Kiếm Động Cửu Thiên

Chương 526: Cuối cùng vào Tiên Thành




Lưu Vân Toa là tinh thuyền cỡ nhỏ, ban đầu được thiết kế vì chạy nhanh, thiếu năng lực bay đường dài.

Thật ra cũng không phải là không bay đường dài được, nhưng phải không ngừng thay đổi tiên thạch đã cạn giữa đường, mới đảm bảo được động lực không ngừng.

Cũng như các tinh thuyền cỡ lớn, Lưu Vân Toa cũng có thể tiến hành Không Gian Thiên Việt, giống như Tinh Môn, nháy mắt xuyên qua khoảng cách hàng tỷ dặm, đây lý do mà chỉ tinh thuyền mới có thể tiến hành đi qua không gian, nhưng tiên nhân lại không được.

Không có một tiên nhân nào có thể tiến hành di chuyển xuyên qua khoảng cách xa, dù cho Sáng Thế Đế cũng không có năng lực như vậy.

Lưu Vân Toa không ngừng chớp động từng đạo hào quang, mỗi lần lóe lên đại biểu cho một lần nhảy vụt, càng gần đến 49 Tiên Thành hơn nữa.

1 giờ...5 giờ... 17 giờ!

Một ngày đêm qua đi, Dương Lan Hinh làm người điều khiển biết rõ ràng tình hình của Lưu Vân Toa, sắc mặt không khỏi trở nên căng thẳng, bởi vì động lựcc Lưu Vân Toa đã gần cạn khô!

Pháp khí không gian trên người nàng còn có tiên thạch - tuy rằng tinh thuyền sử dụng tiên thạch có kích cỡ lớn hơn, nhưng quả thật là nàng có chuẩn bị một ít, đủ dùng bảy tám lần. Nhưng đằng sau còn có tinh thuyền của Mặc gia đuổi theo, làm sao có thời gian cho bọn họ dừng lại thay thế tiên thạch?

Nhưng tin tức tốt, là cũng sắp đến gần 49 Tiên Thành!

Chỉ là nửa giờ sau, Chu Hằng chú ý đằng trước, ánh mắt bỗng toát ra khiếp sợ cực độ!

Hắn thấy được cảnh tượng đồ sộ cỡ nào!

Trong vũ trụ bao la, 49 tòa đại lục vô cùng to lớn chồng lên nhau, tổng cộng 13 tầng, chia ra bốn phương tám hướng ghép lại với nhau, mỗi một cạnh đều là 12 đại lục chồng lên, còn một đại lục cuối cùng bao phủ trên tất cả đại lục, là tầng 13.

Mỗi một đại lục cũng lớn không thấy biên giới, nhìn mãi không thấy cuối, tỏa ra hào quang sáng ngời giữa vũ trụ tối tăm!

Tuy rằng cách đỉnh cao tụ lại một chỗ, nhưng bốn mảnh đại lục phía dưới cùng lại cách mười mấy đại lục, tổng thể tạo thành một cái hình nón lập thể bốn mặt.

Quá hoành tráng!

Không cần Dương Lan Hinh nói, Chu Hằng biết nó đương nhiên là 49 Tiên Thành!

Mỗi một đại lục chính là một tòa Tiên Thành, còn khổng lồ hơn cả Huyền Càn Tinh.

- Động lực của chúng ta đã không đủ nữa, chỉ có thể đến Bắc Hợi Thành trước! Dương Lan Hinh nói với Chu Hằng.

Nàng tự nhiên muốn trực tiếp về Tây Hợi Thành, nhưng tình thế bây giờ căn bản không cho phép bọn họ đi theo ý mình, chỉ có thể tới Bắc Hợi Thành gần nhất. Tuy rằng tên là thành, trên thực tế lại là một mảnh đại lục vô cùng to lớn, chỉ cần lên được đại lục, giữa biển người mênh mông còn làm sao tìm được hai người bọn họ?

Dương Lan Hinh tiến hành rồi vài bước nhảy cuối cùng, Lưu Vân Toa liền bay xuống.

Chu Hằng không khỏi kỳ quái, vì sao không bay thẳng vào rồi rời tàu.

- Mỗi tòa Tiên Thành đều có trận pháp phòng ngự, nếu không có tu vi Sáng Thế Đế thì căn bản không thể mạnh mẽ phá vỡ được! Dương Lan Hinh giải thích cho Chu Hằng. - 12 Tiên Thành đông nam tây bắc đều chỉ có thể tiến vào từ tầng dưới chót.

Thì ra là thế.

Chu Hằng gật đầu, trong lúc nói chuyện, Lưu Vân Toa đã đáp xuống, hắn ôm Dương Lan Hinh vội vàng đá văng khoang tàu lao ra ngoài, hiện tại không thể lãng phí một giây nào!

Đây là một trạm gác vô cùng lớn, giống như cửa ra vào thành phố ở Phàm giới, chia ra thành những con đường, mỗi con đường đều có người chuyên môn trông giữ, đều có tu vi Nguyệt Minh Vương.

Nhìn thấy Chu Hằng kéo Dương Lan Hinh chạy tới như lửa cháy sau mông, những người canh gác đều cười to. Hơn nữa hiện tại Dương Lan Hinh còn hình dạng bà béo, vừa chạy là toàn thân rung rung thịt mỡ, bộ dáng này quả thật làm người ta ăn không tiêu.

- Gấp cái gì vậy, đằng sau có quỷ đuổi theo các người hả? Một thủ vệ cho rằng mình nói một câu rất khôi hài, rồi cười ha hả.

- Chúng ta muốn vào thành! Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh đều nói.

- Kiểm tra cảnh giới đi! Thủ vệ kia nói.

Oong oong oong, Chu Hằng thả ra Minh Nguyệt của mình, không cần phải thả ra toàn bộ. Hợi Tiên Thành này chỉ cần tu vi Nguyệt Minh Vương là có thể vào, mà tiên nhân đã có tư cách dẫn người khác vào thành, Dương Lan Hinh bị giam cầm linh lực tự nhiên không có liên quan gì.

- Được rồi, các ngươi vào đi! Thủ vệ kia cũng không làm khó Chu Hằng cùng Dương Lan Hinh, chủ yếu là hình tượng bà béo của Dương Lan Hinh hiện tại thật là quá chán ngán, làm hắn muốn bắt chẹt, kiếm chút chỗ tốt, cũng không có lòng dạ nào mà làm.

Nhìn thêm một chút cũng là chịu tội mà, mau thả người đi cho lành, mắt không thấy là không phiền lòng.

Chu Hằng thi triển Tấn Vân Lưu Quang Bộ, thân hình như bay, kẹp theo Dương Lan Hinh nháy mắt liền biến mất ở phương xa.

- Người này có bệnh, ôm bà béo như bảo bối, thứ như thế chẳng lẽ lại có người tranh giành ghen ghét với hắn? Thủ vệ kia này không hiểu hỏi, nhưng hắn lập tức cảm ứng được một cỗ áp lực cực lớn, quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô gái tuyệt đẹp đang nhìn vào hắn.

Nữ nhân này đẹp thì đẹp đến cực điểm, nhưng sao toàn thân toát ra hơi lạnh chết người, làm người ta không rét mà run?

- Ta muốn vào thành! Mỹ nữ này tự nhiên chính là Mặc Ngọc Nghiên, không cần thủ vệ kia nói, chủ động vận chuyển ra chứng minh Nguyệt Minh Đế, 3 vầng trăng tròn tỏa sáng, nói xong, nàng liền bước đi.

Thủ vệ kia mặc dù chỉ là Nguyệt Minh Vương, nhưng hắn đại biểu quy tắc của 49 Tiên Thành, căn bản không sợ Mặc Ngọc Nghiên - có thế lực nào dám chống lại quy tắc của 49 Tiên Thành?

Người xác định pháp tắc này đều là bá chủ chân chính ở 49 Tiên Thành, là tồn tại vô thượng trong Tuyệt Tiên Thành!

Ai dám phá hỏng quy tắc Tiên Thành, chẳng khác nào trực tiếp khiêu khích những bá chủ này!

Đó là muốn chết!

Bởi vậy, tuy rằng thủ vệ này không dám bắt chẹt, chiếm tiện nghi nhỏ của một vị Nguyệt Minh Đế, nhưng hoàn toàn có thể ngáng chân một chút. Hắn ho khn, không nhanh không chậm nói: - Chậm đã, ta còn chưa nhìn rõ mà!

- Ngươi...

Mặc Ngọc Nghiên giận dữ, còn không phải rõ ràng là cản trở nàng hay sao? Nàng vừa bị Chu Hằng cưỡng bức, lửa giận trong lòng có thể thiêu đốt tận trời, hiện tại chỉ là một một Nguyệt Minh Vương lại dám ngáng chân nàng, làm cho nàng sinh ra ý muốn giết người.

Nhưng giết người thì đơn giản, nàng lại không có khả năng gánh chịu được hậu quả sau này!

Khiêu khích quy tắc Tiên Thành? Nàng không có tư cách đó, Mặc gia cũng không có tư cách đó!

Mặc Ngọc Nghiên bắt buộc nén xuống lửa giận, lại tế ra trăng tròn, đợi chừng mười giây, mới nói: - Nhìn rõ chưa?

- Được rồi, vào đi! Thủ vệ kia khoát tay, rốt cuộc hắn chỉ là Nguyệt Minh Vương, có thể làm Mặc Ngọc Nghiên bực mình một chút cũng là bởi đằng sau lưng hắn là 49 Tiên Thành, nhưng nếu làm chuyện quá lên, hắn cũng sẽ bị Tiên Thành trừng phạt.

Nói lại, hắn cũng chỉ là vô danh tiểu tốt thôi.

Mặc Ngọc Nghiên nén lửa giận bước qua trạm gác, lúc này, một chiếc tinh thuyền cũng đi qua - Nàng có thể thông qua, tự nhiên cũng có thể mang theo cả chiếc tinh thuyền đi qua. Cũng như nếu nàng là Sáng Thế Đế, như vậy sẽ có thể trực tiếp dẫn theo chiếc tinh thuyền này đi tới Tý Tiên Thành, thậm chí Tuyệt Tiên Thành!

- Tứ tiểu thư... Mấy chục bóng người bay xuống từ tinh thuyền, bọn họ không biết cụ thể đã xảy ra chuyện gì, chỉ biết là tứ tiểu thư của bọn họ bỗng nhiên nổi điên đuổi giết một người.

Mặc Ngọc Nghiên nhíu mày liễu, ưu thế tốc độ của tinh thuyền chỉ có thể phát huy tác dụng trong không gian, bên trong Tiên Thành lại có trọng lực rất lớn, tốc độ tinh thuyền nhanh nhất chỉ có thể đạt đến mức độ Nguyệt Minh Vương.

Hai người Chu Hằng đã chạy không biết tung tích, còn Bắc Hợi Thành dù gọi là thành, nhưng thực tế lại là một mảnh đại lục to lớn, rộng lớn bao la, làm sao mà tìm người?

Chờ đã, tặc tử kia có nói, bọn họ đến từ Dương gia Tây Hợi Thành, nhưng bây giờ nơi này lại là Bắc Hợi Thành. Trên lý thuyết, muốn từ Bắc Hợi Thành đi tới Tây Hợi Thành thì chỉ có hai con đường, một là đơn giản, từ trạm gác này đi ra ngoài, xuyên qua không gian trực tiếp đến Tây Hợi Thành.

Còn thứ hai, đó là đi mãi lên trên, sau khi đến Tuyệt Tiên Thành lại một đường đi xuống, cũng có thể tới Tây Hợi Thành.

Nhưng dùng phương thức thứ hai đi tới Tây Hợi Thành, vậy có nghĩa Chu Hằng hoặc là người bên cạnh hắn phải có tu vi Sáng Thế Đế, đó là chuyện căn bản không thể nào.

- Để lại một nhóm người canh ở đây, ta truyền dao động thần thức của tặc tử kia cho các người. Nếu là hắn muốn đi ra, lập tức bắt lại cho ta! Mặc Ngọc Nghiên hạ lệnh.

- Rõ!

Mọi người đều nghiêm nghị nghe lệnh.

- Những người khác, lục soát cho ta... Phát ra giải thưởng, bắt được người phù hợp với dao động thần thức này, sẽ được 10 vạn tiên thạch hạ phẩm! Mặc Ngọc Nghiên tiếp tục hạ lệnh.

- 10 vạn tiên thạch hạ phẩm? Tứ tiểu thư, thế này có nhiều quá hay không, chỉ vì một tên Nguyệt Minh Vương, trả giá như vậy có phải là quá đắt? Những thuộc hạ của nàng lập tức khuyên can.

Mặc Ngọc Nghiên không trả lời, chỉ là lạnh lùng quét một vòng mọi người, âm thanh phản đối xung quanh lập tức biến mất.

Ở Mặc gia, nàng có được danh vọng như thế.

Tên tặc tử kia... nhất định phải bắt hắn, bầm thây vạn đoạn!

.............

Sau khi Chu Hằng chân chính tiến vào Tiên Thành, lập tức phát hiện trọng lực nơi này lớn đến quá đáng, vượt xa khối đại lục có nhiều khoáng sản kia.

Ở trong này, có là Chuẩn Tiên cũng không thể bay được!

Tốc độ của Chu Hằng giảm mạnh, nhưng hắn không lo lắng, trọng lực này ngang hàng với mọi người, tốc độ của hắn chậm lại, có nghãi là tốc độ của tất cả mọi người đều chậm đi.

- Không phải nói trong Tiên Thành không có kim loại, sao mà trọng lực lại còn lớn hơn nữa? Hắn không rõ ràng, dò hỏi Dương Lan Hinh.

- Rất đơn giản, bởi vì linh khí nơi này quá dày đặc, muốn thành thực chất, thế nên trọng lực mới mạnh như thế!

Chu Hằng gật đầu, hắn đã ném những người đằng sau không còn thấy bóng, tạm thời coi như an toàn.

Một đường vội vàng chạy đi, vài giờ sau, sắc trời đột nhiên tối lại.

Chu Hằng vốn tưởng là Tiên giới không phân biệt ngày đêm sáng tối.

Đạo lý này rất đơn giản bởi vì tất cả hành tinh Tiên giới đều bị đánh nổ, chỉ còn sót những khối đại lục vỡ nát, ngay cả cái gọi là Tiên Thành cũng chỉ là 49 tòa đại lục siêu cấp to lớn mà thôi.

Căn bản không phải là hành tinh.

Nếu đã như vậy, làm sao còn có mặt trời lặng trăng mọc lên?

Lúc hắn đến đại lục này, trên bầu trời là một mảnh sáng ngời, không khác gì ban ngày ở Phàm giới. Dù là Chu Hằng có chút kỳ lạ, nhưng nghĩ tới năm xưa vị đại năng đó có thể xếp 49 tòa đại lục lại một chỗ hình thành 49 Tiên Thành, như vậy làm cho mỗi một tòa đại lục đều sáng như ban ngày thì có gì là lạ lắm?

Nhưng bây giờ sắc trời lại tối sầm!

Không giống Phàm giới, chuyển hoán ngày sáng đêm tối là một quá trình tự nhiên, chậm rãi, nơi này lại cực nhanh, chỉ là chớp mắt thôi là ban ngày sáng ngời đã biến thành đêm đen.

Trên trời lại không có ánh trăng, nhưng có vô số ngôi sao tô điểm, rải xuống ánh sáng yếu ớt.

----------oOo----------