Nháy mắt sau đó, Tội Đồ đã bắt đầu công kích.
Nộ Lan muốn động thủ, nhưng lại hoảng sợ phát hiện, bản thân căn bản không động đậy được.
Dây xích dài màu đỏ vô cùng khí thế kia khóa chặt người hắn.
Sau đó, hắn cảm thấy hai vai cùng yết hầu của mình bị một lực lượng cường đại phong ấn, thân thể đã mất đi chỗ phản kháng, bắt đầu cảm thấy trời đất quay cuồng.
Đây là sát chiêu của Tội Đồ sao?
Nộ Lan sâu trong tiềm thức toát ra một ý nghĩ như vậy, cả người liền lâm vào giấc ngủ vĩnh hằng.
Dưới góc nhìn của người xem lại là một cảnh tượng khác.
Bằng một quyền thế kỳ dị, Tội Đồ nhanh như chớp trực tiếp đánh Nộ Lan lên trời, chợt sinh ra áp chế tuyệt đối, từ trên bầu trời vừa hung ác quăng xuống mặt đất. . .
Phảng phất sao băng rơi xuống, hung hăng nện ở trên cầu.
Mặt câu cầu vốn đã xuất hiện vết rách, lập tức một lần nữa nứt ra khe hở chằng chịt như mạng nhện vậy, mắt thường có thể thấy sắp gãy rồi. . .
Thật đáng sợ, quyền pháp thật hung hãn. Tránh cũng không thể tránh khỏi công kích.
Dưới sự công kích như vậy Tội Đồ vậy mà vẫn chưa chết, còn có thể triển khai chiêu phản kích khủng bố như thế. . .
Đây là quyền gì?
Mặt khác, cơ bắp cùng xương cốt hai cánh tay của hắn, tại sao lại hiện ra màu kim loại?
Dường như không phải cấu tạo sinh vật.
Dinh thự Tiểu Phù Sơn.
Lâm Bắc Thần đầu óc trống rỗng.
Hắn toàn thân run rẩy, con mắt nhìn chằm chặp hình chiếu.
Thời gian dài như vậy, hắn nằm mơ cũng không nghĩ tới sẽ ở nơi này, trong hoàn cảnh này, nhìn thấy Sở Ngân.
Sở Ngân chủ nhiệm học viện Sơ Cấp Số ba Vân Mộng thành.
Sở Ngân đưa thất hoàng tử đi Kinh Thành một chuyến, liền biến mất từ đó không thấy
nữa.
Hắn đã dùng vô số thủ đoạn tìm vô số lần, cũng mãi không tìm thấy Sở Ngân. Vậy mà xuất hiện ở Thần Giới?
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?
Lâm Bắc Thần trong khoảnh khắc đó dường như khó có thể tin vào mắt mình.
Nếu như tướng mạo có thể lấy lý do trên thế giới này có một số người có tướng mạo tương tự để giải thích, vậy đôi cánh tay hoàn toàn làm bằng kim loại này, liền có thể chứng minh thân phận chân chính của Sở Ngân.
Đó là Thiên Mã Lưu Tinh Tí.
Mặc dù đôi cánh tay này dường như ở Thần giới phát sinh một ít dị biến nào đó, có lẽ có cùng kì ngộ với Cung Công, nhưng tuyệt đối không thể làm giả được Thiên Mã Lưu Tinh Tí.
"Lão Sở a lão Sở, ngươi hóa ra đã đến Thần Giới."
Lâm Bắc Thần thấp giọng thì thào, chợt ngửa mặt lên trời phá lên cười. Trong tiếng cười có hưng phấn, có vui vẻ, cũng có tự trách.
Cái gọi là một ngày là sư, cả đời là cha, Lâm Bắc Thần khi vừa mới xuyên qua đến Đông Đạo Chân Châu, nếu như nói ai là người thật lòng trợ giúp hắn vì muốn tốt cho hắn, vậy Sở Ngân chắc chắn là một trong số đó.
Lão Sở là hảo hán đầu đội trời chân đạp đất.
Bất kể đối với ai, cũng nhiệt tình mà đối đãi.
"Ha ha ha. . . Tìm được, rốt cuộc tìm được rồi."
Lâm Bắc Thần cười lớn, hốc mắt có chút ướt.
Chủ nhiệm, ta rốt cuộc tìm được ngươi rồi.
Hắn cực kỳ kích động, hận không thể hiện tại lập tức xông vào Viễn Cổ Chi Kiều Hào Khốc Thâm Uyên, gặp lại Sở Ngân.
Đáng tiếc hiện tại không vào được.
Vô số ý niệm trong đầu hiện lên, Lâm Bắc Thần quay người, nhìn đám người Tiềm Long, nói: "Việc gấp, nhanh chóng giúp ta tìm hiểu rõ ràng, Sở. . . Tội Đồ sau khi rời khỏi Hào Khốc Thâm Uyên sẽ xuất hiện ở nơi nào, ta muốn đi tìm ông ta."
Đám người Tiềm Long, Mộc Lâm Sâm đều là người thông minh.
Xem xét tình huống này, liền biết ngay giữa Tội Đồ này cùng lão đại chắc chắn có chuyện phía sau.
Ngay lập tức cũng không hỏi nhiều, vội vàng người nào người nấy lấy ra hệ thống siêu dẫn Kỳ Lân, lập tức phát động lực lượng, trước tiên nghe ngóng tình hình.
Lúc này, trận chiến trên Viễn Cổ Chi Kiều đã kết thúc. Nộ Lan vẫn lạc.
Sở Ngân đứng trước mặt thi thể hắn, thở dài một hơi, cúi đầu hành lễ, sau đó quay người rời đi.
Viễn Cổ Chi Kiều đang nhanh chóng tự động sửa chữa phục hồi. Băng sương đi qua, hợp thành mới mặt cầu, cây cối băng sương.
Thân thể khổng lồ của Nộ Lan dường như bị rắc Bắc Thần Hóa Thi Phấn, nhanh chóng tan rã tiêu tan, hóa thành vũng máu dung nhập vào phía dưới mặt cầu, kì lạ chính là máu rót vào trong đó, màu sắc mặt băng không thay đổi chút nào.
"Lão đại, tra được rồi, người này ở quặng mỏ dưới đất."
Tiềm Long có đáp án đầu tiên, nói: " Ở bên trong lãnh địa của Khoáng Thạch Chi Chủ, một trong thất đại chủ chiến thần tộc, dưới sự quản lý của Vân Anh Thần, khu vực dưới mặt đất ở Thần Thành, khu Hạ Tam."
"Tốt, ta lập tức đi ngay."
Lâm Bắc Thần đã không thể chờ đợi được nữa.
Lúc trước cùng biến mất với Sở Ngân còn có chín người khác.
Trong đó có cả lão đại kết bái Đái Tử Thuần.
Cũng không biết hắn bây giờ như thế nào.
Đại tẩu cùng nữ nhi, vẫn còn ở Đông Đạo Chân Châu trông ngóng chờ đợi hắn trở về. Nhưng mà đúng vào lúc này
Ong ong ong.
“Minh Bài Thân Phận Dự Thi” của Lâm Bắc Thần chấn động.
Theo thứ tự đến lượt hắn.
Nhanh như vậy sao?
Lâm Bắc Thần nhíu nhíu mày.
"Đến lượt ta thi đấu rồi, trước tham gia dự thi."
Lâm Bắc Thần nhìn thoáng qua mấy huynh đệ quần là áo lượt mê rượu thịt của mình, nói: "Các ngươi giúp ta hỏi thăm một chút tình huống cụ thể cùng vị trí của Tội Đồ, nếu như ta muốn chuộc thân cho ông ta, cần điều kiện gì, cần thủ tục gì."
Nói xong, hắn hóa thành một tia sáng chui vào bên trong cửa truyền tống.
Cùng lúc đó.
Giang phủ.
Giang Nhược Bạch Sắc Vi Chi Hoa cũng chậm rãi đi vào cửa truyền tống.
Giang Cửu Hạc cùng thê tử đứng ở một bên, trong lòng mang theo thấp thỏm, đưa tiễn nữ nhi.
"Đối thủ của tiểu Bạch sẽ là ai chứ?"
Giang phu nhân thấp giọng lầm bầm.
Giang Cửu Hạc nhìn về phía hình chiếu khổng lồ.
Hình ảnh trên màn chiếu làm hắn như bị sét đánh, đứng thẳng bất động tại chỗ.