Kiếm Tiên Ở Đây

Chương 1133: Con người ta rất hài hước




Lâm Bắc Thần ơi là Lâm Bắc Thần, người của ngươi rốt cuộc là khi nào mới có thể tới.

Có những người, khi hắn ở đây, ngươi không cảm nhận được tầm quan trọng của hắn. Nhưng khi hắn không ở đây, ngươi mới phát hiện, người này lại quan trọng và không thể thiếu như thế nào.

Khí cơ toàn thân của Cao Thắng Hàn chậm rãi dẫn động, uy thế tản ra ngoài.

Thế cục cứ tiếp tục như vậy, khu vực thành thứ nhất thất thủ là điều không thể tránh khỏi.

Lúc trước hắn cố nhịn không xuất thủ là bởi vì cảm nhận được ở nơi sâu trong đại doanh của Hải tộc, một luồng giao động năng lượng khủng khiếp không thua kém gì so với thiên nhân cấp hai đang chậm rãi tới gần, ở phía xa phong tỏa mình, hơn nữa nếu như hắn tiêu hao quá nhiều Huyền khí tiên thiên trong binh chiến, một khi cuộc Tướng Chiến bộc phát thì chắc chắn sẽ thất bại...

Nhưng mà bây giờ...

Không quan tâm được nhiều như vậy.

Trong Triều Huy thành bây giờ đã có thêm một Lâm Bắc Thần.

Tin rằng Lâm đại thiếu sẽ không ngồi yên không quan tâm.

Chuyện sau đó cứ giao cho hắn.

Suy nghĩ của Cao Thắng Hàn đã định, đang muốn xuất thủ...

Lúc này ——

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Trên bầu trời bên trong thành, mấy trăm thân hình xuyên qua không trung mà tới.

Một số bóng người đáp xuống, tiến vào trong chỗ lỗ hổng của tường thành, trong nháy mắt giống như nước sôi dội tuyết, lần nữa đoạt lại lỗ hổng thất thủ, chậm rãi lật ngược thế cục đã sụp đổ...

Còn có một số bóng người trực tiếp đáp xuống tường thành.

Một người trong đó, thân mặc bạch y, phong thần như ngọc, anh tuấn như yêu.

Chính là Lâm đại thiếu.

Lữ Văn Viễn lập tức vui mừng khôn xiết.

Cao Thắng Hàn trong lòng cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi. Vị này cuối cùng cũng đã tới, thế cục sắp nghịch chuyển rồi.

Ánh mắt của Lữ Văn Viễn quét qua đám người sau lưng Lâm Bắc Thần, không hề nhìn thấy Bắc Thần Chi Chuỳ Thiến Thiến, không khỏi có chút thất vọng.

Đây chính là một mãnh tướng tuyệt thế, danh chấn bức tường thành phía tây. Nhưng mà, nếu Lâm đại thiếu đã đích thân tới...

Hình như không có Thiến Thiến cũng không sao cả?

"Tham kiến Lâm đại thiếu."

Lữ Văn Viễn cùng với các tướng lĩnh và tham mưu trong quân, ngay lập tức đều không hẹn mà cùng hành lễ với Lâm Bắc Thần.

Không có gì khác.

Bởi vì chuyện xảy ra ở bên ngoài doanh trại Vân Mộng hôm nay thật sự là quá dọa người rồi.

Tin tức truyền đến trong quân, các phương sớm đã đối đãi với Lâm Bắc Thần như thiên nhân rồi.

Lâm Bắc Thần gật đầu với đám người, cũng không có phách lối gì cả, ánh mắt quét qua chiến trường, hỏi Cao Thắng Hàn: "Ngươi đi hay là ta đi?"

Cao Thắng Hàn có lòng coi Lâm Bắc Thần giống như vũ khí bí mật của phe mình—— suy cho cùng thì tin tức hắn tiến vào cảnh giới thiên nhân vẫn còn nóng hầm hập, Hải tộc chắc chắn không biết, thế là hắn nói: "Ta xuất thủ trước, ngươi tới xem chiến lược, đợi đến khi con át chủ bài của Hải tộc lộ ra hết, ngươi thuận thế xuất kích, có thể đến giết hết bọn chúng."

Đánh trận, không phải chính là thông tin kém sao?

Một cường giả cảnh giới thiên nhân đột nhiên xuất hiện, tuyệt đối là chốt sát thủ.

Chỉ cần lợi dụng tốt, đủ để xoay chuyển tất cả chiến cục.

Lâm Bắc Thần vừa nghe vậy, lắc đầu nói: "Ta phản đối."

Cơ hội tỏ vẻ thu hoạch rau hẹ tốt như vậy, làm sao có thể để ngươi nếm thử thức ăn tươi đầu tiên được chứ?

Bây giờ điện thoại tử thần đang ở trạng thái 'nâng cấp phần cứng', ý nghĩa của việc treo hack đều không thể dùng được nữa, con đường tiếp theo đây của Lâm Bắc Thần đã suy nghĩ rất rõ ràng, tranh thủ thời gian thu hoạch rau hẹ, bồi dưỡng tín đồ, gia tăng tu vi thần đạo của mình là rất cần thiết.

Cao Thắng Hàn với vẻ mặt dấu chấm hỏi: "?"

Con mẹ nó?

Chơi ta à?

Bản thân ngươi đã muốn ra tay, còn trưng cầu ý kiến của ta làm cái gì? "Ha ha, đùa một chút thôi... Con người của ta rất hài hước."

Lâm Bắc Thần cười cười, nói: "Hơn nữa, ta cũng chỉ là người hữu dũng vô mưu, đối với việc dẫn binh đánh trận, chỉ huy quân đội, dốt đặc cán mai, phương diện này lão Cao ngươi mạnh hơn ta rất nhiều, cho nên, vẫn là nên để ngươi tới tọa trấn đầu tường thành, chúng ta tốc chiến tốc thắng... ta giải quyết đám Hải tộc nội thành trước, hay là công kích Cự Thú ngoài thành?"

Cao Thắng Hàn nghe vậy, đột nhiên cảm thấy tên phá gia chi tử nói cũng có lý.

"Trước tiên giải quyết Cự Thú bên ngoài thành."

Hắn không chút do dự nói.

Giải quyết được đám Cự Thú tấn công tường thành thì có thể cố thủ tường thành. Thậm chí nếu như Hải tộc xông vào, không có bên ngoài viện trợ thì việc bao vây săn giết bọn chúng, bắt rùa trong chậu, cũng không phải là chuyện khó khăn gì.

"Được."

Lâm Bắc Thần gật đầu.

Dị năng của Huyền khí tiên thiên kim tệ lưu chuyển.

Hắn giơ tay đè lên một cái nỏ tiễn khổng lồ còn chưa lên lồng ở bên cạnh một cái.

Xoẹt!

Cái nỏ khổng lồ nặng nề giống như súng Đại Long trực tiếp phá không bay ra.

Tiếng rít phá không, đinh tai nhức óc.

Giống như một luồng lưu quang màu vàng.

Lại càng đáng sợ hơn so với nỏ pháo Huyền Năng phát xạ ra.

Đám người chỉ cảm thấy thấy hoa mắt, thân thể của hải thú khổng lồ ở phía xa cũng đã bị nỏ tiễn khổng lồ xuyên thủng.

Điều càng tuyệt hơn chính là sau khi nỏ tiễn khổng lồ xuyên qua một con Hải thú ở phía trước nhất, dư thế không suy, vẽ ra một vòng cung kỳ dị trên không trung, giống như chuỗi kẹo hồ lô, lại trực tiếp bắn xuyên sáu con Hải thú khổng lồ bên cạnh, sau cùng dẫn theo một con Hải thú hình giao long với vảy đen toàn thân, nặng nề suy bại trên mặt đất.

Tốc độ quá nhanh.

Lúc này, Hải thú thân mang trọng thương mới phát ra tiếng gầm gừ kêu rên chấn thiên, thân thể khổng lồ giống như đại thụ sụp đổ, nặng nề ngã xuống trên đất.

Vô số binh sĩ Hải tộc không kịp tránh né, trực tiếp bị đập trúng, đánh thành bánh thịt...

"Lại đến rồi."

Đôi tay của Lâm Bắc Thần đặt trên hai cây nỏ tiễn khổng lồ khác.