Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 520




Thân là tổng tháp chủ Truyền Linh Tháp, Bao lão đối với hồn thú chung qui có nghiên cứu nhất định. Đừng nói một số dễ gặp hồn thú, thậm chí mấy cái chủng tộc đã muốn tuyệt diệt hồn thú lão cũng từng nhìn qua, hoặc chí ít từng xem qua. Chính vì vậy Bao lão phương thức chiến đấu hầu hết căn cứ vào điểm này, lợi dụng bọn nó điểm yếu tận lực phát huy.

Hồn thú tất nhiên có tập quán, hành vi, sở thích riêng của mình, tỷ như mấy cái lang loại hồn thú thường yêu thích hành động theo bầy, lắng nghe đầu đàn chỉ huy. Cho nên muốn nhanh chóng đem bọn chúng đánh bại, chỉ cần lấy đầu đàn tiêu diệt là xong, quần thể sẽ nhanh chóng tan rã. Nếu làm được như vậy, bản thân tiêu hao trong chiến đấu cũng vì vậy mà giảm bớt, đề bạt tỷ lệ sống sót.

Ma Độc Long Vương loại này long loại hồn thú, chính là đơn giản nhất một loại hồn thú tập quán. Long tộc yêu thích chính là chiến đấu, là cường đạo một đường, là danh dự ảo mộng. Chính vì vậy đối mặt Bao lão và hai vị Long Chủ vây công, Ma Độc Long Vương nhận thấy không có cơ hội liều mạng đào tẩu nữa, nó cũng sẽ không cúi đầu khuất phục trước đối phương mà càng là ngoan cường chiến đấu.

Chính vì sự ngoan cường này đã giúp cho long tộc địa vị vĩnh viễn nằm ở tối thượng vị trí suốt triệu năm. Một cái không biêt sợ chết long tộc đã vô cùng nguy hiểm, ở đây lại là long tộc cấp bậc hung thú, không cần nghi ngờ mang tới ngập trời tai ương.

Đối với long tộc tập tính này chỉ có một phương cách, cũng là duy nhất phương cách. Đó là dùng càng cường đại hơn lực lượng đi khuất phục nó, đi đánh bại nó. Chỉ có thực sự đem nó giết chết mới có thể chấm dứt.

Bao lão ngay từ khi gia nhập vòng chiến liền là dốc sức, chân thân võ hồn cũng triệu hoán ra, vạn trượng Hoàng Kim Ấn hư ảnh huyền phù sau lưng không ngừng rót vào người lão mênh mông quang minh chi lực. Cả người lão lúc này tràn ngập kim quang, hơn nữa khí tức quang minh bài xích toàn bộ tà hồn lực có trong thiên địa, đem những thứ hỗn đản này mãnh liệt xua tan đi.

Gặp phải đối thủ là một cái cực hạn quang minh người sở hữu, đối với Ma Độc Long Vương tuyệt đối không phải một cái tốt sự tình. Thân là hồn thú sinh hoạt trong Thú Vực, bản thân nó tiêm nhiễm tà hồn lực sâu tận căn cơ, hiện tại đối phương vừa vặn là khắc tinh của tà hồn lực, loại này chiến đấu vừa bắt đầu nó đã rơi xuống hạ phong.

Trừ phi là một cái cực hạn hắc ám hồn thú, nếu không đứng trước mặt Bao lão chỉ có thể cúi thấp đầu.

Oành ——!

Rất nặng một quyền oanh tới, giáng thẳng vào long trảo đang giơ cao thủ hộ những chỗ yếu hại Ma Độc Long Vương, đem nó thân thể to lớn cũng phải chao đảo lui lại. Nó hiện tại đã đếm không hết được đối phương giáng tới công kích, cũng không có cách nào phản đòn mà chỉ tập trung phòng thủ.

Bao lão mỗi một quyền đánh ra đều kéo theo lập lòe kim quang, đánh cho Ma Độc Long Vương tối tăm mặt mũi. Quyền pháp của lão nhìn qua thập phần đơn giản, thế nhưng lại chứa đựng khủng bố lực lượng, làm cho đối thủ vốn cũng am hiểu lực lượng một đường cứ như vậy bị đánh thành đầu heo.

“Chó chết!” Ma Độc Long Vương gầm lớn, từ trên người độc tố ngưng tụ, Độc Hóa Chi Quang lần nữa bắn ra.

Phừng ——!

Lần thứ hai trong ngày sử dụng Độc Hóa Chi Quang, Ma Độc Long Vương thể nội độc tố cũng đại lượng giảm xuống, chỉ sợ ngắn ngủi mấy năm tích cực cắn nuốt dược vật cũng không có khôi phục lại được đỉnh phong trạng thái. Dù sao sở hữu năng lực nguyên tố trong người cũng không phải tự bản thân có thể tạo ra sản lượng nguyên tố thuộc tính mà chỉ dừng ở mức thao túng chưởng khống nguyên tố phần tử trong thiên địa đấy. Bất quá đối mặt như vậy đối thủ, nó không còn cách nào khác mà phải dốc hết sức mình.

Bao lão mi đầu nhăn lại, nhìn tới khủng bố chi quang bắn tới, tự thân cũng cảm thấy có chỗ uy hiếp.

“Hừm, chẳng trách Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn vì cái này hồn kỹ mà tha hóa. Hôm nay để lão phu chính mình thử một chút uy lực của nó.”

Thoại âm vừa rơi xuống, trên người kim quang đột nhiên phân tách ra, hóa thành một cái to lớn vòng bảo hộ, đem Bao lão bao trùm vào bên trong. Sau lưng chín vòng hồn hoàn xoay tròn, nhìn không thấy được cái nào hồn hoàn sáng lên, chỉ biết Bao lão lúc này bề ngoài như trẻ lại cả trăm tuổi, bỗng nhiên quay trở trở lại thanh niên hình thái.

Như cũ quang đầu sáng choang, râu dài lất phất, thế nhưng gương mặt lại thập phần anh tuấn, trên người cơ bắp cuồn cuộn, khí huyết tràn đầy, phản phất giống như thái sơn một dạng, vững vàng không cách nào lay chuyển được.


Bao Lão Tiên Sinh năm đó tung hoành Đấu La đại lục đã là hơn một trăm năm mươi năm trước sự tình, cùng với hắn thời đại tính cho đến bây giờ chỉ còn xót lại chưa đến mười người. Năm đó anh tuấn tiêu sái, phong phạm đại tướng thanh niên, dùng chính mình hoàn mỹ tư chất cùng cực hạn quang minh võ hồn đầu nhập Truyền Linh Tháp, vực dậy cái này tổ chức đang dần dần suy yếu đi.

Phải biết vạn năm trước long vương chi tranh, Truyền Linh Tháp đi sai một bước cờ, cấu kết tà hồn sư đệ nhất tổ chức lúc bấy giờ là Thánh Linh Giáo, mưu đồ đưa tổ chức trở thành thế lực mạnh nhất, thao túng tất cả hồn sư trên Đấu La đại lục. Kế hoạch thất bại, Truyền Linh Tháp gánh lấy tổn thất thảm trọng, cường giả vẫn lạc vô số, đại lượng kỹ thuật chế tạo hồn linh cũng bị mất đi, tất nhiên đẩy cái này cự đầu thế lực đến bờ vực hủy diệt.

May mắn Thú Triều phát tác, Đấu La đại lục toàn thể nhân loại trên dưới không thể không tạm quên đi tư thù, khoác tay với nhau đi chống lại cái này thú tai. Truyền Linh Tháp trong trận chiến đưa ra vô số cống hiến, cho thấy bản thân tổ chức đã thật sự hối hận, nhờ vậy mới có thể từng bước từng bước chiếm lại lòng tin của mọi người.

Tốt xấu mà nói, Truyền Linh Tháp nếu như thật sự biến mất, vậy thì nhân loại hồn sư chỉnh thể thực lực sẽ trên diện rộng rơi xuống. Không thể phủ nhận hồn linh mà Truyền Linh Tháp chế tạo ra có tác dụng vô cùng trọng yếu. Cho nên nhìn thấy cự đầu này nhìn nhận sai lầm cùng hối lỗi, đại đa số siêu cấp thế lực vẫn là đồng ý bỏ qua.

Chỉ có điều chung cực một trận chiến đó thua trận vẫn là nhân loại. Sử Lai Khắc hoàn toàn bị hủy diệt, Đường Môn đau đớn lánh đời, chỉ có Truyền Linh Tháp bởi vì mối quan hệ với hồn sư lúc trước mà tạm thời còn đứng vững. Vạn năm sau, Truyền Linh Tháp ngang nhiên trở thành một tôn siêu cấp thế lực, cùng với Vực Chủ thế lực xếp ngang hàng.

Thời điểm Bao Lão Tiên Sinh còn là thanh niên, Truyền Linh Tháp bởi vì nội bộ chi đấu mà dẫn tới hậu quả nghiêm trọng, thiếu chút nữa tự hủy đi hai vạn năm truyền thừa, bất quá lấy lão cường đạo một đường, dùng vỏn vẹn hai mươi lăm năm đột phá tới Siêu Cấp đấu la trình tự, đánh đông dẹp tây, thống nhất Truyền Linh Tháp về dưới trướng, thành tựu Kim Quang Đấu La phong hào.

Khi đó Nhân Vực nhận định, vị Kim Quang đấu la thanh niên này, chính là người có khả năng đột phá cái cấp bậc kia nhất, thậm chí so với Vực Chủ còn chiếm giữ địa vị cao hơn.

Không cần nghi ngờ, sau khi đột phá tới Siêu Cấp đấu la trình tự, Bao lão dùng thêm năm năm, lão dĩ nhiên nhảy tới chín mươi tám cấp Siêu Cấp đấu la. Ba mươi tuổi, tiếp cận Cực Hạn đấu la tầng thứ, này không phải cái thế thiên tài thì gọi là cái gì.

Truyền Linh Tháp trên dưới vì tổng tháp chủ của mình mà tung hô, hết thảy đều hướng tới tương lai tươi sáng, khi mà tổ chức lại có thể sinh ra một vị Cực Hạn đấu la, đây chính là cột mốc mang tính chiến lược.

Thế nhưng tạo hóa trêu người, Kim Quang đấu la năm đó ba mươi tuổi đột phá chín mươi tám cấp, một trăm năm mươi năm sau, vẫn là chín mươi tám cấp, không nhích thêm được dù chỉ một bước.

Cho đến bây giờ, còn không có ai biết được tại sao lão lại không thể đột phá đấy. Lấy lão thiên tư trác tuyệt như vậy, cao lắm thêm ba năm, tuyệt đối có thể tiến vào Cực Hạn đấu la trình tự.

Bất quá, người khác không biết nhưng tự bản thân lão lại cực kỳ rõ ràng. Chuyện này tất nhiên không có liên quan đến lão thiên phú, mà trọng yếu nguyên nhân là bởi vì Đấu La đại lục môi trường hiện tại tràn ngập tà hồn lực. Cho dù lão võ hồn nắm giữ cực hạn quang minh thuộc tính, thế nhưng như cũ chịu xuống ảnh hưởng nhất định.

Mà phần ảnh hưởng này chính là cả đời lão có thể không cách nào đột phá lên Cực Hạn đấu la, chứ đừng nói theo đuổi thành thần con đường. Trừ phi thế gian không còn sự tồn tại của tà hồn lực, hoặc là...

Gần nhất mấy năm trước tao ngộ Linh Băng đấu la hình chiếu, nhận lấy ủy thác của hắn phải trọng điểm bồi dưỡng Vân Chính Thiên. Linh Băng đấu la cũng cố ý chỉ điểm Bao lão một chút, cụ thể là liên quan đến chuyện lão muốn tiếp tục đề thăng tu vi của mình.

“Đấu La đại lục hiện tại thiên địa không thích hợp cho cực hạn quang minh hồn sư tu luyện là vì có sự tồn tại của tà hồn lực. Mà cái này lực lượng sẽ không thể trong một sớm một chiều biến mất đi. Cho nên ngươi muốn đánh vào Cực Hạn cánh cửa, chỉ còn một cách duy nhất. Đó là tìm đến một vị đồng thời nắm giữ cực hạn quang minh thuộc tính Phong Hào đấu la. Khi đó hai người kết hợp tu luyện, không biết chừng sẽ sinh ra một chút cơ hội.” Linh Băng đấu la trầm thấp ngữ điệu nói.

“Ngài nói, là tiểu tử họ Vân kia?” Bao lão sửng sốt.

Linh Băng đấu la chỉ mỉm cười: “Có phải là hắn thay không, ngươi tự mình thể nghiệm đi. Nhớ thỉnh cầu của ta, hỗ trợ hắn, chiếu cố hắn, sau đó là sát cánh cùng hắn tiến vào Thần Vực. Có thể thực hiện hay không, phần lớn là nhờ vào ngươi đó.”

“Bao lão xin khắc sâu ẩn dụ của ngài.”

Thu nhận Vân Chính Thiên làm đệ tử, phần lớn đều là vì Linh Băng đấu la lời nói ảnh hưởng, kỳ thực lúc đó Vân Chính Thiên thiên phú vẫn chưa hoàn toàn mở ra, lấy lão địa vị tự nhiên không có đích thân đi thu nạp đệ tử đấy. Bất quá thời gian ngắn ngủi trôi qua, Vân Chính Thiên thực lực quật khởi, từng bước đạp lên, viễn siêu hết thảy chướng ngại vật, Bao lão mới vui mừng khôn xiết, một viên nhỏ bé hy vọng tại trong tâm lão bắt đầu nảy mầm a.

Quả thực thời gian đầu Bao lão huấn luyện Vân Chính Thiên với một suy nghĩ duy nhất, đó là vì mình chế tạo thành thần con đường, xem Vân Chính Thiên như một mảnh ghép còn thiếu. Thế nhưng sau đó liên tiếp chứng kiến hắn làm ra kỳ tích, Bao lão suy nghĩ mới dần dần thay đổi.

Ta đã quá ích kỷ rồi, tại sao vẫn giữ khư khư cái suy nghĩ lợi dụng tiểu đồ đệ của mình cơ chứ. Thay vì đem hắn hóa thành mảnh ghép còn thiếu kia, tại sao không giúp hắn vẽ nên một bức tranh hoàn mỹ.

“Tiểu Thiên, vi sư không cần cái gì Cực Hạn đấu la, không cần cái gì thành thần nữa, chỉ ngươi an toàn trưởng thành, vi sư đã thập phần mãn nguyện. Sau này Đấu La đại lục vận mệnh, giao cho ngươi gánh vác đi.”

Vân Chính Thiên tiến vào Thú Vực thời điểm, Bao lão vẫn luôn một mực theo dõi hắn quá trình, không lúc nào lão không lo lắng cho hắn. Hai người tình cảm đã sớm vượt khỏi sư đồ phạm trù, thậm chí so với máu mủ ruột rà chỉ có hơn chứ không kém.

Mà Vân Chính Thiên sau khi biết được sư phụ vấn đề vướng mắc, hắn liền biến điều này trở thành một trong những động lực của bản thân. Vì thế khi hắn thành công đem quang minh thuộc tiến hóa đến cực hạn cấp bậc, hắn không nhịn được liền vui mừng hồi báo.

Sư phụ, ngài mau chóng đến đây, đồ đệ giúp ngài đột phá cực hạn!

Ngắn ngủi một câu nhưng tràn ngập tình cảm, Bao lão trên đường phi hành đến Thiên Vực, mặt mũi thủy chung tèm lem nước mắt đấy. Lão rất vui mừng và hạnh phúc. Cái này đồ đệ, quả thực làm lão nở mặt nở mày nhiều lắm. Đồ đệ của lão đã trưởng thành tới mức này, thân là sư phụ, là trưởng bối tự nhiên rất tự hào.

Bao lão đối mặt Độc Hóa Chi Quang bắn tới, sắc mặt hơi ngưng lại, nắm tay to lớn thu lại sau đó hướng về phía trước đánh ra một quyền.

ĐANG ——!

Một cái cực đại kim quang cứ như thế từ nắm đấm của lão bắn ra, kéo theo vạn trượng kim thải, đem hết thảy quang minh nguyên tố phần tử cắn nuốt, chẳng khác nào hư huyễn hóa thành một đầu kim long há miệng cắn tới, cùng với Độc Hóa Chi Quang ngạnh hám.

Nhìn tới một màn này, đứng ở trên tường thành Vân Chính Thiên khóe miệng khẽ nhếch lên, sau đó cả người lao vút vào không trung, đạp không bay tới.

“Sư phụ, thời khắc ngài đột phá đã đến rồi, đồ đệ giúp ngài một tay a.”

..............