Con mẹ nó. . . . . .
Lâm Bắc Thần khóc không ra nước mắt.
Tinh thần sụp đổ.
Quá đáng sợ.
Qúa nguy hiểm.
Quá dọa người rồi.
Không được, ta phải nghĩ biện pháp diệt Đại Hoang tộc trước.
Bằng không, bọn hắn sớm muộn gì cũng phát hiện ra chân tướng, đến giết chết ta. Trong lòng Lâm Bắc Thần âm thầm thề độc.
Hắn cẩn thận che dấu nội tâm chấn động của mình, dáng vẻ làm như không để ý chút nào, dò hỏi: "Cho nên, lần này gia nhập trận doanh Vệ Thị, chẳng lẽ là thần trong Đại Hoang Thần Điện?"
Lâm Bắc Thần tiếp tục dò hỏi.
Kiếm Chi Chủ Quân lắc đầu, nói: "Vệ Thị tính là cái thá gì, sao xứng Thần Đại Hoang hạ xuống? nhưng tên Tà Thần này chiếm được sự công nhận của một số người trong Đại Hoang tộc, tự tạo nên một hệ, muốn thay thế ta, ha ha. . . . . ."
Lâm Bắc Thần lập tức hiểu ra .
Chả trách Kiếm Chi Chủ Quân lấy chân thân thần minh, trên địa bàn của mình đánh một trận với người Vệ Thị, thế mà lại thua, bị bao vây ở Thần Điện trên núi này.
Chả trách khi nãy trên đường lên núi, thấy rất nhiều nữ tế tư bị thương. Chả trách Thần Điện trên núi lại nghèo túng, hiu quạnh như thế.
Hóa ra, nàng bị kẻ khác nhằm vào.
Cho nên nói, lần này Vệ Thị Thiên Thảo thật sự đã chuẩn bị rất đầy đủ. Chẳng những muốn xử lý đế quốc Bắc Hải.
Còn muốn xử lý Thần Điện Kiếm Chi Chủ Quân.
Muốn nhất cử lưỡng tiện đây mà.
Kế hoạch thật có dã tâm.
Nhưng hiện giờ ta đang ở đây. . .
Vậy âm mưu quỷ kế của các người đừng hòng thực hiện được.
Vừa rồi Lâm Bắc Thần đã suy nghĩ rất cẩn thận, nhất định phải nghĩ biện pháp xử lý Đại Hoang tộc, mới có thể che dấu bí mật vịệc mình tu luyện.
Nhưng Đại Hoang tộc chính là chủng tộc thần giới, tạm thời không động. Nhưng có thể xử lý tiểu đệ của Đại Hoang tộc trước nha.
Nếu như tiêu diệt toàn bộ tiểu đệ của Đại Hoang tộc trên Đông Đạo Chân Châu, vậy bí mật của mình chẳng phải trong thời gian ngắn, sẽ không bị Đại Hoang tộc phát hiện sao?
Đây quả thực là một kế hoạch hoàn hảo.
Ta thật sự là một mỹ nam tử thông minh cơ trí.
Mà muốn biết được thông tin của Đại Hoang tộc, trước hết phải xử lý Vệ Thị.
Dù sao Vệ Thị bây giờ đã là con chó của tiểu đệ của Đại Hoang tộc.
Thù mới hận cũ tính luôn một thể.
Lần này, tuyệt đối không thể cho tên ‘ tiểu tam ’Vệ Danh Thần này, tiếp tục phát triển nữa.
"Chúng ta liên thủ đi."
Lâm Bắc Thần giơ ngón tay giữa lên, xoa xoa mi tâm, đưa ra đề nghị, nói: "Xử lý Vệ Thị, cũng xử lý tên Tà Thần trong trận doanh Vệ Thị. . ."
"Ta nói nhiều như vậy, ngươi còn muốn tham gia?"
Kiếm Chi Chủ Quân nhíu nhíu mày, cười lạnh nói: "Ngươi hiện tại rời khỏi đây vẫn còn kịp."
"Ngươi coi ta là loại người gì?"
Lâm Bắc Thần hiên ngang lẫm liệt nói: "Đám cẩu tặc Vệ gia này, phát điên rồi vậy mà dám động đến nữ nhân của ta, ta sao có thể làm như không thấy? Nếu bây giờ ta bỏ đi, ta đây chẳng phải là tra nam không có trách nhiệm sao?"
Kiếm Chi Chủ Quân cười lạnh nói: "Ngươi chẳng lẽ không phải sao?"
Lâm Bắc Thần nhớ tới chuyện đã xảy ra ở bộ tộc Bạch Nguyệt, khí thế giảm xuống, ngoan cố gân cổ giải thích nói: "Ta. . . Ta ta ta ta. . . Cho dù ta là tra nam, nhưng ít nhất là tra nam có trách nhiệm."
Kiếm Chi Chủ Quân lúc này ngược lại không có phản bác.
"Ta trị thương cho ngươi trước đã."
Lâm Bắc Thần lúc này mới vươn tay ra, trực tiếp đi lên bắt đầu dùng Thủy Liệu Pháp.
Một cái lại một cái vòng sáng, không ngừng hướng tới trên người Kiếm Chi Chủ Quân rơi xuống.
Sau một lát, Kiếm Chi Chủ Quân toàn thân đều xanh lét rồi. "Có chút tác dụng. . ."
Nàng có chút ngoài ý muốn cảm thụ một lát, phát hiện thương thế trên người mình, đại khái đã muốn hoàn toàn khôi phục, tinh thần cũng thư thái hơn rất nhiều.
Nhưng thần lực mất đi, vẫn như trước không thể ngăn cản được. Lâm Bắc Thần cũng đã nhận ra.
Tại sao lại như vậy?
"Thần lực bị trôi đi không thể nghịch chuyển."
Sắc mặt Kiếm Chi Chủ Quân bình tĩnh, không quá thất vọng, ngữ khí mềm mỏng giải thích: "Bởi vì tín ngưỡng đã mất."
Lâm Bắc Thần ngẩn ra, chợt bừng tỉnh đại ngộ.
"Bởi vì thị dân trong kinh thành bị giết hại quá nhiều, bởi vì Thần Điện ở các Đại Hành Tỉnh đều bị phá huỷ?"
Hắn hỏi.
Kiếm Chi Chủ Quân gật gật đầu: "Bằng không, Vệ Thị vì sao lại cầm dao chém giết khắp nơi cơ chứ? Dù sao sau khi lập quốc những người này sớm muộn gì cũng là con dân của hắn. . . Bọn họ giết không phải người, mà là tín ngưỡng."
Giết một nửa, giữ một nửa.
Giết chết một nửa không thể nào cung cấp Tín Ngưỡng Chi Lực.
Lưu lại một nửa, sẽ bởi vì những người Kiếm Chi Chủ Quân không thể cứu vớt, đã làm cho tín ngưỡng bị dao động.
Tín ngưỡng đối với thần linh cùng cường giả Đạo Thần mà nói, vô cùng quan trọng.
Tín ngưỡng mất đi, không chỉ làm cho thần linh suy yếu, còn làm cho thực lực nhân viên thần chức cũng không ngừng suy giảm.
Nói cách khác, dưới thế cục như hiện nay, Tà Thần đứng sau Vệ Thị cho dù không làm gì, cũng không được bao lâu nữa, sức mạnh của nhóm Tế Ti trên núi Thần Điện cùng Kiếm Chi Chủ Quân cũng sẽ dần dần mất đi, mà biến thành con dê nhỏ tùy ý xâm lược.
Đây là âm mưu.
Lâm Bắc Thần nếu có chút đăm chiêu lấy ra hai quả Thúy quả, một quả đưa cho Kiếm Chi Chủ Quân, một quả cho chính mình.