Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1515: Không biết xấu hổ




Rất nhanh, tiếng mặc y phục sột soạt vang lên.

Viên Dạ Minh Châu lớn khảm nạm ở đỉnh của sảnh ngoài đột nhiên hơi phát sáng, sau đó sáng lên giống như là mấy chục ngôi sao tươi đẹp, mang đến một chút ánh sáng nhàn nhạt cho sảnh ngoài vốn dĩ đen như mực này, bầu không khí vắng lặng.

Xe lăn chậm rãi lái tới.

Thiếu nữ Viêm Ảnh ngồi trên xe lăn, làn da trắng như tuyết, mắt to, sống mũi cao, lông mày rậm như phi đao lá liễu, tản mát ra một loại uy nghiêm hiếm thấy ở độ tuổi này, tức giận nhìn Lâm Bắc Thần.

Nàng lẳng lặng ngồi trên xe lăn, y sam đơn bạc, trên người khoác một lớp áo choàng màu tím, vai lộ ra ngoài, xương quai xanh tinh xảo cũng có thể nhìn thấy rõ ràng, cũng không biết có mặc áo lót hay không, cái trán sáng bóng trắng nõn như ngọc, cái cằm giống như đao gọt hơi nâng lên, thần thái kiêu ngạo và quật cường, trong đôi mắt mang theo vẻ chất vấn.

Hiển nhiên tâm trạng không tốt lắm.

Đương nhiên, bất cứ ai hơn nửa đêm bị đánh thức từ trong chăn, tâm trạng đều sẽ không tốt.

Vẫn may là Lâm Bắc Thần.

Nếu đổi lại là người khác, e rằng sớm đã bị băm nát cho hải cẩu ăn rồi.

"Sư tỷ chào buổi tối nha."

Lâm Bắc Thần cười hì hì mở vò rượu ra, lại đem thức ăn trong hộp bày ra trên bàn, nói: "Sợ ngươi đói, ta đã mang rất nhiều món ngon, ngươi nhìn xem, chẳng những có rượu, còn có sữa nóng mà ta tận tâm chuẩn bị, sư phụ đã nói qua, ăn gì bổ nấy, ngươi uống nhiều sữa..."

Trong đôi mắt của Viêm Ảnh thoáng qua một chút vẻ tàn khốc.

Nàng tức giận thở phì phò thôi động xe lăn đi tới bên cạnh bàn, vừa mở miệng, liền đem rượu trong vò Thanh Tuyền Nhưỡng uống một hơi cạn sạch.

Một vệt đỏ hồng nhàn nhạt ửng lên trên gò má trắng nõn thổi búng có thể phá.

"Tửu lượng tốt."

Lâm Bắc Thần vỗ tay, trước khi thiếu nữ xe lăn sắp bộc phát, giành đổi chủ đề trước, dáng vẻ nghiêm túc nói: "Cuộc nói chuyện với hoàng thất Bắc Hải thế nào rồi?" Không đợi Viêm Ảnh trả lời, Lâm Bắc Thần lại cướp lời nói: "Trước đó phải nói rõ, không cần cho ta mặt mũi, tuỳ tiện đề ra điều kiện, ngươi có thể bắt chẹt được bao nhiêu từ hoàng thất Bắc Hải thì cứ bắt chẹt, nếu như lão Nhân Hoàng không đồng ý, ngươi cứ nói cho ta biết, ta đi cổ vũ giúp ngươi, he he, đến lúc đó có được thu hoạch, ngươi và ta chia đồng ăn đủ, mỗi người một nửa, he he..."

Viêm Ảnh nhíu mày, nói: "Đàm phán là việc quốc gia đại sự, lại không phải là thổ phỉ lừa đảo, cái gì mà gọi là tuỳ tiện đề ra điều kiện?"

Lâm Bắc Thần khẽ giật mình.

Cái gì?

Đây là có được chỗ tốt không muốn chia?

Muốn ăn một mình.

Sư tỷ thật quá đáng.

"Hơn nữa, ta đã nghe rất nhiều người nói, ngươi đang tàng kiều ở kim điện trên núi Thần Điện, có một đám nữ tế tư hoa dung nguyệt mạo hầu hạ còn chưa thỏa mãn, lại đem mấy nữ nhi của Bắc Hải Nhân Hoàng, giữ ở bên người mà làm hại... Bắc Hải Nhân Hoàng nói thế nào cũng được coi là một trong những nhạc phụ của ngươi, ngươi lại có thể không giúp ông ta, lại tới giúp ta ư?"

Xe lăn sư tỷ mặt không biểu cảm nói.

"Con mẹ nó..."

Lâm Bắc Thần kinh ngạc.

Chuyện tốt không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm.

Con mẹ nó, người nào ở sau lưng tung tin đồn nhảm về một tiểu bạch hoa thuần khiết như ta vậy chứ?

Chẳng lẽ ta không cần thể diện sao?

"Sư tỷ, đó đều là lời đồn, ta xin thề với nguyệt dạ minh châu, ta là trong sạch."

Lâm Bắc Thần vội vàng nói: "Ta giữ các công chúa lại trên núi Thần Điện, là đang khích lệ các nàng không nên bị lễ giáo phong kiến trói buộc, không được để các trưởng bối tùy ý điều khiển tự do của các nàng, cổ vũ các nàng theo đuổi chân ái..." Xe lăn sư tỷ không hề bị lay động, vẫn lạnh lùng nhìn hắn.

Lâm đại thiếu mặt mo đỏ ửng, thẳn thắn nói: "Đương nhiên, nhân tiện cũng kiếm thêm chút thu nhập, suy cho cùng sính lễ của các công chúa bọn họ đều có giá trị không nhỏ, đồ cưới cũng rất phong phú..."

Sắc mặt của sư tỷ xe lăn cuối cùng cũng thay đổi.

"Sính lễ và đồ cưới... Ngươi đều ăn cả hai hả?"

Nàng không thể nào tin nổi nói.

Một trung gian thương như ngươi, ăn cả bên A lẫn bên B?

Da mặt cũng dày quá đấy.

Ngươi cho rằng mình là luật sư hả?

"Đó là đương nhiên, ta là Hồng Nương, cũng là người nhà mẹ đẻ, suy cho cùng đám công chúa bọn họ đều đã gia nhập thần điện của Kiếm Chi Chủ Quân ta." Lâm Bắc Thần tỏ vẻ đương nhiên, đắc chí nói: "Hơn nữa, ta đây không phải là vì bản thân, sư tỷ ngươi cũng biết, ta nghèo rớt mồng tơi, phía sau cái mông là một đám người gào khóc đòi ăn, ngàn vạn nhân khẩu của Triều Huy đại thành đều dựa vào ta mà ăn cơm."

Thiếu nữ xe lăn không nói gì.

Bại rồi.

Nói không lại người không biết xấu hổ.

Không hổ là truyền nhân của lão già kia.

"He he, nói chính sự, nói chính sự."

"Bây giờ ta đã là Giáo Hoàng, Nhân Hoàng cũng nghe ta, đế quốc Bắc Hải loạn hay không, đều do Lâm Đại Giáo Hoàng ta nói là được."

"Ngược lại là phía sư tỷ ngươi thế nào rồi?"

"Thần điện Hải tộc xử lý xong rồi chứ?"

"Đại kế mà chúng ta đã thương lượng trước đây, chính là cùng nhau làm một trận lật đổ hệ tín ngưỡng thần chính thống, sư đệ ta bất tài, đã chém giết một Thiên Thảo Thần nhỏ bé..."

"Vì lẽ đó, Hải Thần bên kia... Gần đây không có động tĩnh gì mới sao?"

Cái này gọi là nói bóng nói gió.

Hắn cũng muốn biết, Hải Thần mất liên lạc trên Mạng lưới Chân Ái, trong cuộc sống hiện thực có phải cũng chạy trốn rồi hay không.

Thiếu nữ xe lăn quả nhiên không nghi ngờ gì, nói: "Trong Hải Thần điện đã xuất hiện biến cố, tất cả đại giáo chủ cùng các tế tư, bất kể có cầu nguyện như thế nào, cũng không có được hồi đáp của Hải Thần miện hạ, không chỉ là Tây Hải Đình, mà tứ đại Hải tộc Vương Đình đều lâm vào hỗn loạn, một số tà thần ẩn núp trong bóng tối cũng đang rục rịch ngóc đầu dậy, trong biển không quá yên bình, đây cũng là một trong những nguyên nhân hội nghị Tây Hải Đình nguyện ý phóng thích mẫu thân, bọn hắn hi vọng có thể có được sự viện trợ của ta."

Ồ?

Lâm Bắc Thần nghe xong, trầm ngâm suy nghĩ.

Hải tộc cũng loạn rồi à?

Kiếm Tuyết Vô Danh mất liên lạc rồi.

Hàng xóm tốt của nàng là Hải Thần cũng mất liên lạc.

Giữa hai người này, có liên hệ gì ở bên trong không?

Thần giới chẳng lẽ cũng đã xảy ra chuyện gì rồi sao?

"Sư tỷ tiếp theo đây có tính toán gì không?" Lâm Bắc Thần tiện miệng hỏi.