Đám người lý trí vẫn giữ yên lặng.
Lâm Bắc Thần lại nói: "Mọi người cũng không có ý kiến, vậy chính là đều thừa nhận, ha ha ha, ánh mắt của mọi người quả nhiên là sáng như đuốc...đương nhiên, sở dĩ không phải là đệ nhất mỹ nam của đế quốc Bắc Hải là bởi vì ta còn chưa đến đế đô..."
Đây cũng là lý do hả?
Đám người không biết nên khóc hay cười, nhưng vẫn không phản bác.
Lâm Bắc Thần vô cùng tự tin, giơ ngón tay giữa lên xoa xoa mi tâm, tiếp tục nói: "Nhưng bất kể như thế nào, sức hấp dẫn của ta đối với các sinh vật giống cái, ta nghĩ tất cả mọi người có thể hiểu được, ha ha, lần này, ta nguyện hi sinh nhan sắc, đi sắc dụ vị đại soái Viêm Ảnh của Hải tộc kia, chỉ cần ta hạ gục được nàng, thế tấn công của Hải tộc kia chẳng phải là tan rã trong nháy mắt sao, đến lúc đó biến chiến tranh thành tơ lụa, tùy tiện thổi một chút gió bên gối, thế tấn công liền dừng lại giữa chừng, chẳng phải là càng hữu dụng hơn so với ba sách lược thượng trung hạ vừa rồi sao?"
Cao Thắng Hàn không còn gì để nói.
"Cái này... Không được đâu?"
Nói bóng gió, hắn cảm thấy Lâm Bắc Thần là đang quấy rối.
Lâm Bắc Thần lại mỉm cười, nói: "Không thử làm sao biết được? Mẫu thân của Viêm Ảnh có thể tư thông... Không, là có thể bị chân ái của loài người làm cảm động, nảy sinh tình yêu vĩ đại vượt qua chủng tộc, điều này cho thấy cái gì chứ? Cho thấy rõ trong gen của nàng cũng đang tuôn chảy khát vọng đối với tình yêu, Viêm Ảnh cũng không ngoại lệ..."
"Gen? Đó là cái gì?"
Cao Thắng Hàn cau mày nói: "Nhưng mà, dựa vào thông tin đưa ra, Viêm Ảnh căm thù kiếm sĩ của đế quốc Bắc Hải đến tận xương tuỷ, ngươi làm sao có thể chinh phục nàng chứ?"
Lâm Bắc Thần nói: "Cái gọi là yêu càng đậm, hận càng sâu, khi một nữ nhân đặc biệt chán ghét ngươi, cũng chính là lúc nàng để ý đến ngươi nhất, ít nhất ngươi chỉ cần qua loa cố gắng một chút, liền có thể biến hận thành thích...ờ, loại lý luận cao thâm này, nói ra thì đám người các ngươi cũng không hiểu, dù sao thì các ngươi cũng không có một khuôn mặt anh tuấn vô song, phong hoa tuyệt thế như ta vậy."
Tất cả mọi người im lặng.
Nhưng trong mơ hồ cũng cảm thấy rằng lời nói của Lâm Bắc Thần dường như cũng hơi có lý.
Suy cho cùng Lâm đại thiếu là một tra nam có tiếng, thủ đoạn đối với nữ nhân có thể nói là vô cùng thành thạo.
Trước kia hắn là một tên não tàn vô dụng thì không nói làm gì.
Nhưng bây giờ, hắn đã là thiên nhân rồi.
Một thiên nhân trẻ tuổi như vậy, đẹp trai như vậy, da mặt dày như vậy, không biết xấu hổ như vậy, có thể nói là ưu tú đến trình độ xưa nay chưa từng có.
Biết đâu để hắn đi thử xem, cũng là một lựa chọn không tồi?
Nhất thời, đám người đều trầm mặc.
Cao Thắng Hàn cũng ôm suy nghĩ như vậy. Nhưng dù sao thì hắn đường đường cũng là một thiên nhân, không giống như loại não tàn không biết xấu hổ như Lâm Bắc Thần, mấy từ 'Hay là ngươi đi thử xem' này, hắn không sao nói ra được.
Nhưng trong lòng Lâm Bắc Thần đã có tính toán.
Như vậy thì những hành động tiếp theo của hắn sẽ dễ dàng hơn.
"Đúng rồi, lão Cao, ta còn có một chút việc riêng muốn thỉnh giáo ngươi một chút." Lâm Bắc Thần nói.
Cao Thắng Hàn nói: "Hả, cứ nói đi đừng ngại."
Lâm Bắc Thần nhìn đám người, nói: "Phiền mọi người rời đi trước."
Tất cả mọi người đều không còn gì để nói.
Lại còn muốn thì thầm nói riêng?
"Đại nhân, ta xin lui xuống trước."
Lữ Văn Viễn rất có nhãn lực dẫn đầu đám quan tướng đứng dậy rời đi.
Trong đại điện nghị sự chỉ còn lại hai người Lâm, Cao.
"Lão Cao, trong tay ngươi có bí tịch tu luyện tinh thần lực hay không, cái loại công pháp mà tùy tiện tu luyện một hai ngày liền có thể có được tinh thần lực vô địch thiên hạ..."
Lâm Bắc Thần đến gần, thấp giọng nói.
Trên trán của Cao Thắng Hàn rũ xuống một loạt hắc tuyến.
Tùy tiện tu luyện liền có thể vô địch?
Nếu như có bí tịch như vậy ta sớm đã tu luyện rồi, có thể đưa cho ngươi sao?
"Sao đột nhiên ngươi lại nghĩ đến việc tu luyện tinh thần lực?"
Trong trong hắn khẽ động, liền hỏi dò.
"À, hôm nay ta đã chịu thiệt thòi trên phương diện tinh thần lực."
Lâm Bắc Thần mập mờ suy đoán, nói: "Tu vi tinh thần lực của ta còn lâu mới đủ để phù hợp với nhục thân và Huyền khí, cho nên muốn bổ sung một chút."
Cao Thắng Hàn nghe vậy, gật đầu nói: "Lúc đầu khi ta gặp ngươi, thấy cường độ tinh thần lực của ngươi lơ lỏng, còn tưởng rằng là có sự chuẩn bị khác, do dự có nên nhắc nhở người một chút hay không, thì ra...Ngươi có suy nghĩ như vậy, đương nhiên là tốt quá rồi, sau khi tiến vào cảnh giới thiên nhân, phương thức tu luyện có chỗ khác biệt so với các võ giả bình thường, sau này tu luyện chủ yếu là luyện tinh luyện khí, tinh cũng giống như nhục thân, khí cũng giống như Huyền khí vậy, tinh khí song tuyệt liền có thể xưng vương xưng bá dưới cảnh giới thiên nhân, chỉ có trận sư, y sư, thuật sĩ, những người tu luyện hệ thống mới có thể luyện thần dưới tiên thiên, bởi vì tinh thần lực có tác dụng quan trọng trong quá trình bày trận, luyện đan, chữa bệnh, thi thuật ..."
Nhìn thấy Lâm Bắc Thần lắng nghe nghiêm túc một cách hiếm thấy, Cao Thắng Hàn tiếp tục nói: "Nhưng mà sau khi tiến vào cảnh giới thiên nhân, tất cả mọi thứ tự có khác biệt, võ giả cần phải tu luyện tinh khí thần một cách đồng thời mới có thể từng bước một vượt qua bậc thang, không ngừng nâng cao cảnh giới, đương nhiên, thời gian và tinh lực, thiên phú và tài nguyên của con người, suy cho cùng đều có hạn, muốn đồng thời tu luyện ba con đường tinh khí thần đến đỉnh phong, thật sự là rất khó, nhưng lại có thể lựa chọn chủ tu thứ nhất, phụ tu thứ hai, con đường chủ tu chắc chắn là tiến bộ mạnh mẽ, con đường phụ tu thì duy trì tiêu chuẩn tương ứng với cảnh giới vốn có, như vậy mới không làm cho võ đạo của mình xuất hiện khuyết điểm rõ ràng."
Hắn nhìn về phía Lâm Bắc Thần, nói: "Tình trạng của ngươi bây giờ, theo quan điểm của ta, chắc hẳn chính là chủ tu tinh, phụ tu khí, kém nhất là thần, cho nên sơ hở và nhược điểm lớn nhất của ngươi nằm ở đoạn đường thần này, cũng chính là tinh thần lực còn kém xa không hợp cách."