"Nếu Bắc Thần Giải Độc Phiến có dụng, vậy Ngụy đại ca tạm thời ở lại trong thành mấy ngày đi, uống thuốc giải độc, đợi đến khi hoàn toàn khôi phục thì rời khỏi Bạch Vân Thành."
Lâm Bắc Thần vô cùng ân cần nói.
"Bắc Thần Giải Độc Phiến?"
Ngụy Hợp nói: "Ngược lại có tên không tệ, dễ thuộc, dễ đọc, dễ nhớ."
Lâm Bắc Thần cười hắc hắc.
Ngụy Hợp hơi do dự, nói: "Lâm huynh đệ, luyện chế Bắc Thần Giải Độc Phiến tiêu tốn nhiều không?"
Lâm Bắc Thần sắc mặt thành khẩn mà trong sáng nói: "Nếu người khác hỏi, ta nhất định sẽ nói tiêu tốn vô cùng lớn, nhưng nếu là Ngụy đại ca hỏi, ta liền thành thật nói cho ngươi, kỳ thực luyện chế một viên chi phí chỉ hết năm mai Huyền Thạch mà thôi."
Ngụy Hợp lại lần nữa hít một hơi lãnh khí.
So với trong tưởng tượng của hắn còn lời hơn.
Ngụy Hợp lại nói: "Vậy mỗi lần điều chế dược, cần bao nhiêu thời gian cùng tinh lực?"
Lâm Bắc Thần nói: "Ta một ngày có thể luyện chế khoảng 20 viên."
Thần sắc Ngụy Hợp lập tức ngưng trọng lên, nói: "Lâm huynh đệ, nếu là như vậy, ngươi ngàn vạn lần không thể gióng trống khua chiêng mà tiêu thụ viên thuốc này ở ngoài sáng."
"Hả, vì sao lại như vậy?" Lâm Bắc Thần kinh ngạc nói.
Ngụy Hợp yên lặng phút chốc, mới chậm rãi nói: "Cắt đứt đường tài lộc của người khác, như giết cha mẹ, giải độc đan này của ngươi quá lợi hại, có thể giải nhiều độc như vậy, luyện chế lại dễ dàng, khiến thế lực lớn giống Độc Điệp Sơn lấy độc thuật hùng cứ một phương làm sao chịu nổi? Một khi lưu truyền trên thị trường, những tông môn này lực uy hiếp giảm đi rất nhiều, đối với bọn hắn mà nói, đâu chỉ bị cắt mất con đường tài lộc? Bọn hắn sẽ không bỏ qua cho ngươi, sẽ dùng đủ loại thủ đoạn ngươi không nghĩ tới đối phó ngươi, thậm chí cũng không cần lấy được cách điều chế cùng thủ pháp luyện chế Bắc Thần Giải Độc Phiến, chỉ cần khiến nó mãi mãi biến mất trên thế giới này thôi."
Trong lòng Lâm Bắc Thần không khỏi kinh hãi.
Không sai.
Ngụy Hợp nói rất đúng.
Ta khi chưa có thực lực tiến vào Đông Đạo Chân Châu, cần phải biết nhẫn nhịn. "Ta biết, đa tạ Ngụy đại ca nhắc nhở."
Lâm Bắc Thần nói.
Ngụy Hợp gật gật đầu, nói: "Đại ân không lời nào cảm tạ hết được, Lâm huynh đệ cứu ta mấy lần, sau này có việc gì sai khiến, ta tuyệt không chối từ."
Lâm Bắc Thần cười nói: "Được, ta cũng sẽ không khách khí, nếu có chuyện cần Ngụy đại ca hỗ trợ tuyệt đối sẽ mở miệng."
Ngụy Hợp lại gật đầu một cái.
Hắn sắc mặt do dự hồi lâu, mới chậm rãi nói: "Ta ở trong phủ thành chủ Bạch Vân Thành phát hiện một chút chuyện kỳ quái, có thể Lâm huynh đệ hứng thú muốn biết."
"Ồ?"
Trong lòng Lâm Bắc Thần hơi động, nói: "Chuyện gì?"
Ngụy Hợp nhìn trái nhìn phải không người, vừa đi ra cửa quan sát, tiếp đó đóng cửa, quay người trở về, thấp giọng từ từ nói: "Bây giờ thành chủ Bạch Vân Thành Sở Vân Tôn, dường như bị Thiên Ngoại Tà Ma chiếm lấy cơ thể, tu luyện tà môn công pháp."
Cái này vốn là chuyện nội bộ Bạch Vân Thành.
Mà bất luận kẻ nào một khi dính dáng cùng Thiên Ngoại Tà Ma, có thể nói khả năng cực lớn sẽ bị liên luỵ cửu tộc.
Ngụy Hợp vốn không muốn nói.
Nhưng Lâm Bắc Thần đối đãi với hắn như vậy, hắn cuối cùng vẫn quyết định nói ra. Chí ít khiến đám người Lâm Bắc Thần, Đinh Tam Thạch có sự chuẩn bị tâm lý.
Vạn nhất chuyện của Sở Vân Tôn bị bại lộ, bọn hắn cũng có thể sớm cắt đứt, tránh trở thành đối tượng vây giết của tất cả Đại Thần Điện.
"Chuyện là như vậy."
Ngụy Hợp một hơi nói ra, khoanh tay trước ngực đứng ở vị trí gần của đại điện.
Ba người Đinh Tam Thạch, Doãn San, Thì Trung Thánh sắc mặt ngưng trọng, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói gì.
Lâm Bắc Thần thì đứng ở một bên vừa ăn Kim Cáp Qua Tử—— Hiệp Hiệp Qua Tử trước kia ăn nhiều rồi, cảm giác hơi nhạt, cho nên mới đặt trên Taobao hạt dưa vị Kim Cáp Toán Hương về ăn thử.
Thời gian một chén trà trước, sau khi nói vì sao Sở Vân Tôn bị tà ma chiếm đoạt cơ thể, Lâm Bắc Thần liền mang hắn đi vào đại điện Kiếm Tiên Viện, gọi lão Đinh đầu cùng hai sư thúc đến, để cho Ngụy Hợp kể lại những phát hiện của hắn ở trong phủ thành chủ.
Đã mở miệng rồi, Ngụy Hợp cũng không giấu diếm nữa, đem tất cả những chuyện hắn phát hiện ra trong khoảng thời gian ở phủ thành chủ tòan bộ đều nói ra hết.
Tổng cộng có hai điểm.
Thứ nhất, thực hư chuyện thành chủ Sở Vân Tôn bị tà ma chiếm đoạt thân thể, hoặc là ít nhất cũng đã trở tín đồ của Thiên Ngoại Tà Ma, lợi dụng huyết tinh võ giả tu luyện ma công.
Thứ hai, bên trong Kiếm Trủng Bạch Vân thành, cất dấu một bí mật vô cùng lớn, dường như giam giữ một số nhân vật quan trọng.
Đối với mấy người Đinh Tam Thạch mà nói, chuyện này không thể nghi ngờ là một tin tức cực kỳ quan trọng.
"Sở Vân Tôn làm việc cực kỳ bí mật, Ngụy tiên sinh làm sao phát hiện ra những tin tức này?"
Xuất phát từ sự thận trọng, Đinh Tam Thạch mở miệng hỏi.
Ngụy Hợp liếc mắt nhìn Lâm Bắc Thần một cái, có chút chần chờ, nói: "Ta tu luyện là huyền khí tiên thiên nham thạch biến dị hệ thổ, nắm giữ một môn thần thông mật pháp tên là ‘ Địa Thính ’, đưa lổ tai đặt trên mặt tảng đá, có thể thần không biết quỷ không hay biết được tất cả động tĩnh xung quanh mình một nghìn thước, có mấy lần khi tu luyện thuật pháp này, trong lúc vô ý đã biết được tin tức này."
Dừng một chút, hắn tiếp tục nói: "Ta vốn định sẽ giấu kín bí mật này mãi mãi, nhưng Lâm huynh đệ chân thành đối đãi với ta, việc này lại cùng Bạch Vân thành có quan hệ, ta suy nghĩ đắn đo rất lâu, vẫn quyết định nói ra."
Mấy người Đinh Tam Thạch nhìn nhau.
Đây là người tốt sẽ được báo đáp trong truyền thuyết sao?
Bởi vì nhất thời nổi lòng tốt cứu giúp Ngụy Hợp, cho nên mới nhận được tin tức trọng yếu như thế.
"Sư phụ, nếu không có chuyện gì nữa, ta đi tu luyện đây."
Lâm Bắc Thần chờ Ngụy Hợp nói xong, cầm vỏ dưa trong tay trực tiếp vứt trên mặt đất, vỗ vỗ bàn tay, chuẩn bị đi ra ngoài
Bởi vì giá trị quan của hắn đã bị ‘ bóp méo ’.
Luôn cảm thấy tà ma không nhất định là người xấu, mà thần chính thống cũng không nhất định là người tử tế gì.
Cho nên hắn có chút không muốn chen chân vào việc tà ma của Bạch Vân thành.