Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 977: Lại là cấm khí?




- Tại hạ Kim Hạo Thìn, hân hạnh gặp Chu huynh!



Đầu Hắc Hùng hình người này chắp tay cười nói với Chu Hằng, tuy rằng người thoạt nhìn cao lớn thô kệch, nhưng lời nói lại phi thường nhã nhặn.



Thực ra, tên này nếu là không có lông đen toàn thân, cũng là thanh niên tương đối anh tuấn, dù sao cũng là hoàng tử, cha mẹ tất nhiên đều là tuấn nam. Chỉ là bộ dáng hiện tại . . . Liễu Thi Thi đứng chung một chỗ cùng hắn, hoàn toàn chính là mỹ nữ với dã thú!



Chu Hằng trong lòng vừa động, thấy bộ dáng Kim Hạo Thìn như vậy hiển nhiên là nhận biết mình, mà cũng không phải là từ trong xưng hô của Liễu Thi Thi, Liễu Duẫn Nhi các nàng mới biết được tên của hắn. Tâm tư của vị hoàng tử này quả nhiên hoàn toàn bất đồng cùng diện mạo, không thô lỗ chút nào ngược lại tương đối tinh tế



Trước khi còn chưa tới tới Đại Tần đế quốc, đối phương cũng đã chuẩn bị tốt, biết người nào cần nhớ ở trong lòng.



Chu Hằng cũng chắp tay làm lễ, nói:



- Kim huynh một đường cực khổ!



Kim Hạo Thìn cũng thuận thế ngồi xuống, thuận miệng nói ra chuyện lý thú một đường hắn gặp phải, cũng là tài ăn nói rất giỏi, nếu không có một thân lông đen quá mức đáng chú ý, hắn tuyệt đối có thể trở thành "tình nhân" ở trong mộng của đại bộ phận nữ nhân.



Thực ra đối với Kim Hạo Thìn mà nói, thân lông đen này chính là đại biểu cho vinh quang!



Bởi vì đây là chứng minh tốt nhất cho huyết mạch phản tổ của hắn, Hắc Kim Hùng cũng là một trong những thần thú, huyết mạch của hắn càng là phản tổ, thành tựu ngày sau lại càng cao, khả năng không chỉ là Hắc Động Vương, mà là có thể trở thành Hắc Động Hoàng, thậm chí Hắc Động Đế!



Hắn thấy, thân lông đen này rất dũng mãnh, thể hiện khí khái nam nhân rất rõ rệt!



Liễu Thi Thi cùng Liễu Duẫn Nhi là đường tỷ muội đương nhiên ngồi cạnh nhau, mà Chu Hằng với Kim Hạo Thìn tất nhiên phải cách hai vị trí, cũng tốt, hai đại nam nhân nếu ngồi gần nhau, ngay cả chính bọn hắn cũng không được tự nhiên.



Thực ra Kim Hạo Thìn người này thật đúng là không tồi, tuy rằng lão tử của hắn là vua của một nước, lại đường đường là Hắc Động Vương, nhưng hắn lại không kiêu căng chút nào, vẻ mặt vô cùng hiền hoà, bình dị gần gũi hơn xa so với Vũ Văn Hóa, Lâm Hiến Dương bọn họ.



Chu Hằng vừa nói chuyện với Kim Hạo Thìn, vừa đánh ánh mắt cho Liễu Thi Thi, ý là phu quân này của ngươi thực ra không tồi, có phải nên quên đi để gả cho hắn hay không?



Liễu Thi Thi thì kiên định lắc đầu, nói giỡn, nàng một thân da mịn sao có thể bị một đầu Man Hùng hình người đạp hư!



Trong lúc nói chuyện, càng ngày càng nhiều người tới, từng người ngồi vào vị trí. Một bàn này của Chu Hằng bọn họ cũng ngồi đầy người, thật là nhiều người Chu Hằng không biết, hơn nữa cũng tương đối lạ mặt, hắn tuyệt không có gặp trong Ngọ Dương Học Phủ.



Có vài người là đến từ tinh cầu khác, là theo người lớn trong nhà tới dự lễ, có vài người thì là thái tử gia của Đại Tần đế quốc. Bởi vì đã tốt nghiệp Ngọ Dương Học Phủ từ mấy trăm năm trước, tự nhiên không có khả năng để Chu Hằng gặp được.



Đều không ngoại lệ, trong khu vực 3 này không có một tồn tại nào là Tuệ Tinh Cảnh!



Sau khi đạt tới cảnh giới này, liền từ cấp bậc "thái tử gia" tăng lên tới cấp bậc trung kiên của đế quốc, có tư cách tiến vào khu vực thứ hai. Đương nhiên, nếu là tỉ lệ "thái tử gia" này không đủ, cho dù là đạt tới Tuệ Tinh Cảnh cũng chỉ có thể cũng chỉ có thể đi vào khu vực thứ 4, khu vực thứ 5.



Thọ yến rốt cục khai mạc, nhưng mục đích hàng đầu của hôm nay chính là lôi đài thi đấu, không chỉ có là sân khấu biểu diễn của thiên kiêu trẻ tuổi bên trong Đại Tần Quốc, nhưng sẽ có anh tài nước khác cùng đấu võ, nếu cuối cùng còn có thể thắng được, phần vinh quang này sẽ lớn a!



Thậm chí có thể nói là làm vẻ vang cho nước nhà!



Bởi vậy, những người trẻ tuổi kia đều là đang vung tay vung chân, mỗi một người đều là mong mỏi lôi đài thi đấu bắt đầu, để cho bọn họ có thể đại triển thân thủ.



Trong sự trông mong của rất nhiều người, Ma Long Đại Đế rốt cục đứng lên tuyên bố lôi đài thi đấu bắt đầu.



Thế giới này lấy võ vi tôn, bởi vậy chúc mừng tốt nhất ở thọ yến chính là tiến hành từng trận đối quyết chất lượng cao.



Tất cả người dự thi đều đi rút thăm trước, để quyết định đối thủ vòng thứ nhất hoặc là phiếu trắng.



Lần này tổng cộng có hơn bảy trăm người dự thi, bởi vậy vòng thứ nhất còn có rất nhiều người được phiếu trắng, trực tiếp đi vào vòng hai. Vận khí của Chu Hằng tương đối khá, vòng thứ nhất của hắn nhận được phiếu trắng, ngược lại thì Liễu Thi Thi cùng Kim Hạo Thìn đều phải lên lôi đài nghênh chiến.



Bởi vì người tương đối nhiều, lôi đài to lớn được chia làm mười khu vực, một lần có thể cung cấp cho 10 đôi đồng thời tiến hành đối chiến.



Trận đấu của vòng thứ nhất rất nhanh đã chấm dứt, mà số lượng người dự thi cũng hạ xuống 512 người, từ hiện tại bắt đầu vốn không có người có thể có được phiếu trắng. Nhưng tối đa cũng chỉ là đánh 9 trận, nếu là 9 trận thắng liên tiếp liền có thể đoạt được quán quân.



Sau khi Chu Hằng nhận lấy số hiệu của mình, Liễu Thi Thi cùng Kim Hạo Thìn đều đã đánh xong, hắn vẫn còn không có thể lên sân khấu. Bên kia, những Thiên Hà Đế có được tư chất của bá chủ Vương giả trong võ kia của Ngọ Dương Học Phủ cũng dễ dàng thắng được, giống Lâm Hiến Dương, giống Triệu Hà Khải, giống Đinh Toàn.



Qua hơn một tiếng, lúc này mới tới lượt Chu Hằng lên sân khấu, hắn bị yêu cầu đưa binh khí sử dụng ra trước khi lê lôi đài, nghiêm cấm sử dụng cấm khí, nếu không chẳng những lập tức xử thua, nếu thương tổn người khác còn phải bị xử phạt.



Chu Hằng lấy ra một thanh trường kiếm đã sớm chuẩn bị xong, trường kiếm này ngay cả Bảo khí cũng không phải, chỉ là một thanh trường kiếm tầm thường, sau khi nhân viên kiểm tra hoàn thành việc kiểm tra, sắc mặt cổ quái trả lại cho hắn.



Đây là đương nhiên, lôi đài thi đấu chính là không cho phép sử dụng cấm khí, nhưng cũng không có nói không thể dùng Bảo khí, ngươi nha dùng một thanh trường kiếm chất liệu thông thường cũng quá keo kiệt đi?



Chu Hằng lại là không thèm để ý chút nào, sau khi mỉm cười tiếp nhận trường kiếm liền chậm rãi leo lên lôi đài.



Hắn hiện tại đã có được 32 Thiên Hà, trong nháy mắt tán phát ra tất cả linh lực, chính là Bảo khí cấp bậc Thiên Hà Cảnh cũng sẽ vỡ nát, Bảo khí cấp bậc Tuệ Tinh Cảnh cũng sẽ xuất hiện vết nứt!



Vậy thì thật là quá lãng phí!



Dù sao chỉ có thể chém một kiếm, hơn nữa lại không cần lấy tánh mạng người ta, tự nhiên dùng một chút bảo kiếm tầm thường là được rồi, đánh một lần đổi một lần.



Nhưng khi thấy Chu Hằng mang theo một thanh trường kiếm tầm thường đi lên lôi đài, mọi người đều vui vẻ!



Giả bộ!



Nên biết rằng mọi người đều nghe nói qua chuyện xưa của Chu Hằng, "biết" trên thân tên này nhiêu cấm khí, ở cuộc so tài săn bắn tranh đua với Lâm Hiến Dương, cuối cùng lại rơi xuống tốp 10!



Mặc dù Ngọ Dương Học Phủ bộ dáng thành khẩn nói Chu Hằng không có sử dụng cấm khí, nhưng ai có thể tin tưởng a!



Một đại cường hào hiện tại xách một thanh trường kiếm phổ thông tới mức không thể phổ thông hơn đăng tràng, đây không phải là giả bộ thì là cái gì?



Đúng rồi, tên này vẫn là dựa vào cấm khí để hoành hành ngang ngược, hiện tại lôi đài thi đấu này nghiêm cấm sử dụng cấm khí, với thực lực vừa mới tiến vào Thiên Hà Cảnh của hắn, thì như thế nào có thể trổ hết tài năng?



Bởi vậy, còn không bằng lấy binh khí bình thường để đùa giỡn!



Mọi người đều là cảm thấy như thế, nhao nhao lộ ra biểu tình không sai, chỉ là e ngại mặt mũi của Hồng Nguyệt, ai cũng không dám lớn tiếng bật cười.




Đối chiến với Chu Hằng là một Thiên Hà Đế bậc cao, hắn nhìn Chu Hằng xách theo trường kiếm trong tay, thần tình đều là vẻ giận dữ không cầm được, đây cũng quá khinh thường hắn, không ngờ dùng một thanh phá kiếm như vậy để tới nghênh chiến chính mình!



Nhất định phải hung hăng đả bại Chu Hằng, để hắn vĩnh viễn nhớ kỹ tên của mình!



- Khai chiến!



Trọng tài hét lớn một tiếng, ý bảo chiến đấu của hai người Chu Hằng có thể bắt đầu rồi.



- Nhớ kỹ tên của ta, chính là ác mộng vĩnh viễn của ngươi, ta tên là Lỗ . . .



Thiên Hà Đế bậc cao kia đang muốn tự biên tự diễn một phen, đã thấy Chu Hằng đi nhanh đánh tới, trường kiếm giương động, lưu chuyển ra quỹ tích huyền diệu đến mức không cách nào hình dung.



Đồng tử của hắn lập tức phóng đại, còn chưa nói được hết câu, trường kiếm đã đâm vào bụng của hắn!



Bành!



Kiếm bình thường sao có thể chịu đựng được toàn bộ linh lực mà Chu Hằng bộc phát ra trong nháy mắt, kiếm phong mới vừa vặn đụng tới thân thể của Thiên Hà Đế bậc cao kia liền vỡ nát, nhưng linh lực của bản thân Chu Hằng cũng đã tiết ra, cho dù là không có lưỡi kiếm sắc bén cũng không cần cấp bách, linh lực như kiếm, xuyên thủng bụng của Thiên Hà Đế bậc cao kia!



Xoạt, một mảng lớn máu tươi tuôn ra, trên bụng Thiên Hà Đế bậc cao kia bị đâm ra một cái động lớn, bụng đều bị đánh nát.



Miệng của tên kia vẫn còn đang mở ra, nhưng một chữ cũng không phát ra được, bành một tiếng, ngã xuống trên lôi đài, thân thể hơi hơi co giật đại biểu cho việc hắn còn không có ngủm.



Một kiếm tức bại!



Điều này sao có thể?



Mọi người đều kinh ngạc không thôi, không ít người trực tiếp đứng lên.




Chính là Thiên Hà Đế bậc cao chống lại Thiên Hà Đế bậc cao, chiến đấu này cũng tuyệt đối không thể chấm dứt nhanh như vậy a, huống chi Chu Hằng vẫn là mới vừa tiến vào Thiên Hà Cảnh!



Nhưng sự thật thắng hùng biện, tên xui xẻo kia chính là máu chảy đầm đìa té trên mặt đất a!



Tất nhiên là cấm khí!



Không sai, trừ phi sử dụng cấm khí, nếu không làm sao có thể xuất hiện loại tình huống kinh ngạc lạ thường này?



- Gian dối!



- Không công bình!



- Không phải nói không cho phép sử dụng cấm khí sao?



Không ít người đã kêu mắng, trên đời chưa bao giờ khuyết thiếu người e sợ thiên hạ bất loạn.



Nghe bọn hắn kêu lớn như vậy, trọng tài ngược lại giận trước, nói:



- Tuyệt không có gian dối, cũng tuyệt đối không phải cấm khí, ta có thể cam đoan!



Hắn tự nhiên nóng nảy, nếu thật là cấm khí, ý nghĩa hắn và Chu Hằng hợp mưu a!!



Tội danh này cũng quá lớn, làm rối kỉ cương trước mặt Đại Đế của 7 nước, tuyệt đối là bị loạn côn đánh chết!



- Nếu không phải cấm khí, làm sao sẽ xuất hiện tình huống như vậy?



Không ít người nhao nhao kêu lên, đây không phải là chuyện rõ ràng sao?



- Không phải! Tuyệt đối không phải cấm khí!



Trọng tài kia thực ra trong lòng cũng là bất ổn, ngay cả chính hắn cũng không tin một gã võ giả vừa mới tiến vào Thiên Hà Cảnh có thể dùng một thanh trường kiếm tầm thường một kích làm cho một gã Thiên Hà Đế bậc cao khác bị thương nặng!



Mấu chốt chính là, hiện tại thanh trường kiếm kia đã vỡ nát, muốn tra cũng không tra được!



Nhưng bất kể như thế nào, hắn đều chỉ có thể cắn chặt răng kiên trì, nếu không kết quả của hắn sẽ vô cùng thê thảm.



Mọi người nhao nhao ồn ào, cũng là muốn yêu cầu nghiêm trị Chu Hằng cùng người trọng tài này trợ giúp làm rối kỉ cương.



- Im lặng!



Môt tiêng nói trong veo truyền đến, tuy rằng không mang hỏa khí gì, lại là tràn đầy uy nghiêm, lập tức, tiếng ồn ào im bặt.



Đây là . . . Ma Long Đại Đế!



Có mệnh lệnh truyền đạt!



Mọi người đều nín thở, lẳng lặng nghe Ma Long Đại Đế quyết định.



Ngừng một lúc sau, mới nghe vị Đại Đế này tiếp tục nói:



- Chu Hằng cũng không có sử dụng cấm khí!



Lập tức một mảnh tiếng kinh hô vang lên, không có sử dụng cấm khí? Làm sao có thể! Nhưng Ma Long Đại Đế là nhân vật gì, hắn sẽ tự vả vào mặt trước mặt nhiều người như vậy sao?



- Đây là Chu Hằng sử dụng một loại công pháp đặc thù, có thể bộc phát ra lực lượng ít nhất là gấp một vạn lần trong nháy mắt, mới có thể để binh khí trong tay vỡ vụn, lại một kiếm đánh bại đối thủ!