Ngoại trừ thứ đó ra, uy năng mô phỏng còn có một phương thức sử dụng nghịch thiên.
Mở khóa.
Mỗi một quyến tộc, khí tức ba động thần lực thần linh đều là độc nhất vô nhị. Vì thế, rất nhiều trữ vật tư mật, bảo khố đều cần khí tức thần lực đặc biệt mới có thể mở ra.
Cũng giống như một ổ khóa chỉ có chìa khóa chuyên dụng mới có thể mở.
Tuy nhiên, năng lực mô phỏng của Định Trí Thủy Cảnh chẳng khác gì một chìa khóa vạn năng.
Chỉ cần Lâm Bắc Thần mô phỏng khí tức đối phương, hắn có thể dễ dàng mở ra những mật thất, bảo khố ngoại trừ chủ nhân thì không còn ai có thể đi vào.
Nghĩ đến đây, ngay cả Nham Lang Chi Vương cũng phải hâm mộ.
Quả thật là thần kỹ cướp bóc cần thiết.
Sau nửa nén hương, Lâm Bắc Thần đã hoàn toàn quen thuộc với kỹ thuật mô phỏng khí tức.
“Ngươi nói nguyên tố Thủy ban đầu còn có năng lực khác không?”
Lâm Bắc Thần không vừa lòng hỏi.
“Ta đã nói rồi, tất cả phải dựa vào chính ngươi trải nghiệm.” Nham Lang Chi Vương lầu bầu: “Không phải việc gì ta cũng phải dạy ngươi hết.”
“Dẹp, không biết thì cứ việc nói thẳng.”
Trong lời nói của Lâm Bắc Thần không hề che giấu sự khinh thường.
Nham Lang Chi Vương tức đến nghiến răng nghiến lợi nếu như nó có răng.
Ánh mắt Lâm Bắc Thần rơi vào Hoang Thần Quyền Sáo.
Thứ này nhất định là thần khí chính phẩm.
Lâm Bắc Thần thử rót lực Định Trí Thủy Cảnh vào trong quyền sáo.
Chỉ trong nháy mắt sau đó, hắn cảm nhận được thần lực của mình bị quyền sáo điên cuồng rút ra, giống như máy bơm nước cao áp, trong khoảnh khắc biến mất một phần tư, đồng thời một sức mạnh kinh khủng khiến hắn phải run rẩy từ trong hữu quyền của hắn bắn ra.
Một quyền vung ra.
Oành.
Một thủy long màu lam từ trong nắm đấm của hắn gào thét bay ra.
Sào huyệt ma sư bị đánh nát.
Vách động đằng trước trực tiếp biến mất.
Thủy long đánh ra một “cái động” sâu không thấy đáy trên vách đá Ma Uyên.
“Mẹ kiếp…”
Lâm Bắc Thần cũng bị uy lực quyền sáo tăng phúc làm giật cả mình: “Nếu mang theo thứ đồ chơi này trở lại trái đất, ta có thể tiến hành những công trình đào đường sắt, vừa đơn giản lại nhanh chóng, an toàn mà không ô nhiễm. Đám máy xúc máy đào gì đó đều phải đứng sang bên cạnh.”
Quyền sáo tăng phúc cho một quyền vừa rồi ít nhất cũng phải gấp mười lần.
Lâm Bắc Thần thậm chí sinh ra ảo giác, một quyền của hắn có thể đánh chết một thần linh.
“Nếu ta có được quyền sáo này, cái hôm còn ở Tử Vong Cốc, có lẽ ngươi đã chết rồi.”
Lâm Bắc Thần nhìn lang nha bổng màu đen, nói.
Nham Lang Chi Vương chế giễu lại: “Này, chú ý suy nghĩ của ngươi nhé, đồ nhà quê. Nếu ta chết, bây giờ ngươi chẳng qua chỉ là con rối bị Quắc chủ thần giật dây.”
“Điều này cũng đúng.”
Lâm Bắc Thần gật đầu: “Đúng rồi, ta vẫn luôn muốn hỏi, rốt cuộc làm thế nào mà ngươi lại xuất hiện ở Tử Vong Cốc? Chẳng lẽ ngươi bị bắt đến đó sao?”
“Câm miệng của ngươi lại đi.”
Nham Lang Chi Vương kết thúc đề tài này.
Lâm Bắc Thần cười ha hả.
Hắn tiếp tục quan sát Hoang Thần Quyền Sáo.
Rất nhanh đã có phát hiện mới.
Hoang Thần Quyền Sáo cũng có CD.
Có lẽ, thần văn trận pháp khắc bên trong quyền sáo cần làm lạnh và giảm xóc, cho nên mỗi lần sử dụng, đại khái cần thời gian một chén trà để CD, sau đó mới có thể sử dụng lại lần nữa.
Hơn nữa, so sánh với nhau, lực sát thương của Hoang Thần Quyền Sáo khi được Thức Thần Hỏa Cảnh tăng phúc càng thêm biến thái hơn so với Định Trí Thủy Cảnh.
Điều này cũng hợp tình hợp lý.
Lực công kích thuộc tính Hỏa bình thường đều mạnh hơn nước.
Ngoài ra, mỗi lần thôi động Hoang Thần Quyền Sáo, sẽ tiêu hao thần lực một phần tư tu vi trước mắt của hắn.
Nói cách khác, không nhìn CD, liên tục thôi động Hoang Thần Quyền Sáo bốn lần, Lâm Bắc Thần sẽ phải tinh tẫn nhân vong.
Trên thực tế, cũng không cần đến bốn lần.
Một lần là đủ.
Có Hoang Thần Quyền Sáo, Lâm Bắc Thần săn giết ma thú vực sâu trong Ma Uyên lại càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Lâm Bắc Thần thậm chí có thể thử sử dụng Hoang Thần Quyền Sáo để thi triển Kiếm Thập Thất.
Quả nhiên uy lực tăng gấp bội.
Hắn giết ma thú vực sâu cấp bá chủ tầng thứ sáu Ma uyên Điểu Diện Ma Nhân dễ dàng như thái thịt.
Toàn bộ Ma Uyên tầng thứ sáu lập tức nháo nhào.
Cũng may diện tích Ma Uyên rất lớn, khu vực rộng lớn. Bằng không, tất cả sinh vật đều sẽ bị một mình Lâm Bắc Thần diệt tuyệt.
Rất nhiều đội mạo hiểm cỡ lớn đều gặp được một kỳ quan không thể tưởng tượng. Một quái nhân mang mặt nạ cầm trường kiếm điên cuồng truy sát đám ma thú vực sâu. Rất nhiều ma thú cao giai vốn không nên có mặt ở khu vực này, rất nhiều ma thú độc hành không thích sống chung đều hỗn tạp cùng một chỗ, điên cuồng kêu rên chạy trốn…
Chẳng lẽ thần linh nào đến Ma Uyên đi săn giết sao?
Không đúng.
Thần linh xuất hiện, bên trong Ma Uyên nhất định sẽ có nguy hiểm rất lớn.
Rất ít khi nào thần linh tiến vào Ma Uyên.
Cho dù có tiến vào, cũng sẽ không làm ra động tĩnh lớn đến như vậy.