Lông mày thanh tú của Doãn San khẽ nhíu một cái. Lời lẽ ta vậy mà chưa từng nghe qua.
Lại nghe Lâm Bắc Thần tiếp tục nói: "Bạch Vân thành phát triển phồn thịnh, mỗi người chúng ta đều có trách nhiện, phải dựa vào sự phấn đấu của mỗi người chúng ta, nếu người người đều có tâm tư như sư thúc, vậy Kiếm Tiên Viện chẳng phải đã giải tán rồi sao? Vì thế, sư thúc à, sư điệt phải phê bình người rồi, không thể đem hi vọng ký thác trên người người khác. . ."
Doãn San lập tức bị sư điệt của mình nói đến mặt đỏ tía tai.
"Nào nào nào, không nên từ chối, ta dẫn ngươi đi tham gia hoạt động 'Nhiều người vận động' ở tiền viện."
Lâm Bắc Thần hoàn toàn không để ý tới mỹ mạo Tiểu sư thúc chịu đi hay không, kéo lấy bàn tay nhỏ mềm mại trắng nõn của Doãn San, đi về phía tiền viện.
Doãn San ngẩn ngơ, gương mặt xinh đẹp lập tức đỏ bừng.
Còn chưa kịp phản ứng, người giống như một con rối bị giật dây, đã được Lâm Bắc Thần đưa đến tiền viện.
Lâm Bắc Thần dùng sức một cái, đưa Doãn San đứng cạnh Thiên Thiên cùng Thiến Thiến.
Ba.
Quang Tương phối hợp lắc lắc roi da nhỏ.
Đừng có ngừng lại.
Tiếp tục động tác.
Lâm Bắc Thần vừa lặng lẽ trở về, cho thuốc vào bên trong cơm trưa của các đệ tử Kiếm Tiên Viện.
Đợi một chút xem hiệu quả thế nào.
Nếu như hiệu quả 'Adrenalin' đủ rồi, vậy tạm thời không dùng Thúy Quả nữa.
Suy cho cùng loại thiên ngoại Thần quả này, dùng một quả thiếu một quả, đối với Lâm Bắc Thần trước mắt tới nói, là tài nguyên không thể tái sinh.
...
...
Thời gian trôi qua.
Ngày thứ ba.
Đến thời gian vòng thứ ba Luận Kiếm Đại Hội mở ra. Lần trước đã rút thăm xong xuôi.
Vận may của Nhan tỷ tỷ quả thực tốt đến nghịch thiên.
Một vòng này 'Văn Hương Kiếm Phủ' chiến đội không cần tham chiến, trực tiếp tiền vào trận chung kết.
Mấy người Lâm đại thiếu, có thể ngồi nhìn hổ đấu, chậm rãi đợi Phong Lôi Đại Kiếm Tộc chiến đội cùng Bạch Vân Thành chiến đội trải qua một trận đấu sinh tử, chọn ra một cái tên tiến vào trận chung kết.
Nhưng ngay buổi sáng hôm ấy, trước khi Luận Kiếm Đại Hội bắt đầu một khắc, một tin tức chấn kinh tất cả mọi người, trực tiếp từ bên trong Bạch Vân thành truyền tới.
Phong Lôi Đại Kiếm Tộc tuyên bố thối lui ra khỏi Luận Kiếm Đại Hội.
"Không thể nào, cách cánh cửa trận chung kết chỉ còn một bước chân."
"Vậy mà lại bỏ thi đấu?"
"Phong Lôi Đại Kiếm Tộc đây là tự nhận không bằng Bạch Vân Thành sao?"
"Không đến mức đi, Bạch Vân Thành Lục Quan Hải mặc dù mạnh mẽ, nhưng cũng không dễ dàng đánh bại được Phong Lôi Đại Kiếm Tộc nha."
"Nghe nói thiên kiêu trong tộc Phong Lôi Song Kiếm Mai Lâm, trong vòng trước sau khi bị cưỡng ép xuất chiến, tay cụt càng thêm tổn thương, đánh mất chiến lực, không thể không bỏ thi đấu."
"Lại có chuyện này sao?" Các nơi nghị luận ầm ĩ.
Cường giả kiếm đạo trong thành, tin tức cũng coi như nhạy bén, rất nhanh liền tìm ra được nguyên nhân Phong Lôi Đại Kiếm Tộc bỏ thi đấu.
Vị Phong Lôi Song Kiếm kia tài hoa kinh người, dung mạo xuất chúng, sở dĩ có thể cường thế quét ngang cường giả Bất Diệt Kiếm Tông, là bởi vì hắn tu luyện dưỡng kiếm chi thuật, bên trong Lôi Kiếm nuôi dưỡng kiếm ý hai mươi năm, trước kia chưa hề rút kiếm, một khi rút kiếm, liền chấn kinh thiên hạ.
Nhưng trận chiến kia, cũng đem kiếm ý nuôi dưỡng bên trong Lôi Kiếm, toàn bộ đều tiêu hao sạch sẽ.
Vì thế kỳ thực sau đại chiến Bất Diệt Kiếm Tông, liền mất đi lực lượng tái chiến. "Hóa ra cái này mới đúng."
Lâm Bắc Thần nghe xong tin tức, cũng không khỏi ngây người.
Tọa sơn quan hổ đấu nguyện vọng tốt đẹp thất bại rồi.
Ba ngày sau trên Luận Kiếm Phong, hai đại chiến đội Văn Hương Kiếm Phủ cùng Bạch Vân Thành, muốn quyết đấu tìm ra chiến đội thắng cuộc, tranh đoạt 'Kiếm Tiên truyền thừa' .
Luôn cảm giác có chỗ nào không đúng lắm.
Lần Luận Kiếm Đại Hội này, mở đầu sôi nổi cùng căng thẳng cuối cùng lại có chút vô vị, cảm giác đầu voi đuôi chuột nha.
Nếu như ta là người xem mà nói, nhất định sẽ lớn tiếng nói một câu: Trả lại tiền đây.
Ai có thể nghĩ tới, cuối cùng lại là chiến đội Bạch Vân thành không được coi trọng, cùng Văn Hương Kiếm Phủ miễn cưỡng xem như trung lưu, trở thành hai con hắc mã, một đường đi đến cuối cùng, gặp nhau ở trận chung kết.
Cảm giác này, rất hoang đường.
Giống như đội Trung Quốc cùng đội Việt Nam gặp nhau ở trận chung kết World Cup vậy. Bất quá Lâm Bắc Thần cũng không quá mức để ý.
Bởi vì bây giờ toàn bộ tâm tư của hắn, đều tập trung vào nhiệm vụ gia tốc ngẫu nhiên của KEEP.
Chỉ cần thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ gia tốc ngẫu nhiên của KEEP lần này, đạt được tu vi năm hệ Thiên Nhân cảnh cấp bốn, đến lúc đó cơ bản có thể quét ngang Thiên Nhân cấp sáu, cầm trong tay Đại Ngân Kiếm còn có thể chém chết Thiên Nhân cấp bảy.
Ha ha ha ha!
Không quan tâm trận chung kết đối thủ là người nào, hắn đều có thể nhẹ nhõm quét ngang.
Chỉ là, tiến độ hoàn thành nhiệm vụ cũng không mấy lý tưởng. Đã là ngày thứ ba đếm ngược nhiệm vụ kỳ hạn kết thúc. Nhiệm vụ tiến độ như sau ——
Bán bộ Thiên Nhân (0/5).
Đại Tông Sư đỉnh phong (4/ 10). Võ Đạo Tông Sư (15/ 30).
Đệ tử Kiếm Tiên Viện người tu vi yếu nhất đạt tới cảnh giới Đại Võ Sư đỉnh phong (dưới cảnh giới Đại Võ Sư đỉnh phong còn có 13 người).
Đây con mẹ nó. . .
Tổng thể tiến độ hoàn thành chưa tới một phần ba.
Mặc dù đám người bên trong Kiếm Tiên Viện, bao gồm cả hai vị trưởng lão Thì Trung Thánh cùng Doãn San, đều đã bị hiệu quả rèn luyện không thể tưởng tượng nổi kia làm cho khiếp sợ, chân cũng không khép lại được, đã hoàn toàn trở thành fan cuồng của KEEP có thể luyện tập mỗi ngày, đủ loại động tác độ khó cao, độ khó thấp yoga đã luyện trở nên quen thuộc không gì sánh được, thực lực tổng hợp của tất cả Kiếm Tiên Viện đã tăng lên nghiêng trời lệch đất so với trước kia. . .
Nhưng mà, đối với Lâm Bắc Thần mà nói, còn kém xa lắm.
"Xem ra cần phải cho liều thuốc mạnh."