Hai con Ly Vẫn quả thật rất mạnh mẽ, bản thân là Minh Tiên 5 tướng, lại thúc đẩy huyết mạch Long tộc, chiến lực tuyệt không kém hơn hai đại nữ hoàng Long tộc!
Nhưng nơi này thật là quá đông Minh Tiên!
Hai tay khó chống bốn đấm, hơn nữa hai vị nữ hoàng Long tộc ở trong này cũng không coi là người mạnh nhất, hai con Ly Vẫn có thể chống đỡ được bao lâu dưới trận thế vây công này?
Một chọi một, thậm chí 4 đánh một, 5 đánh một, chúng nó đều có nắm chắc an toàn thoát thân, nhưng bây giờ có tới gần 30 Minh Tiên đang vây công bọn chúng, làm cho bọn nó muốn chạy trốn cũng khó mà làm được!
Huống chi chúng nó còn không muốn chạy! Thất Tinh Quả sắp chín, chúng nó canh giữ nhiều năm như thế, nào cam lòng buông tay vào lúc này?
Bị bức ép đến tuyệt cảnh, ngay cả chó cũng sẽ nhảy tường, huống chi là hai đại Minh Tiên!
Bởi vậy, một con lập tức sử dụng thần thông thiên phú,dùng Thôn Thiên Thuật hút tất cả Minh Tiên vào cơ thể, cho một con khác đi đối phó đám tiểu bối, bắt làm con tin! Đương nhiên chiến lực của gần 30 Minh Tiên khủng bố cỡ nào, khẳng định không lâu sau là có thể mạnh mẽ đánh nổ bụng con Ly Vẫn kia, tuyệt đối không còn nhiều thời gian cho con Ly Vẫn khác!
– Khai!
Tính mạng nguy cấp, các thiên kiều này đều nháo nhào phản ứng, ai cũng tế ra Bảo khí phòng ngự. Oong oong oong, từng đạo hào quang bùng lên, hình thành các màn hào quang trên đầu mọi người.
– Vô dụng! Con Ly Vẫn kia xông xuống, ầm ầm ầm, các màn hào quang vừa chạm là vỡ, đưa đến tác dụng cản trở chỉ cực kỳ bé nhỏ. Nó là Minh Tiên 5 tướng, còn các tiểu bối này dù là nắm giữ Tiên khí Sáng Thế Cảnh, bằng tu vi yếu ớt của bọn họ thì làm sao kích hoạt ra uy lực chân chính?
Ầm!
Xông tới tầng hào quang cuối cùng, thân thể Ly Vẫn lại bị chấn trở ra, màn hào quang bảo vệ mọi người rung động dữ dội, bình yên vô sự!
Mọi người sững ra, lập tức phát ra tiếng hoan hô, tràn đầy mừng rỡ sống sót.
Chu Hằng lại thả lỏng bàn tay, hắn lại tính dùng Ngũ Hành Phù Văn một quyền đánh nổ đầu con Ly Vẫn này — Tốc độ của hắn thua xa không thể sánh với Minh Tiên, nhưng chỉ nói lực sát thương, ở trong Tiên giới này, hắn tuyệt đối có thể tiêu diệt mọi thứ!
Vừa rồi nếu con Ly Vẫn này trực tiếp đánh vào, vậy tuyệt đối chỉ có nước bị một quyền đánh nổ!
Hiện tại, trước tiên đợi đã, tầng hào quang này hình như có chút lợi hại.
Phương Di Dung thở phào, quầng sáng này chính là do tấm phù lục trong tay nàng phát ra. Nó không phải do lão tổ Phương gia luyện ra, hắn còn chưa có năng lực đó, nghe nói là đại năng tiền sử Minh giới luyện thành, sau đó ban xuống hạ giới.
Cái này không phải Tiên khí gì, chỉ là tấm phù dùng một lần, đợi cho dùng hết lực lượng đại năng Minh giới chứa bên trong, vậy thì nó chỉ là tờ giấy vụn.
– Phù lục? Ly Vẫn hừ khẽ. – Chẳng qua là Tinh Thần Vương luyện chế, có được mấy phần uy lực!
Nó nhảy lên, đụng vào màn hào quang này, ầm, màn hào quang rung chuyển, bên trên xuất hiện vết rạn như mạng nhện, nhưng lập tức tự động khép lại.
Rõ ràng, nếu không thể một hơi nổ nát màn hào quang này, bằng vào năng lực khôi phục khủng bố của màn hào quang đó, vậy nhất định phải tiêu hao hết lực lượng trong phù lục mới thôi.
– Lão nhị, nhanh lên! Con Ly Vẫn khác đau đớn hừ nói, bụng của nó không ngừng phát ra tiếng trống, như có thứ gì muốn đột phá ra ngoài!
Tự nhiên thôi, trong bụng nó đang nuốt gần 30 Minh Tiên, trong đó có ít nhất 10 người địch nổi nó, có 2-3 người thậm chí còn mạnh hơn nó. Nó có liều mạng cũng chỉ bám trụ được chúng Minh Tiên một lúc, khẳng định sẽ bị đối phương đột phá đi ra.
Tình huống hiện tại, đó là chúng Minh Tiên xông ra trước, hay là con Ly Vẫn kia đánh vỡ màn hào quang, bắt giữ đám tiểu bối.
Đương nhiên, đó là ở tình huống không tính tới Chu Hằng, càng không cân nhắc tới Hồng Nguyệt ở trong Tiên Cư của Chu Hằng!
– Khặc khặc khặc! Ai trong các ngươi giết kẻ nắm giữ phù lục, bổn tọa sẽ thả cho người đó đường sống, bằng không đợi đến khi bổn tọa đánh vỡ tầng phòng ngự này, sẽ nhắm mắt giết một nửa người! Con Ly Vẫn kia de dọa.
Mọi người đều không để ý, chỉ cần lão tổ gia tộc thoát ra, vậy nào còn đường cho hai con Ly Vẫn kia mặc cả?
– Các ngươi đang tự tìm đường chết? Con Ly Vẫn này cũng nổi cơn độc ác, toàn thân tràn ra ánh sáng đen, lập tức bùng nổ uy lực khủng bố. Ầm! Ầm! Ầm! Nó điên cuồng đánh phá màn hào quang.
Màn hào quang vẫn ngang ngạnh đứng thẳng, nhưng chữ viết trên phù lục lại ngày càng mờ nhạt, rõ ràng không còn bao lâu đến khi dùng hết lực lượng.
– A… Bên kia, con Ly Vẫn thứ hai vẫn đang kêu thảm, trong cơ thể có 30 Minh Tiên đang điên cuồng đánh phá, nó làm sao dễ chịu, cái bụng phồng ra thật to, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.
– Khặc khặc khặc! Mau tắt phù lục, bổn tọa tha cho các ngươi một đường sống, bằng không toàn bộ các ngươi phải chết! Ly Vẫn bên dưới vừa không ngừng tấn công, vừa đe dọa dụ dỗ mọi người. – Các ngươi không kiên trì được bao lâu! Ngoan ngoãn tắt phù lục, bổn tọa thả kẻ đó rời đi!
– Không được tin nó! Những tiểu bối này cũng không ngu xuẩn, đều vội nói với Phương Di Dung, nàng phải kiên trì, bằng không bọn họ mất đi bảo hộ, vậy mới là không thể trở mình.
Phương Di Dung gật đầu, nàng cũng không phải ngốc.
– Thu phù lục đi, đừng lãng phí, về sau còn dùng được! Nhưng vào lúc này, có người lại nói một câu hoàn toàn ngược lại.
Lập tức, ánh mắt mọi người đều tập trung vào người Chu Hằng.
Chu Hằng mỉm cười, nói: – Thu phù lục lại, để ta đánh nổ nó!
Đánh nổ con muội ngươi!
Đừng tưởng rằng chém giết một vị Minh Tiên, ngươi liền thật là vô địch thiên hạ! Đó là ở trong đại trận, cảnh giới bị tước giảm mới xảy ra ví dụ hiếm gặp! Hiện tại tên ngu xuẩn này lòng tự tin bành trướng, thật cho rằng mình là sát thủ Minh Tiên hay sao?
Mọi người đều coi Chu Hằng là ngu ngốc, không một ai để ý tới hắn.
Chu Hằng lắc đầu, nói: – Con lừa, ngươi đi lấy phù lục kia!
– Được được được! Con lừa đen vội vàng gật đầu không ngừng, phù lục kia là bảo bối đó, nó đã sớm đỏ mắt. Nó đầu thèm để ý mình mới là Nhật Diệu Đế, có chênh lệch tuyệt đối với đối phương, dù sao Chu Hằng bảo nó lấy, vậy thì tự nhiên là có nắm chắc.
– Hừ! Muốn chết! Tề Phong cười lạnh, vốn hắn đã muốn giết con lừa để chấn nhiếp Chu Hằng, chỉ là vừa rồi đột nhiên xảy ra chuyện, mời làm hắn bỏ qua, hiện tại Chu Hằng lại muốn gây ra nội đấu, vừa lúc cho hắn lý do ra tay.
Giết con lừa, đánh Chu Hằng, như vậy dù cho “trưởng bối” của Chu Hằng thoát ra cũng không thể nói gì! Bằng không, không sợ bị vây công hay sao?
Tay phải thành chưởng, chém xuống con lừa đen, chưởng phong hóa đao, sắc bén đủ để chém giết cả thân thể cùng thần hồn con lừa.
Chu Hằng đứng ra, một quyền chắn đỡ, hóa giải một chưởng của Tề Phong.
Nói lực lượng, hắn còn không phải đối thủ với đối phương, nhưng có Ngũ Hành Phù Văn hỗ trợ, căn bản cần vận chuyển tất cả phù văn, chỉ cần một tiểu phù văn từ 360 mảnh vỡ phù văn hợp thành là đủ rồi.
Tuy rằng con lừa luôn cãi vả với Chu Hằng, nhưng nó lại tuyệt đối tín nhiệm vào Chu Hằng, chân không hề dùng, tiến thẳng về phía Phương Di Dung.
Không ai thèm liếc tới con lừa đen, chỉ là một con yêu thú Nhật Diệu Đế làm sao là đối thủ với Phương Di Dung? Người ta một tay là có thể trấn chết con lừa đen này mấy vạn lần! Bọn họ đều nhìn thẳng vào người trên thân Chu Hằng.
— Tên này lại có thể đỡ được một chưởng của Tề Phong!
Sao lại thế này!
Tề Phong là Sáng Thế Vương đó, cũng một tay có thể trấn chết Chu Hằng mấy vạn lần, làm sao lại ra tay thất bại? Chẳng lẽ hắn không dùng toàn lực? Nhất định là thế, bởi vì Tề Phong ra tay với con lừa đen, đối phó một con yêu thú Nhật Diệu Đế thì làm gì cần vận dụng lực lượng cấp bậc Sáng Thế Vương?
Ngay cả bản thân Tề Phong cũng cho là thế, tay phải giơ lên, chưởng chớp động tia sáng sắc lạnh kim loại, hắn muốn cho Chu Hằng nếm thử lực lượng chân chính của Sáng Thế Vương!
– Chu tiểu tử… Con lừa đen đã nhào tới trước người Phương Di Dung, há mồm liền hướng cắn vào tấm phù lục.
Oong!
Tử Diễm Thiên Long phát động. Ầm! Khí thế cuồng bạo quét về phía Phương Di Dung.
Trước kia khí thế của Chu Hằng đã có thể làm võ giả bình thường cùng cảnh giới hoàn toàn mất đi chiến lực, chỉ có Vương giả trong võ mới miễn cưỡng chống đỡ, nhưng cũng sụt giảm chiến lực! Còn bây giờ, hắn lại dung nhập thêm một ít lực lượng Ngũ Hành Phù Văn!
Thế này thì tuyệt không phải Vương giả trong võ cùng cảnh giới có thể chống đỡ được!
Phương Di Dung lập tức thân thể nhũn ra, không khống chế đặt mông xuống đất, thừa cơ hội này, con lừa đen đã há miệng cướp lấy tấm phù lục kia.
Vù! Màn hào quang bảo hộ mọi người lập tức biến mất!
Không đợi mọi người phát ra tiếng thét kinh hoàng, con Ly Vẫn kia đã cười to đánh vào!
Nó không quan tâm bên trong nháo ra nội đấu cái gì, chỉ cần bắt hết đám tiểu bối này là được, như vậy nó mới có lợi thế con tin mà đàm phán.
– Con cá nhỏ, sắp vào trong chén rồi! Chu Hằng cười dài ha hả, người động kiếm ra, trên hắc kiếm bố trí Ngũ Hành Phù Văn chân chính, chém về phía con Ly Vẫn kia.
Con Ly Vẫn này có huyết mạch Long tộc, máu thịt có thể sánh với bảo dược, tuyệt đối là vật đại bổ!
– Muốn chết! Ly Vẫn sẽ không để ý trước đó đã nói gì, cái gì ai thu lại phù lục sẽ tha cho người đó một đường sống, đó chẳng qua là dụ dỗ người bên trong mở ra màn hào quang mà thôi!
Nó cũng không ngại giết gà dọa khỉ, giết trước một người để uy hiếp những kẻ còn lại.
Chỉ là một tên Thăng Hoa Đế tự nhiên không lọt vào mắt nó, ý niệm vừa chuyển, lập tức có một mảnh vảy rơi ra, hóa thành một tấm to lớn trấn xuống Chu Hằng. Với thực lực Minh Tiên 5 tướng của nó, đủ để nghiền Chu Hằng thành thịt vụn!
Chu Hằng quát khẽ, đẩy ra Tinh Vân Kiếm Pháp, Ngũ Hành Phù Văn nổi giận, hắn anh dũng thẳng tiến.
Ầm!
Mảnh vảy to lớn kia lập tức hóa thành mảnh vụn, thân hình Chu Hằng không chút ngừng trệ xông ra, hắc kiếm chớp động tia sáng lạnh sắc bén!
Nếu con Ly Vẫn này đứng yên tại chỗ, như vậy lúc này nhất định có thể di chuyển, với tốc độ cấp bậc Minh Tiên của nó thì sẽ dễ dàng tránh thoát công kích của Chu Hằng. Nhưng vì nó muốn mau chóng bắt giữ mọi người, nhào xuống đã dốc toàn lực, nào muốn dừng lại dễ dàng được?
Hơn nữa Chu Hằng có thể đánh tan vảy của nó đã hoàn toàn nằm ngoài dự kiến, nó làm sao có chuẩn bị gì? Cứ như thế trong nháy mắt chớp nhoáng, Chu Hằng đã đánh tới, kiếm khí tung hoành!
Ngũ Hành Phù Văn phối hợp hắc kiếm, lực phá hoại tuyệt đối đỉnh cao Tiên giới!
Ầm! Con họ hàng xa với Long tộc to lớn này ầm ầm ngã xuống, khí tức đoạn tuyệt!
Hoặc Thiên có nói, tụ tập Thiên Kinh giới là sẽ vô địch giới, quả đúng là thế!