn vui mừng như điên nói.

...

Tiếng chuông dồn dập ở trong học viện vang lên.

Thiên Kiêu Tranh Bá Chiến lại lần nữa giống như thiêu đốt. Trong đại điện luyện tập võ nghệ số bốn.

“Bài kiểm tra buổi chiều hôm nay chính là hai môn Huyền khí và thảo dược đan tễ, nhưng lần này phương thức kiểm tra khác với trước đây, chính là đưa nội dung hai môn kết hợp lại với nhau, đồng thời kiểm tra, các ngươi đến nhìn...”

Giám thị buổi chiều vẫn là Mai Chí Viễn.

Ông ta giơ ngón tay lên giữa chính điện, một vật hình chữ nhật bị một tấm vải đen che lại, cao khoảng hai mét, rộng ba mét và dài mười mét, không biết trong đó có cái gì, hình như có sinh vật, một âm thanh lạ phát ra.

Giám thị phụ tá lấy miếng vải đen ra, một cái chuồng bằng thép hiện ra.

Từng cái cột thép bằng cổ tay, bên trên chạm khắc từng đường Huyền Văn, trận pháp lưu chuyển, hình thành một cái lồng bất khả xâm phạm, từng bộ phận tạo thành ba không gian độc lập cách nhau một mét, mỗi không gian giam giữ ba ma thú khác nhau.

Cụ Phong Linh Cẩu, Hàn Băng Lang và Lôi Quang Hổ.

Đây đều là những con ma thú hung dữ chỉ có ở Bắc Hoang sơn, đặc biệt là Lôi Quang Hổ, được mệnh danh là thống lĩnh của hệ lôi thiên phú, có thể điều khiển sấm sét, cực kỳ đáng sợ, ngay cả cao thủ cảnh giới võ sư mà gặp được nó cũng phải quay đầu tránh đi.

Các học viên tham chiến đều kinh ngạc.

Tình huống gì vậy? Cái gọi là kiểm tra, không phải là đưa bọn họ vào chuồng thép từng người một, chống lại ba ma thú chứ?

Lâm Bắc Thần cũng hoảng sợ.

Suy nghĩ đến các bài kiểm tra trước đó như qua cầu giấy bị vạn xà hãm hại, Bạo Vũ Hiệp vạn tiễn xuyên tâm, đối tượng chủ đề kiểm tra hôm nay có vẻ phi thường biến thái, cho nên việc để bọn họ vào chuồng thú chiến đầu, không phải không có khả năng.

Cái này mẹ nó là thù oán gì vậy? Hoàn toàn là muốn đùa chết đám thiên kiêu đi thi.

Hắn nhìn lại, hầu hết khuôn mặt của các thiên kiêu đều tái xanh.

Lúc này, bốn gã cán bộ của Sở giáo dục khiêng một chiếc bàn dài bằng đá trắng, đặt cách chuồng thú khoảng năm mét, trên bàn đá đặt một cái hộp giống như hộp cơm, cùng với một ống sắt kì lạ không biết sử dụng vào mục đích gì.

“Quy tắc của bài kiểm tra rất đơn giản.” Mai Chí Viễn liếc nhìn sắc mặt của đám học viên, lớn tiếng nói: “Trong hộp thuốc trên bàn đá, tổng cộng có mười loại dược thảo khác nhau. Theo lý thuyết mà nói, tùy theo tổ hợp và cách phối hợp khác nhau có thể chế tạo ra ít nhất bốn mươi loại mê dược hoặc độc dược với cường độ khác nhau, sau đó đứng ở khoảng cách năm mét từ chuồng thú, sử dụng Huyền khí thông qua ống thổi hơi đưa mê dược vào trong chuồng thú, làm cho ma thú trong chuồng bị choáng hoặc ngất đi, lúc đó mới được xem là hoàn thành bài kiểm tra!”

Thì ra là thế, trong đại điện nhất thời vang lên tiếng thở mạnh.

Hoá ra chính là điều chế mê dược, ở khoảng cách nhất định hạ thuốc đám ma thú mà thôi, không phải chui vào trong chuồng trực tiếp chiến đấu.

Cũng may, cũng may, tất cả mọi người đều thở dài nhẹ nhõm.

Nghe thì có vẻ như tương đối nhẹ nhàng hơn so với việc đi qua cầu giấy vạn xà hãm hại và Bạo Vũ Hiệp.

Mai Chí Viễn lạnh lùng cười, trên mặt hung ác hiện ra một vẻ sắc bén, lạnh lùng nói: “Hãy nhớ rằng, chỉ sau khi hoàn thành toàn bộ quá trình, mới có thể được coi là đủ tư cách, những thứ như điều phối thuốc me thất bại, hay dùng Huyền khí đưa thuốc vào thất bại hoặc là không thể làm choáng ma thú đều sẽ bị coi là không đủ tư cách, bài kiểm tra này kết hợp nội dung của thảo dược đan tề và sức mạnh Huyền khí. Khi kiểm tra kết thúc, sẽ có mười hai người bị loại, các ngươi phải tự mình nắm bắt cơ hội.”

Đám đông bỗng trở nên ồn ào. Mười hai người sẽ bị loại cùng một lúc, tỷ lệ đào thải quá cao.

Điều này có nghĩa là cuối cùng chỉ có bốn mươi người có thể vào lôi đài chiến.

“Chú ý, trước mặt các ngươi có tổng cộng ba loại ma thú gồm Cụ Phong Linh Cẩu, Hàn Băng Lang và Lôi Quang Hổ. Các ngươi có thể chọn đối tượng để kiểm tra, sức mạnh mạnh yếu của ma thú tỷ lệ thuận với phán đoán thành tích cuối cùng của các ngươi... Bây giờ, bắt đầu.”

Với tiếng hét lớn của Mai Chí Viễn, trận kiểm tra hạng mục cuối cùng trong ngày thứ tư bắt đầu.

Dựa theo thẻ số đã rút, người thứ nhất ra kiểm tra là thiên tài nhỏ Mễ Như Yên.

Vị này thoạt nhìn dáng người cao gầy, tóc dài màu vàng nhạt, làn da trắng nõn, biểu hiện trước đó cũng rất tốt. Đến đứng ở bàn đá trắng, sau khi quan sát một chút, nói: “Ta chọn Hàn Băng Lang.”

Xa xa, giáo viên dẫn đội của Mễ Như Yên khẽ gật đầu, đây là một lựa chọn rất sáng suốt.

Trong số ba ma thú, Cụ Phong Linh Cẩu có sức mạnh yếu nhất, Hàn Băng Lang so với Cụ Phong Linh Cẩu có mạnh hơn nhiều. Trong chiến đấu thực tế, một con Hàn Băng Lang có thể tiêu diệt mười con Cụ Phong Linh Cẩu mà không hề có áp lực.

Còn Lôi Quang Hổ có thực lực mạnh nhất, loại sức mạnh này gần với một loại áp chế cấp độ sinh mệnh. Cho dù là một trăm con Hàn Băng Lang cũng không dám đi khiêu chiến với Lôi Quang Hổ.

Sức mạnh của ma thú càng mạnh thì sức đề kháng tự nhiên càng cao.

Muốn dùng mê dược hoặc độc dược để làm ngất hoặc giết chết chúng thì rất khó. Tuy không biết mười loại dược thảo do ban khảo hạch cung cấp là gì, nhưng trong khoảng thời gian ngắn điều chế ra loại mê dược đủ tiêu chuẩn để khiêu chiến với Lôi Quang Hổ thì là điều không thể, nhiều dược sư chuyên nghiệp cũng có thể không làm được.

Cho nên khiêu chiến với Hàn Băng Lang mới là lựa chọn hợp lý nhất để ghi điểm. Còn khiêu chiến với Lôi Quang Hổ, về cơ bản cũng giống như việc đưa đầu ra cho người khác chém vậy, tỷ lệ khó khăn rất cao.