TIẾP CẬN MỤC TIÊU
Môttổ trinh sát được phân công bắt liên lạc với anh em d3. Trời vẫn mưa nặng hạt.
Tôivà bộ phận ở lại vẫn tiếp tục cái việc quan sát và theo dõi chúng. Xung quanhđơn vị chúng cũng có ba vọng gác về ba hướng, nhưng thằng gác hướng chúng tôilà một thằng lười có lắm tật. Cả buổi sáng nó ra ngồi ngó trời đất rồi ngủ, điếuthuốc trên môi nó luôn cháy, có lẽ là do mưa lạnh chăng? Làn khói trắng bốc lêngiữa mùa mưa trông rất thèm. Gần trưa, tôi nhận được tin lực lượng cán bộ củaD3 đã bám sát khu vực. Tôi quay lại, chui qua các tán cây mà chúng đã đổ xuốngđể về vị trí tập kết. Từ trên đồi, tôi chỉ cho anh Thìn D phó d3 hướng địch bốtrí cũng như ước đoán lực lượng chúng ở khu vực này. Anh Triệu Quý Hợp c trưởngc10, đang quan sát mấy thằng địch đang đào xới một cái gì đó trong khu củachúng. Chúng có cả thảy chín lều bạt rải đều trong khu vực (nhưng thực chất làmười một lều), lều chúng giống nhau đến nỗi không biết lều chỉ huy ở vị trí nào.
Banđầu ta có nhận định: Đây là lực lượng địch mới di chuyển đến, đang trong quátrình làm công sự, hầm hố chưa có. Ban đêm chúng ngủ trong lều, mỗi lều ta đoánchúng ở khoảng mười tên. Dù cố quan sát, nhưng ta không cách nào phát hiện khuvực hỏa lực của chúng. Không thể xác định vũ khí hỏa lực chúng có những gì. AnhThìn có ý định không dùng tới hỏa lực của D đi theo, vì có nhiều bất lợi dễ bịThái Lan phát hiện. Anh rất đắn đo cho việc này. Khẩu 12.7 đi theo chưa thấyanh nhắc tới. Phương án ban đầu anh Thìn đưa ra là đánh hai mũi có đón lỏngphía sau.
Quaquan sát và đã suy nghĩ cả đêm, tôi bàn với anh Hợp tổ chức đánh theo đội hình “đầunhọn, đuôi vòng cung” không cần đón lỏng, vì ta sẽ đánh úp nhanh và rút nhanh.Anh Triệu Đình Chuyên C9 cũng tán đồng với cách đánh mà tôi và anh Hợp nêu ra.
AnhThìn không đồng ý với cách này, vì anh ngại là triển khai như thế đội hìnhkhông gọn, mũi đầu nhọn không bao hết khu vực sẽ tạo ra khoảng trống, chúng dễthoát thân. Tôi nêu ra phương án là ta dùng c9 đánh từ phía sau lưng chúng, dồnchúng về hướng đất K và sau đó là bộ phận c10 và c11 bố trí đội hình vòng cungđánh ép lại. Cách đánh này dễ tạo ra bất ngờ địch khó trở tay, nhưng yêu cầu làđội hình mũi nhọn phải mạnh và có uy lực.
Quatrao đổi và cuối cùng đi đến thống nhất như sau:
Mũiđầu nhọn là c10 (không phải là c9) có khẩu 12.7 hỗ trợ. (Anh Thìn chỉ huy trựctiếp mũi này).
Mũivòng cung là c9 và 1b của c11. (Anh Hợp chỉ huy chung).
Lựclượng còn lại của c11 sẽ yểm trợ nếu có khó khăn, cũng như bảo vệ mặt sau là đườngrút của đội hình. (c trưởng c11 chỉ huy).
D3nhanh chóng phân tán đội hình và ém sát khu chúng ở chừng hơn cây số, và nằm chờlệnh. Trời càng về chiều mưa càng nặng hạt và gió lớn.
Mentheo tán cây chúng đổ, tôi và anh Hợp tiếp cận với khu vực mũi nhọn sẽ đánh, đólà khu vực phiá sau của chúng từ đất Thái đi ra, có một con đường mòn khá to đãnhẵn mặt, dọc theo đường này chúng không có cưa cây, phía xa xa hình như là bãitráng có nương rẫy. Trên mặt đường chúng vứt vỏ bao thuốc Samit và lon cá hộp. AnhHợp phân công các vị trí sẽ lót quân cho các B. Thằng địch gác chỉ đi lại vànhìn đám lính phía trong, hình như thằng này không thấy hút thuốc. Vị trí ta vàđịch cách nhau hơn 100 m.
Trờivẫn mưa tối mặt tối mày. Gần tối, anh Hợp và cán bộ c10 di chuyển đội hình vàocác vị trí lót quân.