Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 116: Ác Long Bào Hao




Sở Ngân gần như ngay lập tức nở nụ cười.

Liên quan tới chuyện giữa Lâm Bắc Thần và đệ nhất Thiên Kiêu của Vân Mộng thành –Lăng Thần, ông ta tất nhiên là đã từng nghe qua.

Nhưng cũng không cần đến ông ta can thiệp, hai thiếu niên này đã tự mình xử lý tốt rồi.

“Chiến kỹ tinh thần lực hả? Trong thư viện của học viện cũng có chứa mấy bộ đấy, ngươi tự đi chọn lấy cái mình muốn đi.” Sở Ngân nói, sau đó lấy ra một cái lệnh bài nhỏ màu bạc đưa cho Lâm Bắc Thần rồi nói tiếp: “Đây là lệnh bài thông hành của thư viện trong học viện chúng ta, thế này đi, ngươi đi tìm Nhạc Hồng Hương của lớp tám sau đó cùng nhau tới thư viện lựa chọn chiến kỹ thích hợp với bản thân, mỗi người được chọn nhiều nhất là ba quyển, không nên tham nhiều mà dẫn đến học nghệ không tinh.”

“Đa tạ Sở chủ nhiệm.” Lâm Bắc Thần trong lòng cực kỳ vui vẻ, chắp tay cảm tạ sau đó rời đi theo hướng bên ngoài phòng làm việc.

“Đúng rồi, sau khi đã lựa chọn xong chiến kỹ thì đi tới Ma Kiếm quán để báo cáo nhé.” Sở Ngân từ phía sau lưng của Lâm Bắc Thần lớn tiếng nói: “Học viện muốn tiến hành khảo nghiệm đối với các trò nhằm đo lường chiến lực của từng người để thuận tiện cho việc xây dựng kế hoạch đặc huấn sắp tới.”

“Được, ta đã biết.” Lâm Bắc Thần nói xong liền nhanh chóng rời đi. “Tiểu tử này.....” Trên mặt Sở Ngân hiện lên ý cười.

Nhưng vừa nghiêng đầu sang bên cạnh, nhìn thấy bức thư được niêm phong với ký hiệu Thiên Kiếm của Hoàng gia trên bàn công tác thì trên khuôn mặt hắn lại hiện lên một nét lo lắng.

.......

Vào giờ nghỉ giữa khoá học.

Lâm Bắc Thần đi tới cửa ra vào của lớp 8, hắn đứng đó quan sát một lát liền thấy được Nhạc Hồng Hương đang bị một đám học viên nữ vây quanh, nói chuyện vui vẻ.

Hắn cười cười rồi vẫy tay gọi: “Nhạc sư muội.”

Ầm!

Không khí bên trong phòng học của lớp 8 lập tức sôi trào.

Các học viên năm thứ hai bây giờ có ai là không biết Lâm Bắc Thần?

Thanh danh của Lâm Bắc Thần trước đây có thể không được tốt cho lắm nhưng giờ thì khác, hắn hiện tại là người nổi bật nhất trong số các học viên năm hai của học viện.

Ngoại trừ việc đạt được thành tích cao nhất từ trước đến nay trong kì thi dự tuyển thì tướng mạo anh tuấn của Lâm Bắc Thần cũng là một nguyên nhân trọng yếu dẫn tới sự nổi bật của hắn.

Bây giờ không chỉ có rất nhiều học viên nữ điên cuồng si mê Lâm Bắc Thần mà kể cả các học viên nam cũng đều đem Lâm Bắc Thần trở thành thần tượng trong lòng.

Nhìn thấy Lâm Bắc Thần đến, ánh mắt của rất nhiều học viên nữ lớp tám thoáng cái đã sáng hơn ánh sao, vội che miệng sợ mình không nhịn được mà hét lên, các học viên nam cũng cực kỳ phấn khích.

Nhạc Hồng Hương vẫn giữ biểu cảm tự nhiên, phóng khoáng bước lại gần Lâm Bắc Thần, nói: “Lâm sư huynh, ngươi tìm ta sao?”

Lâm Bắc Thần đem việc lựa chọn chiến kỹ ra thuật lại một lần cho nàng, sau đó nói: “Bây giờ chúng ta cùng đi lựa chọn bí tịch nhé?”

Nhạc Hồng Hương gật đầu nói: “Được.”

Hai người liền sóng vai nhau cùng đi về hướng thư viện. “Ôi, không phải hai người này đang yêu nhau đấy chứ?” “Lâm sư huynh đang theo đuổi Nhạc sư tỷ sao?”

Bên trong phòng học của lớp tám nhanh chóng nổ ra một tranh luận lớn giữa các học viên với đủ loại dự đoán khác nhau.

Trở thành một nhân vật nổi tiếng bên trong học viện thì không lúc nào là thiếu đi sự chú ý cả.

Thư viện của học viện Sơ Cấp Số 3 nằm ở đằng sau dãy lớp học của các học viên năm ba, thuộc về một trong các khu vực trọng yếu bên trong học viện nên ngoại trừ việc liên tục luân chuyển trận pháp Huyền Văn ở bên ngoài thì còn có khoảng hai mươi giáo viên thay nhau trấn thủ ở đấy từ sáng đến tối, có thể nói là phòng vệ cực kỳ sâm nghiêm.

Mặc dù canh phòng cực kỳ nghiêm ngặt nhưng nhờ có lệnh bài thông hành đặc biệt của Sở Ngân mà hai người Lâm Bắc Thần có thể một đường đi thẳng vào trong thư viện mà không gặp bất kì trở ngại nào.

Nhân viên quản lý thư viện cũng không phải một lão gia gia râu trắng che giấu thực lực trong truyền thuyết mà là một giáo viên thực tập nữ trẻ tuổi, xinh đẹp tên Thiệu Lệ.

Sau khi kiểm tra lệnh bài xong xuôi, Thiệu Lệ liền đưa hai người tới chỗ những kệ sách trong khu vực canh gác thứ nhất, mỉm cười nói: “Những chiến kỹ võ đạo thích hợp với các ngươi đều có tại khu vực này, được phép tùy ý lựa chọn, mỗi người được lấy nhiều nhất là ba quyển... Các ngươi có thời gian là một nén nhang cho việc lựa chọn.”

“Đa tạ”

“Cảm ơn giáo viên.”

Hai người chắp tay cảm ơn sau đó nhanh chóng tận dụng thời gian để lựa chọn bí tịch. Hai mắt của Lâm Bắc Thần toả sáng mãnh liệt.

Nếu như có thể dùng di động đem toàn bộ chiến kỹ cất ở đây quay chụp lại một lần thì chẳng phải là đồng nghĩa với việc tất cả chiến kỹ ở nơi này mình đều có thể học hết sao?

Có một loại cảm giác mừng rỡ không nói nên lời lan toả khắp người Lâm Bắc Thần, giống như có một mỏ vàng đang đợi hắn khai quật vậy.

Nhưng dạo qua một vòng các kệ sách thì sự hưng phấn trong người hắn cũng giảm bớt đi nhiều.

Bởi vì chỉ cần tìm kỹ một chút là có thể phát hiện các bí tịch cất giữ ở khu vực này hầu hết đều là chiến kỹ nhất Tinh, còn lại một số chiến kỹ nhị Tinh thì cũng không thể nào so sánh được với hai chiến kỹ Hoa Tiền Nguyệt Hạ Kiếm cùng Thâu Hương Thiết Ngọc Bộ mà hiệu trưởng Lăng Thái Hư tặng cho hắn được. Chưa kể là thực tế trong các bí tịch này cũng không có gì ý nghĩa để học tập cả, có tạo thành APP bên trong điện thoại thì cũng chỉ là lãng phí dung lượng mà thôi.

Sau khi cân nhắc một chút thì Lâm Bắc Thần quyết định đem khoảng mười bản chiến kỹ nhị Tinh mà hắn cho là tốt nhất ra quay chụp.

Tiếp đó, sau một hồi tìm kiếm thì rốt cuộc hắn cũng tìm thấy một chiến kỹ sử dụng tinh thần lực có tên là Ác Long Bào Hao.

Sau khi đọc lướt qua một lần bí tịch, Lâm Bắc Thần liền phát hiện chiến kỹ sử dụng tinh thần lực này có uy lực không tầm thường, trực tiếp đem tinh thần lực của bản thân chuyển hoá thành sóng xung kích, tấn công trực diện vào não bộ của đối thủ, công thủ toàn diện, so với mấy quyển chiến kỹ khác thì tuyệt đối là lợi hại hơn rất nhiều.