Lâm Bắc Thần nhất thời trán đầy hắc tuyến.
Ngươi con mẹ nó thật đúng là một nhân tài.
"Ngươi nhớ kỹ, tên của ta, gọi là. . . . . ."
Lâm Bắc Thần chỉnh lại quần áo, tạo dáng POSE, quyết định trịnh trọng giới thiệu một chút về thân phận của mình.
"A. . . . . . Không cần."
Bộ Tương Tư gắt gao che lấy hai tay của mình, hoảng sợ lui lại phía sau: "Ta không nghe ta không nghe ta không nghe. . . . . ."
Lâm Bắc Thần: ". . . . . ."
Ngươi con mẹ nó làm ra vẻ tiểu yến tử cái gì.
Ba.
Hắn giơ tay tát một cái : "Nghe tử tế cho ta."
Bộ Tương Tư nửa khuôn mặt sưng húp lên, chảy máu mũi, không dám bịt tai nữa.
"Ngươi nói với Thiên Thảo Thần Điện, nói rằng ta Lâm ● đệ nhất mỹ nam đế quốc Bắc Hải ● tín đồ trung thành nhất của Kiếm Chi Chủ Quân ● Ngân Kiếm Thiên Nhân ● thần kỵ sĩ ● Ngọc Điện Hải Vương ● anh dũng vô địch đại nguyên soái ● Triều Huy thành chi vương ● truyền nhân kiếm tiên ● Bắc Thần đã quay trở lại!"
"A?"
Bộ Tương Tư sửng sốt.
Hắn dùng ánh mắt như nhìn não tàn nhìn Lâm Bắc Thần.
Mẹ nó, hắn nói gì vậy?
Nhưng Lâm Bắc Thần cũng không để ý tới hắn, cưỡng bức giáp sĩ còn chưa chết, sau khi sắp xếp ổn thỏa thi thể đám người Viên Vấn Quân, hắn cũng không giết người nữa, trực tiếp rời đi.
Đám người Bộ Tương Tư hai mắt nhìn nhau. Không nghĩ tới cuối cùng lại có thể sống sót ?
"Người mù khi nãy vừa nói cái gì?"
"Hắn hình như nói hắn là Lâm Bắc Thần. . . . . ."
"Con mẹ nó!"
"Lâm Bắc Thần, thật sự là tên khi nãy sao?"
"Nhanh đi bẩm báo quân đoàn trưởng, bẩm báo bệ hạ. . . . . ."
Đám giáp sĩ sau khi định thần lại, từ trong sợ hãi đi ra, dần dần hiểu được hàm nghĩa một đoạn dài dòng kia, nhất thời cũng ý thức được, lần này có vẻ như một mớ hỗn độn sắp xảy ra .
Bộ Tương Tư một câu cũng không nói, thi triển thân pháp, hóa thành một đạo hồng quang, bay thẳng đến về phía hoàng cung.
Nhất định phải cướp cơ hội ở trước mặt mọi người là người đầu tiên hồi báo tin tức. Lập công chuộc tội.
Hừ, Lâm Bắc Thần trở về thì thế nào chứ?
Vệ Thị hiện giờ đã muốn quân lâm thiên hạ, đánh bại được tất cả kẻ địch
Cái chết của sư phụ là ngoài ý muốn.
Hắn đã chết, có lẽ cơ hội của chính mình cũng đến rồi. Bộ Tương Tư càng nghĩ trong lòng càng vui vẻ.
Rất nhanh, hắn đã tới bên ngoài hoàng cung.
Sau đó, hắn ngơ người.
Bởi vì cửa lớn hoàng cung, máu chảy thành sông.
Tổng cộng ba nghìn Thiên Thảo Thần Vệ đóng giữ ở Hoàng thành, đều là Thần Vệ được chọn lựa trong những người tinh nhuệ nhất ra, chẳng những thực lực mạnh mẽ, còn có trang bị hoàn mỹ, thực lực trung bình bằng Đại Võ Sư.
Những thủ lĩnh còn lại đều là cảnh giới Đại Tông Sư.
Thiên Thảo Thần Vệ được sắp xếp vị trí ở cổng Hoàng thành, thực lực đã sớm đạt cảnh giới cao nhất.
Nỏ tiễn, cự pháo, trận pháp. . . . . .
Đã sớm được bố trí chằng chịt trên đầu tường thành. Nhưng lúc này, cửa thành đã bị phá.
Nhưng thứ xuất hiện trong tầm mắt Bộ Tương Tư bây giờ, lại là cảnh mấy trăm thi thể Thiên Thảo Thần Vệ đang nằm trên nền đất lạnh, máu chảy nhuộm đỏ cửa lớn hoàng cung, trên mặt đất hình thành những vũng máu lớn!
Hoàng thành bị công phá?
Ai làm?
Bộ Tương Tư trong lòng vô cùng khiếp sợ.
Hắn vội vàng đi vào.
Càng đi vào càng kinh hãi.
Được xưng là trận pháp có thể chống lại một kích toàn lực của Thiên Nhân cấp bốn, hiện giờ đã hoàn toàn bị phá hỏng, trong hư không lưu lại kiếm ý khủng bố.
Cửa thành được làm từ huyền kim đúc ra, bị kiếm khí kia cắt như cắt mì, cắt thành hơn mười khối lớn nhỏ, trên mặt đất còn viết ba chữ ngay ngắn ‘ta thật mạnh’. . .
Phong cách này khiến Bộ Tương Tư có một cảm giác hình như đã nhìn thấy ở đâu. Hắn bước thật nhanh vào bên trong.
Con đường sau cửa thành, lại thấy được mấy trăm thi thể Thiên Thảo Thần Vệ. Một bóng người cao lớn mặc Hoả Kỳ Lân Giáp, đứng giữa vũng máu.
"Chân thống lĩnh, thật may quá ngươi vẫn còn sống. . . . . ."
Bộ Tương Tư mừng rỡ nói.
Hắn nhận ra người này là Chân Hằng một trong tứ đại thống lĩnh Thiên Thảo Thần Vệ.
Người này phong hào là Thiên Nhân cấp một được Vệ Thị bỏ ra một số tiền lớn mời từ khu vực trung ương Đông Đạo Chân Châu Đại Lục tới.
Bộ Tương Tư từng được tận mắt chứng kiến cảnh Chân Hằng ra tay.
Một thanh bảo khí Hỏa Nha Thương đỉnh phong, thần uy vô song, thiên nhân kỹ, một kiếm khiến ngôi sao khắp bầu trời rơi xuống.
Cường hãn đến đáng sợ.
Nhưng Bộ Tương Tư vừa mới chạy đến trước người Chân Hằng, mở miệng nói chuyện, một âm thanh rất nhỏ lập tức truyền ra, dẫn đến một chuyện vô cùng đáng sợ.
Phụt!
Một tia máu phun ra từ trong cổ họng Chân Hằng.
Thân hình vị thống lĩnh Thiên Thảo Thần Vệ nhoáng lên một cái, đầu giống như một quả dưa chín, rơi từ trên cổ xuống mặt đất. . . . . .
Bộp!
Cơ thể đứng thẳng người của hắn, rốt cục cũng chậm rãi ngã xuống.
"A. . . . . ."
Bộ Tương Tư chấn động.
Chết rồi
Dáng vẻ này, rõ ràng là bị người ta giết chết trong nháy mắt.
Thực lực của người xuất kiếm quá mạnh mẽ, một kiếm trực tiếp chém đứt đầu Chân Hằng, nhưng bởi vì tốc độ quá nhanh, đầu vẫn chưa kịp rơi xuống, cơ thể vẫn đứng im một chỗ như trước, thế cho nên sau khi người đó chết miệng vết thương mới từ từ xuất hiện. . . . . .
Hơn nữa Chân thống lĩnh hình như còn chưa kịp lấy thương ra. Thương của hắn đâu?