Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 875: Khảo hạch chấm dứt




Khi Chu Hằng rời đi, Bàng Thiếu Long chỉ còn lại bãi thịt vụn!



Nếu không phải đối phương là Minh Tiên thì bị thương nặng như vậy đã sớm đi đời nhà ma rồi. Đến lúc này, thể chất cường đại của hắn lại chính là đau khổ của hắn, khiến hắn phải chịu vô số thống khổ mà người thường không thể chịu nổi.



Chu Hằng không hề đồng tình, tên này lại dám uy hiếp thân nhân, bằng hữu của hắn, đó là đang tìm chết.



Nếu không phải nơi này luôn có người giám thị, không thể giết người, thì hắn đã sớm làm thịt tên hỗn đản này rồi.



Dùng Chu Hằng sánh với Bàng gia, quả thật hắn chưa đủ tư cách, người ta được xưng là nhà giàu mới nổi, tuy rằng danh hiệu này có dụng ý xấu, nhưng cũng nói thực lực Bàng gia rất mạnh. Đây là Minh giới, Minh Tiên chỉ có thể xem như cấp bậc tầng trung của kim tự tháp, cho dù Chu Hằng vô địch Minh Tiên thì như thế nào, gặp phải Tinh Thần Vương khẳng định hắn không phải là đối thủ, lúc mới vừa gia nhập Minh giới, con yêu hổ kia chính là minh chứng tốt nhất.



Tuy nhiên, chính vì Bàng gia là nhà giàu mới nổi, cũng nói thế lực Bàng gia tạm thời chưa thể đụng vào Đại Nguyên Học Phủ!



Học phủ, cũng không phải là nơi dạy võ nghệ như ở Phàm giới, ở Minh giới, ít nhất ở Độ Dương Tinh, đây là một đầu mối quyền lực, thậm chí còn là một đầu mối quyền lực dưới Đại Hà Học Phủ, tương đương với vương phủ!



Loại địa phương này, đám có tiền có thể rúc vòi vào đòi chia một chén súp sao?



Vòng quyền lực có tính chất biệt lập rất lớn, người cầm quyền là người cực độ cừu thị người khác nhúng tay vào, Bàng gia nếu như tò tay vào, chỉ sợ sẽ bị rất nhiều người cầm quyền của Đại Nguyên Học Phủ quần công!



Sau lưng Bàng gia có Phó viện trưởng Đại Hà Học Phủ chống lưng thì thế nào? Vẫn là ngoài tầm tay với à!



Cho nên, chỉ cần ở lỳ bên trong Đại Nguyên Học Phủ, Chu Hằng tuyệt đối an toàn. Mà chuyện hắn phải làm, chính là mau tiến vào Tinh Thần Vương, như vậy hắn mới có quyền lên tiếng.



Chu Hằng tới chỗ Tề Nguyên. Tiểu nha đầu lập tức chạy tới, nhào vào lòng hắn, đầu gác lên cổ hắn không ngừng cười khanh khách.



Tề Nguyên lại dùng ánh mắt hoài nghi nhìn hắn. Chu Hằng xoa tay nói: - Yên tâm, ta không giết hắn! Nếu không. Ngươi nghĩ rằng ta còn có thể đứng ở đây, để ngươi dùng ánh mắt cổ quái đó nhìn ta sao?



- Chu huynh, có đôi khi nói thật khiến người ta rất thương tâm đấy.



- Vậy ngươi muốn ta nói láo với ngươi?



- ... Thôi đi, vẫn cứ nói thật đi, ta nghĩ năng lực chịu đựng của ta cũng không tệ lắm.



Chu Hằng cầm chiêu sinh bài đoạt được từ chỗ Bàng Thiếu Long ném cho Tề Nguyên, nếu hắn sử dụng điểm ở trên khẳng định vượt qua Tề Nguyên. Tề Nguyên cũng không khách khí. Ngay cả cảm ơn cũng không nói một tiếng.



Tời gian còn lại, bọn họ hoàn toàn có thể nghỉ ngơi, trừ phi những người khác cũng tìm được một tổ Hoàng Nghĩ càn quét sạch sẽ, nếu không sẽ không có năng lực vượt qua Chu Hằng cùng Tề Nguyên.



Chu Hằng cũng không thiếu thí luyện giết chóc như vậy, nhưng Tề Nguyên lại hưng trí bừng bừng, hắn mời Chu Hằng áp trận. Tiếp tục hành trình thí luyện.



Tề Nguyên đánh tới quên mỏi mệt, Chu Hằng lại từ hắn nghe được rất nhiều chuyện Đại Nguyên Học Phủ.



Khương Tử Sương dù sao chỉ là tiểu nha đầu 7, 8 tuổi, rất nhiều chuyện đều không nhớ được, cho dù nàng nhớ, Chu Hằng cũng phải hoài nghi xem tiểu nha đầu có nhớ lầm không nữa.



Cho nên, Tề Nguyên nói ra thì vẫn đáng tin hơn.



Đối với chuyện này Khương Tử Sương phi thường bất mãn, còn dỗi nói không để ý tới Chu Hằng. Nhưng chỉ một lúc sau nàng đã quên khuấy, lại víu lấy tay Chu Hằng kể lể.




Tề Nguyên cũng không có hoài nghi, hắn là con cháu Phó viện trưởng học phủ, tự nhiên rất quen thuộc học phủ, nhưng những người khác nói ra thì chưa chắc, tìm hiểu tình huống từ hắn cũng là hợp lý.



Chu Hằng thế mới biết, tuy rằng học phủ mở ba phân viện, chính là Thiên Vũ Viện, Thiên Trận Viện và Thiên Dược Viện, nhưng trên thực tế hai phân viện sau gần như không có cảm giác tồn tại, bởi vì học sinh quá ít! Vô luận là luyện đan hay là khắc trận đều cần thiên phú cực cao, đây ở phương diện thiên phú, mà không phải tư chất tu luyện! Tìm người như vậy còn khó hơn cả tìm kiếm Vương trong võ giả, bởi vậy hai phân viện này cộng lại cũng chỉ có 50 người.



Nhân số ít như vậy, mà mỗi một Dược sư hoặc là Trận Văn sư lại biệt lập. Không có chuyện gì lớn thì chỉ biết vùi đầu trong phòng nghiên cứu đan đạo và khắc vẽ trận văn, do vậy hai cái phân viện này cũng không có cảm giác tồn tại gì.



Tuy nhiên, hiếm là đắt, bởi vì Dược sư và Trận Văn sư ít ỏi, nhưng lại không thể thiếu, cho nên bọn họ rất được học phủ coi trọng, mỗi một Dược sư và Trận Văn sư đều là đối tượng học phủ trọng điểm bồi dưỡng.



Đương nhiên chuyện đó không liên quan tới Chu Hằng, trừ phi hắn muốn tiến vào Thiên Dược Viện. Hắn quan tâm là tài nguyên tu luyện. Ở Đại Nguyên Học Phủ, muốn đạt được tài nguyên tu luyện, trừ tiền ra, còn có một thứ quan trọng hơn, đó chính là điểm cống hiến. Điểm cống hiến rất dễ hiểu, chính là cống hiến với học phủ, cống hiến càng nhiều thì điểm càng nhiều.



Ở trong học viện, trên cơ bản bất kỳ vật gì đều cần điểm cống hiến để mua, thí dụ như một viên "Hàn Cốt Đan" cần mười điểm cống hiến và 2 vạn Đại Hà tệ. Không có tiền... Không được!



Chiếm đoạt ở trong học phủ là không thể thực hiện được, điểm cống hiến mới là vương đạo! Vậy làm cách nào có được điểm cống hiến?



Thủ đoạn thường thấy nhất chính là hoàn thành nhiệm vụ do học phủ phát ra, số lượng nhiệm vụ rất nhiều, đủ các loại, độ khó nhiệm vụ quyết định số điểm cống hiến.



Tiếp theo, nếu có cống hiến lớn cho học phủ thì cũng được thưởng điểm cống hiến, chẳng hạn như, đạt được thứ hạng cao trong các cuộc tỷ võ của học viện. Đương nhiên, lần này nếu Chu Hằng đạt được thứ hạng trước ba thì cũng sẽ được thưởng điểm cống hiến.



Còn có một ít phương thức khác, nhưng không thể nghi ngờ gì hai loại kể trên là thường thấy nhất.



Chu Hằng đoán rằng, nếu hắn bán toàn bộ Cương Linh Đan còn lại ra, trong tay có thể có 21 vạn Đại Hà tệ, thoạt nhìn rất nhiều, gia đình bình thường cũng đủ để hưởng thụ cả đời.




Nhưng mà so với đám nhà giàu tu luyện, mỗi một khối đan dược này đều là đốt tiền, 21 vạn Đại Hà tệ nói không chừng cũng chưa chắc đủ luyện ra một lò đan dược thích hợp!



Nhưng lại cần điểm cống hiến, đây chính là phiền toái lớn nhất! Sau khi tiến vào học phủ, chuyện thứ nhất chính là kiếm điểm cống hiến!



Chu Hằng nghĩ nghĩ, còn chưa tiến vào học phủ, nhưng mà dường như hắn đã trêu chọc không ít người, chẳng hạn như con trai của Trấn trưởng, còn có Ngưu Đầu tộc, còn có Bàng gia! Hắn cần thực lực!



Thời gian trôi qua rất nhanh, sau khi ngày thứ chín chấm dứt thì lại có thông báo điểm Chu Hằng và Tề Nguyên lại tăng, vì chuyện này mà khiến bao nhiêu người điên cuồng, ngày thứ mười vô số người đi khắp nơi tìm kiếm hai người.



Dù sao cũng không chết người, sợ cái gì?



Hơn nữa vạn nhất mình cướp được chiêu sinh bài của hai người này, không phải là sẽ nhảy lên vị trí thứ nhất, thứ nhì sao?



Trọng thưởng tất có dũng phu, huống chi còn biết con mồi, dù sao cũng không mất mạng.



Mọi người điên cuồng, thế công không ngừng!



Chu Hằng lúc đầu còn rất khắc chế, xuống tay rất nhẹ, nhưng người tới không dứt, hắn không khỏi nổi giận, những người này tưởng là có kim bài miễn tử không biết sợ sao?



Đáng tiếc Bàng Thiếu Long cũng không có ở đó, bằng không hắn sẽ giải thích cho mọi người biết cái gì là sống không bằng chết, cái gì gọi là thống khổ! Chu Hằng thật sự nổi giận, hậu quả rất nghiêm trọng!



Hắn xuống tay vô tình, trừ không lấy mạng mọi người ra, mỗi một quyền hắn đánh cho người ta nát xương.




Đây cũng không phải là Phàm giới, Tiên giới, võ giả một niệm có thể khôi phục thương thế, ở Minh giới, tốc độ phục hồi của võ giả vẫn rất chậm, đánh cho nát xương tuy rằng có thể trị được, nhưng không mất hai ba tháng tĩnh dưỡng thì làm sao làm được.



Đương nhiên đan dược liệu thương tốt nhất hoặc là phù văn trị liệu vẫn có thể tăng tốc quá trình này, hiệu quả của dược hiệu hoặc là phù văn trị liệu quyết định thời gian.



Sau khi mấy ngàn người nằm xuống, đám người tới sau cuối cùng mới tỉnh ngộ.



Người nam nhân kia chính là ma quỷ!



Không phải sao?



Trừ ma quỷ ra, ai có thể lấy một địch ngàn?



Nơi này đều là Minh Tiên a, hắn chỉ dùng nắm tay quét ngang, loại thực lực này đã mạnh tới thường nhân không thể tưởng tượng nổi.



Lần này học phủ dường như thu được một quái vật khó lường rồi.



Ánh mắt Chu Hằng đảo qua, đám người đông nghịt đồi núi lặng ngắt như tờ, cho dù đám người trọng thương cũng không dám rên rỉ, căn bản nhìn vào ánh mắt của hắn, tim mật bọn họ đều lạnh lẽo!



Vương trong võ giả! Tề Nguyên trong lòng kích động, hắn coi trọng trí mưu, giá trị của vũ lực không tính là yếu, nhưng tuyệt đối không tính là mạnh. Đây là Vương trong võ giả a, không chiến mà khuất phục được đối phương!



Chuyện này có thể giải thích vì sao đám Tượng Hoàng Nghĩ trong ổ Hoàng Nghĩ kia chỉ có thể khoanh tay chịu chết!



Bởi vì Minh giới quá lớn, dân cư phân tán, Vương trong võ giả thế giới này nhiều hơn Tiên giới mấy ngàn lần, thậm chí mấy vạn lần, nhưng mà chia tới nơi nhỏ như Đại Nguyên Học Phủ này, rất có thể mấy vạn năm, mấy chục vạn năm mới có một người!



Tề Nguyên trước kia chưa từng gặp qua Vương trong võ giả, cho nên hắn mới phán đoán sai lầm rồi, Chu Hằng nghịch thiên đã vượt ra khỏi phạm vi Vương trong võ giả rồi!



Nếu không, hiện tại hắn sẽ càng kích động không thôi!



Đang lúc mọi người kính sợ, 10 ngày rốt cục qua đi, hưu hưu hưu, mọi người đều bị truyền tống ra ngoài, về lại quảng trường trước kia.



Trong 10 ngày này, có rất nhiều người bị truyền tống ra trước thời hạn, mặc dù bây giờ còn khoảng 10 vạn người đứng ở trên quảng trường, nhưng so với trăm vạn người lúc trước thì không đáng là nhiều.



- Đang làm công tác thống kê và thẩm tra đối chiếu sau cùng, đại khái cần 10 phút, mọi người kiên nhẫn chờ đợi! Bên Học phủ, người không rõ diện mạo kia lại từ trong không khí hiện ra, khí thế cường đại áp bách, mọi người đều nghiêm lại, ngay cả thở mạnh cũng không dám.



Hắn phất phất tay, lại nói: - Người bị thương đi trị liệu trước đi.



Ngày cuối cùng người bị Chu Hằng đánh tới nỗi ngay cả đứng lên cũng không nổi, không trị liệu, không nằm dưỡng thương hai ba tháng thì đừng mơ tưởng có thể rời đi được.



Nói xong câu đó, hắn không nói gì thêm, không khí trở nên có chút khẩn trương, rất nhiều người đều toát mồ hôi lạnh.



Rốt cục, 10 phút trôi qua.



- Điểm đã tính xong, các ngươi qua bên kia đưa ra chiêu sinh bài của mình đi, có thông qua khảo hạch hay không, người bên đó sẽ nói cho các ngươi biết! Không thông qua, lập tức rời khỏi học phủ, người thông qua, sau khi đăng ký xong thân phận, sẽ có người sắp xếp chỗ ở cho các ngươi, trưa mai phải tới đây nghe giảng quy củ học phủ, đồng thời phát thưởng cho ba thứ hạng đầu. - - - - - oOo- - - - -