Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 199: Lừa đảo




"Huyền quang màu xanh? Đây là sức mạnh của thuộc tính gì, nhanh thử xem." Ông ta không thể nào chờ đợi được.

Lâm Bắc Thần liền giật mình.

Đây là đã thành công thức tỉnh thuộc tính Huyền khí rồi sao?

Hắn chuyển vận Huyền khí và đưa nó vào lòng bàn tay phải của mình. Xung quanh tay phải hắn thoáng chốc có một làn sương mù mờ ảo. "Đây là... Huyền khí thuộc tính thủy?"

Lâm Bắc Thần ngay lập tức tức giận đến chóng mặt.

4.000 tiền vàng đã mua được Huyền khí thuộc tính thuỷ cặn bã nhất ư?

Vậy sau này ta chẳng phải chính là một mặt hàng thuộc thuỷ sao? ......

......

Ở thế giới khác.

Trong một cung điện đổ nát.

Một nữ thần xinh đẹp nào đó trong bộ y sam rách rưới, sau khi đóng kênh liên lạc, liền không chút do dự kích hoạt trận pháp, trực tiếp cô lập với toàn bộ khí tức xung quanh, sau đó không nhịn được phát ra tiếng cười như tạ.

"Ha ha ha, không ngờ lại gặp phải một tên thần sa đọa thiểu năng như vậy!"

"Quả thật là quá dễ lừa!"

"Giá trị tín ngưỡng trực tiếp lớn đến như vậy, ha ha, lát nữa có thể đến thần điện đổi lấy Huyền tinh mua rượu rồi, vạn tuế!"

"Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, tiểu ca ca đó thực sự rất đẹp trai. Hắn khác hẳn với những lão bất tử trong Thần giới kia. Vẻ đẹp tự nhiên không hề chỉnh dung biến hình mà lại có thể đạt đến trình độ này, quả thật là nghịch thiên, nhìn thấy người ta mà trái tim ngứa ngáy quá đi."

"Nể tình vẻ đẹp tuyệt thế của ngươi, giọt nước suối bất tử đó cũng xứng đáng với ngươi, cứ tận hưởng nó đi."

Nữ thần từ trong cung điện đổ nát bước ra.

Xung quanh là một khu vườn bỏ hoang.

Cỏ dại trong vườn mọc um tùm, hồ nước khô cạn, rong rêu trên hòn non bộ cũng đã chuyển sang màu đen.

Mặc dù y sam trên người nàng trông có vẻ rách nát, nhưng đôi chân trắng nõn thon dài, trắng trẻo óng ánh như ngọc, đôi tay trắng như tuyết, tỷ lệ cơ thể hoàn mỹ, đặc biệt là cặp đỉnh núi cao chót vót trên ngực, cộng với mái tóc đen dài và dày đến gót chân đều đủ để tôn lên vẻ phong hoa tuyệt thế của nàng.

Dáng người hai mươi tám tuổi, khuôn mặt mười tám tuổi.

Nàng lao ra khỏi khu vườn, bước chân đột nhiên chậm lại.

"Không đúng."

"Ta hình như đã bỏ lỡ cái gì đó."

"Ờ, vừa rồi ta đã đóng kênh đối thoại quá nhanh chăng?"

"Trên thực tế, có thể duy trì quan hệ hợp tác lâu dài, dù sao hạ giới có hàng ngàn hàng vạn người, phần lớn tín ngưỡng đều không thể trực tiếp hấp thu, còn những kẻ có thể trực tiếp cống hiến giá trị tín ngưỡng giống như tên thiểu năng này, thực sự là quá ít quá ít... nếu như tiếp tục giữ liên lạc và lừa hắn thêm vài lần nữa, thu hoạch có lẽ sẽ càng lớn hơn."

"Ôi, chẳng trách rất nhiều thần đều mắng ta là ngực lớn vô não, ta quả thực là có hơi ngốc rồi."

"Phải làm sao, phải làm sao đây?"

"Bỏ đi, trước tiên đi đổi Huyền tinh mua rượu uống."

Vừa nghĩ tới mỹ tửu, nữ thần ngay lập tức quăng hết những suy nghĩ khác ra sau đầu, đôi mắt phát sáng, vắt chân lên cổ mà hoan hô, giống như một con lừa hoang, cuộn thành một đám khói sau mông, chân trần xông tới trước tiểu trấn phía trước.

Trên đường đi đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

"Đó không phải là tên lừa gạt ham ăn nhát làm Kiếm Tuyết sao?"

"Chuyện gì khiến nàng ta vui vẻ như vậy?"

"Không phải lại lừa được giá trị tín ngưỡng trực tiếp rồi chứ?"

"Tên ngốc nào có khí vận tốt vậy, lại bị nàng ta lừa?”

Các vị thần bàn luận.

......

......

Ta tên Lâm Bắc Thần.

Ta xuyên không rồi.

Ta đã có được một chiếc điện thoại nghịch thiên, có thể thay ta luyện công.

Khi ta đang tưởng rằng mình sẽ được thăng chức tăng lương lên chức tổng giám đốc, nhậm chức CEO và kết hôn với Bạch Phú Mỹ đạt đến đỉnh cao của cuộc đời thì lại gặp phải một vụ lừa đảo viễn thông, sắp phá sản rồi.

Nếu như ngươi đọc được câu chuyện của ta, nhất định phải nhớ kỹ——

Nữ nhân chó không thể tin tưởng được.

Lâm Bắc Thần khóc lóc rời khỏi thần điện của Kiếm Chi Chủ Quân.

"Nhìn xem, lại có một người mới đã thành công thức tỉnh thuộc tính Huyền khí, phấn khích đến phát khóc.”

"Kiếm Chi Chủ Quân đã phù hộ cho anh chàng may mắn này." "Đây là vui mừng đến phát khóc."

Những người cầu nguyện ở quảng trường đều bàn tán sôi nổi. Nửa giờ sau.

Về đến học viện Sơ Cấp Số 3.

Sở Ngân tiễn Lâm Bắc Thần đến cổng Trúc viện, dặn dò nói: "Tuy rằng lực công kích của thuộc tính thủy không cao, nhưng dù sao cũng đã thức tỉnh được thuộc tính của Huyền khí, chăm chỉ tu luyện, ta vẫn rất đánh giá cao về trò, ngày mốt sẽ xuất phát đến nơi diễn ra khóa huấn luyện đặc biệt. Đây là bước chạy nước rút cuối cùng cho cuộc thi Thiên Kiêu Tranh Bá.”

Lâm Bắc Thần với vẻ mặt khóc tang xua tay, một câu cũng không muốn nói.

Sở Ngân bỏ đi.

Trúc viện sâu thẳm.

"Thiếu gia, người cuối cùng đã quay về rồi? Nhất định là đã thành công thức tỉnh thuộc tính Huyền khí rồi, đúng không?"

Lão quản gia Vương Trung trên mặt nở nụ cười chào đón, nói: "Ta đã nói rồi mà, với tư chất thiên phú kỳ tài của thiếu gia, việc thức tỉnh thuộc tính Huyền nhất định là nắm trong lòng bàn tay. Để ta đoán thử xem, chắc hẳn là đã thức tỉnh được thuộc tính kim hệ có sức công kích mạnh nhất, có đúng không? Hoả hệ có sức phá huỷ mạnh nhất? Lôi hệ có sức chiến đấu mạnh nhất... "

Lửa giận trong lòng Lâm Bắc Thần càng ngày càng bốc lên, trực tiếp cho một cước đá ông ta văng ra ngoài.

Ây da.

Lão quản gia lăn ra ngoài giống như hồ lô.

"A, thiếu gia cuối cùng lại đá ta rồi. Chính là mùi vị này... hạnh phúc."

Lão quản gia với vẻ mặt ngây ngất.

Lâm Bắc Thần trực tiếp không nói nên lời.

"Ta muốn yên tĩnh một mình ở trong viện, đồ chó má nhà ngươi, lập tức biến mất cho ta, đừng quấy rầy ta."

Lâm Bắc Thần gục xuống trên ghế tựa trong sân, ỉu xìu nói.