Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 330: Nghiêm cấm quảng cáo!




4.500 tiền vàng lấp lánh ánh hào quang khiến Lâm Bắc Thần có cảm giác tuyệt vời. Hắn cười khúc khích lấy ra một đồng từ trong đó, đưa cho Vương Trung, nói: "10 đồng tiền bạc này, coi như là tiền công ngươi cực khổ đêm qua. Không cần khách sáo, cầm lấy đi. "

Vương Trung: "......"

Thiếu gia, cái mà người đang cầm là một đồng tiền vàng đấy?

Nhưng ông ta cũng không dám hỏi nhiều, vội vàng lấy ra chín mươi đồng bạc thối lại, rồi cầm lấy đồng tiền vàng này, với vẻ cảm kích nói: "Đa tạ thiếu gia ban thưởng."

Xin hỏi ngươi có bao giờ nhìn thấy đã ban thưởng rồi còn phải trả lại tiền thừa không?

Vương Trung trong lòng thầm nói, ta cũng là sống lâu rồi mới thấy.

Lâm Bắc Thần cố gắng giữ cho bản thân bình tĩnh lại từ trong cơn phấn khích, lại lấy ra 2500 đồng tiền vàng và nói: "Đây là tiền vốn. Hôm nay nghĩ cách đến các sòng bạc lớn và chơi hết mình. Có thể kiếm được một khoản tiền lớn hay không còn tùy thuộc vào ngày hôm nay. Qua ngày hôm nay, sau này sẽ không có chuyện tốt như vậy nữa."

Vương Trung vỗ ngực bảo đảm và nhận lấy tiền vàng.

Lâm Bắc Thần suy nghĩ một lúc, lại dứt khoát lấy ra 1.500 tiền vàng khác và nói: "Lấy hết luôn đi."

Liều một phen, xe đạp trở thành xe máy. Thắng sẽ là người mẫu trẻ.

Thua thì xuống biển làm thuê.

Giữ lại 1.000 tiền vàng để sạc điện thoại.

Xem như là vàng dự phòng, chắc cũng đủ dùng rồi.

Dưới sự hầu hạ của hai tỳ nữ xinh đẹp Thiến Thiến và Thiên Thiên, hắn tắm rửa thay y phục, ăn sáng và dặn dò hai nữ nhân không được buông lỏng bài tập về nhà của Quang Tương, lúc này Lâm Bắc Thần mới đi vào trong học viện, tụ họp với mấy người khác.

......

"Lâm Bắc Thần, vết thương của ngươi thế nào rồi?"

Trên xe ngựa đi tới trường thi, Bạch Khâm Vân oang oang hỏi.

"Các ngươi cũng biết sao?"

Trên khuôn mặt của Lâm Bắc Thần lộ ra một nụ cười, tin tức đã lan truyền rất tốt.

Hắn nhẹ nhàng nói: "Đã khỏi rồi, không cần lo lắng."

"Ta cũng nghĩ như vậy, dù sao thì Thuỷ Hoàn thuật của ngươi cũng có năng lực trị liệu vô song."

Bạch Khâm Vân nói.

Mặc dù Hàn Bất Phụ và Nhạc Hồng Hương không nói gì, nhưng sau khi nghe thấy cuộc trò chuyện giữa hai người, cũng thở phào nhẹ nhõm.

"Sáng nay là kiểm tra thân pháp, buổi chiều là kiểm tra thảo dược đan tễ và Huyền khí. Trong vòng một ngày, toàn bộ cả ba môn thi đều kết thúc. Thời gian rất gấp rút."

Hàn Bất Phụ miễn cưỡng tìm một chủ đề để nói chuyện.

Nhạc Hồng Hương khẽ gật đầu, cười nói: "Ta đoán có thể là sẽ có một phương thức kiểm tra đặc biệt, có thể hoàn thành trong thời gian quy định, hôm nay mọi người đều không thể buông lỏng.”

Bạch Khâm Vân hiển nhiên không quá quan tâm đến thành tích thi, mà chuyển đề tài, nói: "Này, các ngươi đã nghe nói gì chưa? Chủ khảo quan Ngô Phượng Cốc ngày hôm qua đã bị Sở giáo dục khai trừ, hoàn toàn bị đuổi khỏi hàng ngũ nhân viên công vụ rồi... Chậc chậc chậc, Lâm Bắc Thần, ngươi có cái gì muốn nói không?"

Lâm Bắc Thần giơ tay lên trên trán của Loli ngực to này, búng một cái, nói: "Càng ngày càng không có quy tắc. Trước đây gọi ta là Lâm học trưởng, bây giờ lại gọi thẳng tên..."

Bạch Khâm Vân che trán, hét toáng lên.

Mọi người trong xe đều bật cười.

Lâm Bắc Thần tiếp tục nói: "Hơn nữa, ta có thể có gì muốn nói chứ, các người cũng nhìn thấy rồi đấy, ta không phản đối việc kiểm tra lại Kiếm Tốc, nhưng mà Ngô chủ khảo quan nhất quyết không cho, ta có thể làm gì chứ, ha ha ha ha!"

Mọi người đều đã quen với biểu hiện vô sỉ, đã lợi dụng còn khoe mẽ này của hắn. Một lúc sau, xe ngựa đã lái vào học viện Sơ Cấp Hoàng Gia.

Sáu mươi hai học viên thiên tài đang tập trung ở giữa thao trường, Trịnh Thù Thải và mười thí sinh khác đã bị loại ở vòng đầu tiên đang quan sát bên ngoài sân cỏ với tư cách là khán giả.

Trước sự ngạc nhiên của mọi người, Sở trưởng Sở giáo dục Lý Hùng Phu cũng đã xuất hiện.

Trước khi Thiên Kiêu Tranh Bá Chiến chính thức bắt đầu, vị Sở trưởng của Sở giáo dục đã công bố quyết định trừng phạt đối với giám khảo Ngô Phượng Cốc ngày hôm qua trước mặt mọi người.

Quả nhiên giống hệt như Bạch Khâm Vân đã nói.

Vị viên chức trung thành với Dưa Hấu quân đã bị khai trừ rồi.

Và lý do khai trừ lại là trong trường hợp quan trọng giống như làm giám khảo, đã nói về rất nhiều chủ đề không liên quan đến cuộc thi, nói bóng gió chính là quảng cáo phạm pháp.

Lại không hề đề cập đến việc ông ta đã thay đổi phán quyết về thành tích của Lâm Bắc Thần.

Điều này cũng có nghĩa là trong nội bộ Sở giáo dục đã đạt được một thỏa thuận thống nhất.

Thành tích ở trận đại chiến Kiếm Tốc của Lâm Bắc Thần ngày hôm qua là hợp lệ.

Điều này khiến Lâm Bắc Thần thở phào nhẹ nhõm một hơi.

Cũng khiến cho các giáo viên của học viện Số 3, trái tim đang treo lơ lửng cuối cùng cũng rơi xuống lại trong ngực rồi.

Cuối bài phát biểu, ánh mắt của Lý Hùng Phu giống như gươm nhìn về phía Lâm Bắc Thần trong đám đông, nói một cách đầy ẩn ý: "Ta rất ngưỡng mộ một số học viên có đầu óc linh hoạt, nhưng mà, hy vọng những ý tưởng thông minh như vậy có thể được dùng trên con đường đúng đắn, chứ không phải là đầu cơ trục lợi, bổn quan nhấn mạnh một lần nữa, bắt đầu từ hôm nay, bất cứ học viên nào đều không được nói những điều không liên quan đến kỳ thi trong quá trình kiểm tra đánh giá, người vi phạm sẽ trực tiếp bị tước bỏ tư cách tham gia Thiên Kiêu Tranh Bá Chiến!"

Lâm Bắc Thần mỉm cười, là người đầu tiên nhiệt liệt vỗ tay tán thưởng.

Như thể ‘một số học viên’ trong miệng đại lão của Sở giáo dục không phải là hắn. Thế nhưng có một số ít học viên, sắc mặt cũng thay đổi đáng kể.

Hôm qua, bọn họ khó khăn lắm mới khắc phục được lòng tự tôn của thiên tài, gục ngã trước các thương nhân vung vẫy tiền vàng và nhận vài quảng cáo với giá cao, ai mà biết còn chưa kịp triển khai, Sở giáo dục đã công khai nghiêm cấm quảng cáo.

Cái này...

Trong hợp đồng đã ký tối qua, tiền vi phạm hợp đồng phải đền gấp mấy lần tiền cọc chứ?

Những học viên này muốn khóc không ra nước mắt.