Kiếm Thần Trọng Sinh Đấu La Đại Lục

Chương 203




U Minh Linh Miêu võ hồn vừa phụ thể, Chu Linh toàn thân đều dâng hiến một màu đen kịt, một đôi quỉ dị tròng mắt màu trắng dã quét nhìn bốn phương tám hướng xung quanh. U Minh Linh Miêu khả năng cảm ứng cực tốt, chỉ cần đối phương hơi động, nàng liền thu vào tầm mắt. Sau lưng nàng trôi nổi bốn vòng hồn hoàn, là nhất hoàng, ba tử. Tuy màu sắc hồn hoàn này không phải hiếm thấy nhưng Chu Linh hiện tại tuổi tác so với đối thủ của nàng thì nhỏ hơn một chút a.

Bất quá Chu Linh khí thế còn chưa hiển lộ được bao nhiêu toàn trường đã đổ dồn ánh mắt vào đối thủ của nàng. Tiếu Phong sau lưng, là có năm vòng hồn hoàn lượn lờ, đại biểu hắn là năm hoàn Hồn Vương cấp bậc.

Trong Long Thần thành tiểu đội lần đầu xuất hiện Hồn Vương khiến đám người không khỏi ồ lên kinh ngạc. Mặc dù phẩm chất hồn hoàn không thể so với mấy tên đội trưởng kia, chỉ là lưỡng hoàng, ba tử, nhưng hắn vẫn là Hồn Vương hàng thật giá thật.

Chu Linh nhìn thấy hồn hoàn của Tiếu Phong, hai mắt mơ hồ híp lại, sắc mặt nghiêm nghị thêm vài phần. Nếu đối thủ cùng với nàng ngang một cái cấp độ, nàng nhất định đầy đủ tự tin, nhưng hiện tại Tiếu Phong tu vi vượt lên trên, Chu Linh không thể nào nắm chắc được nữa.

“Chu cô ngương, mời.”

Tiếu Phong mỉm cười nói.

Chu Linh nghe vậy liền cho rằng hắn trêu chọc nàng, thân thể hư huyễn một cái liền hóa thành một đạo lưu quang bắn tới Tiếu Phong vị trí.

“Là U Minh Đột Thứ, tốc độ thật nhanh.” Lương Thế Nhân nơi chờ chiến cảm thán nói. Tuy hắn tự nhận tốc độ không chậm nhưng so với Chu Linh này thì vẫn kém một bậc. Nàng không hổ là cường đại mẫn công hệ.

Tiếu Phong mắt thấy Chu Linh phóng tới cực nhanh, tâm tình không có nữa điểm dao động. Tay áo khẽ phất lên, thân thể hắn liền hóa thành một đạo cuồng phong, theo Chu Linh phương hướng mà bắn tới.

Tốc độ của Tiếu Phong so với Chu Linh chỉ hơn chứ không kém, xuất chiêu sau nhưng lại tới trước, ngay khi Chu Linh đã ở trước mặt, Tiếu Phong bàn tay duỗi ra, năm ngón tay khép lại tạo thành hình dáng một cây thủ đao, liền sau đó thủ đao vung tới lập tức xuất hiện hai đạo Phong Đao xé gió mà ra.

Chu Linh hừ lạnh một cái, miêu trảo không do dự chụp tới.

“Xoạt——.”

Chỉ cần một trảo liền đem Phong Đao của đối phương đánh gãy, thừa thắng xông lên, Chu Linh một trảo tiếp theo liền nhắm vào cổ họng của Tiếu Phong mà triển khai.

Tiếu Phong rùng mình một cái, ý niệm vừa động, một cỗ phong bạo lần nữa bộc phát, đem hai người hoàn toàn nuốt chửng vào bên trong.

Phong võ hồn đệ tam hồn kỹ, Phong Ba Bão Táp.

HƯU!

“A.” Chu Linh miêu trảo chụp vào hư không, nàng tức giận la lên một tiếng. Loại này quỉ dị hồn kỹ làm nàng cảm thấy không thoải mái. Bởi vì Tiếu Phong sau khi triển khai hồn kỹ này, khí tức của hắn dường như biến mất, tựa như hòa vào phong bạo vậy. Nếu để hắn thuận lợi ẩn nấp rồi tìm thời cơ tấn công, Chu Linh sẽ ăn không ít khổ.

Trong lòng nhanh chóng quyết định, sau lưng nàng đệ nhị hồn hoàn sáng lên.

U Minh Linh Miêu đệ nhị hồn kỹ, U Minh Bách Trảo.

VÙ VÙ!

Miêu trảo của Chu Linh phát ra một tầng ánh sáng màu xám, liền sau đó bách trảo đánh sang bốn phương tám hướng, mặc dù chỉ trúng vào hư không nhưng chỉ cần phát giác được một tia hơi thở của đối thủ, cũng đủ để nàng phá tan hồn kỹ này.

“Chu cô nương thật hung bạo.”

Tiếu Phong thanh âm quỉ dị trực tiếp vang lên, liền sau đó trước mặt Chu Linh là vô số đạo Phong Đao. Thể tích Phong Đao nhỏ hơn lúc đầu nhưng số lượng nhiều không đếm xuể. Tất cả Phong Đao này đều hướng vào nàng mà chuẩn bị công kích.

Phong võ hồn đệ nhị hồn kỹ, Vô Tận Phong Đao.

Dưới tình huống che phủ bởi Phong Ba Bão Táp, Tiếu Phong có thể đem Vô Tận Phong Đao của mình đưa tới cực hạn. Hiện tại mỗi một đạo Phong Đao ở đây đều ẩn chứa khủng bố lực công kích. Nếu Chu Linh dính đòn trực diện, chỉ sợ không cách nào tiếp tục chiến đấu.

Bên ngoài võ đài, mấy tên binh sĩ đều nuốt xuống một ngụm nước bọt. Tên đội viên này của Long Thần thành thực lực quả nhiên tuyệt luân như thế, nhưng làm thế nào hắn lại không có mấy tiếng tăm. Khả năng thực chiến mạnh mẽ, đầu óc chiến thuật vi diệu, tại bất kỳ quân đoàn nào đều phải có được cao cao danh vọng mới đúng a.

Dạ Hành vuốt cằm cảm thán nói:

“Đứa nhỏ này thiên tư không tệ, không hổ là binh sĩ dưới trướng tiểu tử Lam Tiêu a. Sợ rằng về sau hắn còn phát triển hơn cả đội trưởng của hắn.”

Hàn Long Quần thấy vậy cười nói:

“Vậy thì trở về liên thu hắn cùng Lam Tiêu vào Vệ Binh đi. Gần đây Vệ Binh số lượng không có tiến triển, vừa hay có mấy tên nhóc thực lực không tệ này, tốt nhất nên mau chóng thu lấy.”

Dạ Hành nói:

“Thành Chủ sáng suốt. Mấy đứa nhỏ này không ngờ mấy tháng không gặp liền mạnh mẽ đến như vậy. Xem ra chúng ta thật đã già rồi.”

Tuy rằng Long Thần thành thực lực thông thiên nhưng thiên tài thì nơi nào cũng cần đấy. Còn không mau chóng thu nạp bọn tiểu tử này, để bọn hắn bị nơi khác chiêu dụ thì mất mát không thể đếm cho được a.

Chu Linh bị vây ở bên trong Phong Ba Bão Táp, đưa mắt kinh hãi nhìn Vô Tận Phong Đao huyền phù ở bên trên, cảm thấy có chút kỳ lạ. Nếu như nàng là Tiếu Phong thì đã ra tay công kích từ lâu rồi, vậy mà hiện tại Tiếu Phong vẫn án binh bất động.

“Muốn ta đầu hàng? Nằm mơ.” Chu Linh nghiến răng nói. Bạch Hổ Thành đã có hai người tiến vào Bát Cường, nếu như nàng có thể trở thành người thứ ba, thì xem như bọn hắn đã chiếm lĩnh danh ngạch nhiều nhất rồi. Vì vậy muốn nàng đầu hàng, trừ khi làm cho nàng tâm phục khẩu phục.

Tiếu Phong ẩn mình trong Phong Ba Bão Táp rốt cuộc hiện thân, hắn sắc mặt như cũ bình thản nói:

“Ta là đang ngưng tụ hồn lực, ai nói ngươi đầu hàng bao giờ?”

Vừa dứt lời, Tiếu Phong áo bào bay phất phới, theo sau đó Vô Tận Phong Đao ngay sau lưng hắn bắt đầu chuyển động, mục tiêu chính là Chu Linh ở trước mặt.

VÙ VÙ!

Vô Tận Phong Đao kéo theo lăng lệ khí tức, trong nháy mắt bắn tới Chu Linh. Bất quá trong thời khắc nguy hiểm này, Chu Linh lại mỉm cười.

Tại thời điểm Vô Tận Phong Đao muốn đem thân thể bé nhỏ của nàng xé nát ra, thì Chu Linh đột nhiên biến mất. Đúng vậy, chính là biến mất, hoàn toàn không thấy bóng dáng, cũng không có tàn ảnh xuất hiện khi di chuyển tốc độ cao.

Vô Tận Phong Đao đánh trúng vào hư không liền biến mất. Tiếu Phong lập tức nhắm mắt dò xét xung quanh, mà ngay khi hắn vừa phát hiện có chuyện không đúng, thì một bên vai đột nhiên đau nhói.

“A.” Tiếu Phong rên lên một tiếng lập tức đưa tay bấu chặt vào vai, chỉ thấy nơi đó có một vết cắt dài, máu tươi đã chảy ra ướt đẫm một bên áo.

Chuyện này... Tiếu Phong hai mắt kinh ngạc, bởi vì hắn hoàn toàn không biết bản thân từ lúc nào lại bị thương nghiêm trọng như vậy, nhìn vết máu thấm trên áo, vết thương này hẳn đã có khoảng vài chục giây trước.

Đó cũng là lúc Chu Linh vừa biến mất.

Tiếu Phong cố nén đau điều động hồn lực cầm máu, mà ngay lúc đó đột nhiên hắn cảm thấy tại bụng mình có một loại áp bức cùng cực. Tiếu Phong theo phản xạ đem Phong Đao triệu hoán ra, đón lấy uy áp này.

“KHANH ——.”

Giòn tan thanh âm vang lên, Tiếu Phong thân thể bị chấn lui lại phía sau, hai mắt dương lên quan sát thì phát hiện người vừa tấn công hắn rõ ràng là Chu Linh a.

Chu Linh chính là dùng miêu trảo công kích hắn, bất quá làm sao tốc độ của nàng đột nhiên nhanh đến như vậy. Hắn hoàn toàn không thể theo kịp chiêu số của nàng.

Chu Linh vừa sử dụng, chính là tâm đắc nhất hồn kỹ của nàng. U Minh Linh Miêu võ hồn đệ tứ hồn kỹ, U Minh Thiên Tốc, kết hợp với U Minh Bách Trảo phi thường mạnh mẽ công kích hồn kỹ. Tuy rằng vẫn chưa tới mức hòa vào không khí, nhưng tốc độ đích xác rất nhanh. Ít nhất đem Tiếu Phong thế thượng phong kia hoàn toàn chấn nát, không còn xót lại chút nào.

“Sao sao, ngươi còn dám phách lối với bản cô nương nữa hay không?” Chu Linh thanh âm mỉa mai vang lên. Hiển nhiên làm Tiếu Phong bị thương, nàng cực kỳ thích thú. Dù sao nàng tuổi tác vẫn còn nhỏ, cư xử như trẻ con vẫn là chuyện bình thường.

Tiếu Phong thấy vậy chỉ cười một cái, ngay sau đó đệ tứ hồn hoàn sau lưng hắn cũng sáng lên.

“Ngươi có quỉ dị tốc độ, ta thì có Phong Thiên Hợp a.”

Phong Thiên Hợp của Tiếu Phong, chính là cường đại hồn kỹ có khả năng đem thân thể hắn tựa như hòa tan vào không khí. Đây cũng chính là điểm mạnh nhất mà Phong nguyên tố võ hồn mang lại.

Chỉ cần tinh thần lực của đối phương không cao hơn hắn, trong thời gian ngắn muốn phát hiện hắn bản thể, vô cùng khó khăn a. Bất quá loại hồn kỹ này tiêu hao lại rất lớn, không những hồn lực gia tốc trút xuống mà tinh thần lực cũng đồng dạng như vậy. Nếu không như vậy, một khi sử dụng loại hồn kỹ này, còn ai có thể gây khó khăn cho hắn được.

Đệ tứ hồn kỹ vừa vận dụng, thân thể Tiếu Phong chợt mờ ảo rồi biến mất, không chỉ là thân thể biến mất, mà khí tức cũng biến mất, tựa như hắn chưa hề tồn tại vậy.

Trên khán đài một trận xôn xao bàn tán, bậc này thủ đoạn đích thật kinh người. E rằng binh sĩ tu vi chưa vượt qua sáu hoàn Hồn Đế, thật sự không thể phát hiện được Tiếu Phong bản thể.

Chu Linh ngay khi phát giác khí tức Tiếu Phong biến mất, nàng rốt cuộc thực sự cả kinh. Mặc dù nàng có U Minh Thiên Tốc tăng phúc, nhưng vẫn cần xác định được mục tiêu mới có thể tấn công a. Còn Tiếu Phong tựa như hoàn tan vào không khí, chỉ cần thời cơ thích hợp hắn liền có thể ra tay công kích, rất khó đón đỡ.

Xét về phương diện tốc độ, Chu Linh hẳn có cảm ngộ mạnh hơn Tiếu Phong một chút, nhưng xét về độ bá đạo của võ hồn, thì Phong nguyên tố, vẫn là chúa tể của mẫn công hệ.

“Hừm, đừng tưởng như vậy là trốn được a.”

Chu Linh hừ một tiếng. Nếu như không xác định được vị trí đối phương, vậy thì nàng cần dùng tốc độ để bù lại. U Minh Bách Trảo một lần nữa đại phá tứ phương, chỉ cần nơi nào Chu Linh nghi ngờ có Tiếu Phong ẩn nấp, nàng liền mạnh mẽ công kích vào chỗ đó, đồng thời di chuyển liên tục, để Tiếu Phong không cách này khóa chặt được mục tiêu và ra tay công kích.

Tiếu Phong mặc dù thuật ẩn thân lợi hại, nhưng Chu Linh không phải vô tri cô nương. Nàng tất nhiên biết được loại hồn kỹ bá đạo như Phong Thiên Hợp này, thời gian sử dụng càng dài, hội trả giá càng đắt. Vì vậy nàng lựa chọn chính là điên cuồng công kích, đồng thời kiên trì kéo dài thời gian để hồn lực của Tiếu Phong tiêu hao đến mức cạn kiệt, khi đó hắn còn không xuất đầu lộ diện.

Hơn vài phút đồng hồ duy trì chiến thuật, vào lúc này Chu Linh chợt cười thành tiếng:

“Ha ha, còn không mau ra đây.”

..............