Ô hô?
Lâm Bắc Thần xem xong nhiệm vụ gia tốc ngẫu nhiên này, nụ cười trên mặt ngay tức khắc nở ra giống như một đóa hoa cúc rực rỡ.
Cái này quả thực là vừa mới ngủ gật liền có người tặng cho cái gối.
Phần mềm KEEP không hổ là một APP mà Lâm mỹ nam ta sủng ái nhất trong tất cả các APP của điện thoại, trực tiếp dâng lên một phần đại lễ.
Nhiệm vụ như vậy, đã từng xuất hiện qua một lần khi ở Vân Mộng thành.
Đó là dẫn theo đám người Đinh Tam Thạch, Tiêu Bính Cam, Nhạc Hồng Hương, Hàn Bất Phụ cùng nhau tu luyện, cuối cùng đạt đến một tiêu chuẩn xác định.
Phần mềm KEEP có một loại ma lực thần kỳ.
Chỉ cần ngươi dựa theo kế hoạch rèn luyện vận động của nó, nghiêm khắc chấp hành, thì có thể dùng loại phương thức thể dục thể thao nhìn thì có vẻ đơn giản này, thực hiện gia tăng thực lực.
Đây là một loại phương thức nâng cao không khoa học.
Nhưng hiệu quả rõ rệt.
Lâm Bắc Thần theo bản năng giơ ngón tay giữa lên, nhếch miệng xoa xoa mi tâm. Chính nghĩa có lẽ sẽ đến trễ nhưng vĩnh viễn sẽ không vắng mặt lần này tới rất kịp thời.
Chắc có lẽ là bởi vì Bạch Tiểu Tiểu sau khi miêu tả lịch sử thê thảm của bộ lạc Bạch Nguyệt, tâm trạng xúc động và phẫn nộ của nàng, cùng với trạng thái tâm lý của mình bị khuấy động, từ đó trong sâu thẳm đã dẫn phát nhiệm vụ lần này?
Phần thưởng của nhiệm vụ là tu vi cảnh giới thiên nhân toàn hệ cấp ba.
Phần thưởng này có chút đáng sợ.
Tu vi của Lâm Bắc Thần trước mắt là tu vi cảnh giới thiên nhân toàn hệ cấp hai, đã có thể nghiền ép thiên nhân phong hiệu từ cấp bốn trở xuống.
Nếu như tiến thêm một bước, thiên nhân phong hiệu cấp năm trở xuống, cũng khó chống đỡ nổi mấy kiếm của Lâm Bắc Thần.
Đến lúc đó, Lâm Bắc Thần liền có thể tỏ vẻ: Cho ta một thanh kiếm, ta sẽ giết hết toàn bộ.
A ha ha ha.
Hơn nữa mấu chốt là, nhiệm vụ này thất bại không có trừng phạt.
Không hổ là APP mà ta sủng ái nhất.
Lâm Bắc Thần cất điện thoại di động đi, trong lòng dần dần có một chút suy nghĩ. Không trở về nữa.
Trước tiên cứ để cho đám người Bắc Hải Nhân Hoàng thủ thành đi.
Mình ở bên này trực tiếp chuẩn bị một chút, một mình vượt ải là được rồi.
Việc này không nên chậm trễ.
Lâm Bắc Thần vụt một cái, đứng dậy.
"Nhanh, nhanh đi mời tù trưởng và các trưởng lão, ta có chuyện lớn, muốn thương lượng với bọn họ."
Hắn không kịp chờ đợi mà khắc chữ.
Bạch Tiểu Tiểu oán hận thầm kín lườm hắn một cái, lúc này mới đứng dậy đi gọi người.
Ngay tức khắc, đám người Bạch Hải Triều vội vã đến.
"Chu trưởng lão, chuyện gì vậy?"
Tù trưởng đại nhân dở khóc dở cười hỏi.
Mọi người vừa mới cởi y phục lên giường, đang tiến hành hoạt động giải trí nguyên thủy, đâm hoa kết trái, cống hiến cho bộ lạc.
Kết quả mới vừa tiến hành đến một nửa, liền bị tóm dậy.
Có chuyện gì không thể để ngày mai rồi hẵng nói được sao?
Lâm Bắc Thần cười thần bí, nói: "Chuyện lớn, chuyện siêu cấp lớn."
Hắn bắt đầu lừa gạt.
Một lát sau.
Tất cả nam nữ già trẻ của bộ lạc, toàn bộ đều tụ tập trên quảng trường nhỏ của Khư Giới Chi Chủ.
Một hồi làn điệu quỷ súc vang lên trên quảng trường trong đêm.
"Trái ba vòng, phải ba vòng, cái cổ xoay xoay, cái mông lắc lắc ..."
"Ngủ sớm dậy sớm, chúng ta tới cùng nhau tập thể dục."
"Vẫy vẫy tay, vẫy vẫy chân, chuyên cần hít sâu."
"Học gia gia hát ca nhảy nhót ngươi mới sẽ không già."
‘Bài hát lành mạnh’ đã từng vang bóng một thời trên địa cầu, vang vọng trên quảng trường của bộ lạc Bạch Nguyệt, tản mát ra một loại dịch mật quỷ dị.
Lâm Bắc Thần đứng trước mặt đội ngũ, mang theo tất cả mọi người cùng nhau nâng cao chân vận động.
Vừa bắt đầu, đám người Bạch Hải Triều vẫn còn không hiểu lắm.
Nhưng bởi vì Lâm Bắc Thần quả thật đã nhiều lần sáng tạo ra kỳ tích, dưới sự dao động, vẫn lựa chọn tin tưởng một lần, cố nén sự xấu hổ, cùng làm với Lâm Bắc Thần. Cái này vừa làm, đã là một đêm.
Thể chất của dân bộ lạc mạnh mẽ hơn rất nhiều so với Nhân tộc của Đông Đạo Chân Châu.
Làm xong cử tạ, rồi đến gập bụng.
Làm xong gập bụng rồi đến ưỡn người.
Làm xong ưỡn người lại nâng cao chân.
Làm xong nâng cao chân, chạy vòng quanh tường thành.
Làm mệt rồi thì ăn Thúy Quả.
Ăn xong tiếp tục làm.
Làm mệt mỏi tiếp tục ăn.
Nam nữ già trẻ cùng nhau làm.
Quảng trường quy mô rộng lớn, nhiều người tiến hành vận động như dầu sôi lửa bỏng.
"Đừng để cho ta hết nhìn đông lại nhìn tây..."
"Đừng để ta ngày ngày suy đoán..."
"Ai là tân lang của ta, ta là tân lang của ngươi."
"Ai là tân lang của ta, ta là tân lang của ngươi."
"Ai high ~ mau mau đi đến bên cạnh ta."
Âm nhạc ma tính trực tiếp vang vọng trong toàn bộ bộ lạc.
Vừa bắt đầu, người dân bộ lạc vẫn không cảm giác được cái gì cả.
Về sau bọn họ dần dần không thể nào tin nổi mà phát hiện ra, những âm nhạc này, mặc dù rất cổ quái, nhưng lại có một loại ma lực thần bí, khiến bọn hắn lúc nào cũng có thể dễ dàng tiến vào trạng thái tu luyện hoàn mỹ.
Khí huyết trong cơ thể, trong âm nhạc này, chung quy là có thể trong nháy mắt khuấy động tới đỉnh phong.
Tinh khí thần cả người, cũng có thể trong nháy mắt thôi động đến cực hạn.
"Chân trời mênh mông là ta yêu, hoa đang nở liên tục dưới chân núi, tiết tấu gì là hay nhất lắc lư nhất, tiếng ca gì mới là thoải mái nhất..."
"Ngươi là quả táo nhỏ của ta, làm sao yêu thương ngươi nhiều không chê ít..."
Âm nhạc ma tính, không ngừng hoán đổi, từ đầu đến cuối vang vọng trong bộ lạc. Trong nháy mắt.
Thời gian năm ngày trôi qua.
"Ta đột phá rồi, ta cuối cùng đã đột phá rồi..."
"Cái này thật không thể nào tin nổi, ta thật sự đã tiến vào cảnh giới thiên nhân rồi sao?"
"A ha ha ha, lão phu cuối cùng đã đột phá cổ bình, nào, ngươi chém ta một đao thử xem..."
Không ngừng có người phát ra tiếng hoan hô giống như điên cuồng.
Người dân bộ lạc khiếp sợ phát hiện, thực lực của mình đang nhanh chóng tăng vọt, hoàn toàn vượt qua nhận thức của bọn họ đối với tu luyện.
Đặc biệt là bọn họ mỗi ngày mặc dù mệt mỏi giống như chó chết, làm một số vận động rất đơn giản tưởng chừng như không có chút ý nghĩa, nhưng hiệu quả lại còn kinh người hơn so với phương thức tu luyện lưu truyền trong bộ lạc.