Khuynh Thành Ngự Thú Sư

Chương 99






Ngay tại thời điểm Liệt Diễm Sư sắp đụng vào Lãnh Nguyệt Tâm, một luồng hào quang mỹ lệ màu tím đợt nhiên bộc phát, uy áp cường đại phát ra, khiến cho Liệt Diễm Sư dừng bước.

Sau khi hào quang màu tím ấy tản ra, một nữ tử áo tím đứng ở không trung, dung mạo tuyệt sắc cùng Lãnh Nguyệt Tâm không sai biệt là bao, chỉ là ngũ quan của nàng so với Lãnh Nguyệt Tâm hiện tại càng là thêm yêu diễm và hấp dẫn người hơn.

Ở phía sau nàng, Lãnh Nguyệt Tâm sắc mặt tái nhợt ngã trên mặt đất, hai mắt nhắm nghiền.

Nham triệt để ngây ngốc đứng tạo chỗ, nhìn nữ tử đang đứng ở giữa không trung kia, lại nhìn Lãnh Nguyệt Tâm đang hôn mê bất tỉnh, đây là có chuyện gì?

Không giống với Lãnh Nguyệt Tâm, nữ tử đứng giữa không trung kia giữa trán có một đóa hoa sen màu tím nhạt, đôi mắt màu tím mỹ lệ, đạm mạc nhìn Liệt Diễm Sư đang tức giận trên mặt đất, mặt không biểu tình, tựa như lực lượng của ma thú cấp mười đối với nàng mà nói là không hề có chút uy hiếp nào.

Mái tóc bị gió thổi bay loạn sau lưng, hai chân nàng mang một đôi giày màu tím, phía trên váy tím nàng đang mang kia, có hình một đóa hoa sen màu tím nở rộ.

Cao quý thần bí đi giống như một vị thần linh cổ đại!

Thanh âm trong trẻo lạnh lùng chậm rãi phát ra: “Dám đả thương thân thể của ta, chết.”

Thanh âm trong trẻo mà trầm tĩnh lạnh lùng, tựa như ca dao Hồng Hoang, dù cho có là Nham, trong đáy mắt vẫn không thể nào giấu được sự kinh diễm của mình!

Chỉ thấy nàng tay khẽ nâng, ánh sáng màu đỏ của lửa ngưng tụ trong tay, sau đó bàn tay trắng nõn vung lên, luồng ánh sáng kia trực tiếp hướng tới Liệt Diễm Sư mà đi.

Liệt Diễm Sư thấy không ổn liền chuẩn bị bỏ chạy.

Chỉ là còn chưa kịp quay người, hào quang đỏ rực kia liền đánh toàn bộ vào trên người của nó, sau đó nổ tung lên.

Hết thảy đều kết thúc, Nham chứng kiến rất rõ ràng, cái chỗ kia đã không còn Liệt Diễm Sư nữa, chỉ còn một viên thú hạch lẳng lặng nằm ở đó, chứng minh trước đó đã từng có một con ma thú tồn tại!

Chỉ cần nhấc tay một cái liền đem một con ma thú cấp mười diệt không còn sót lại một vết tích nào, cũng chỉ có thực lực trước kia mới có thể!

“Ngươi là ai?” Nham trầm mặc một hồi lâu, vẫn là mở miệng hỏi.

Nữ tử kia nhìn Nham một chút, sau đó chỉ chỉ Lãnh Nguyệt Tâm trên mặt đất, đạm mạc nói: “Ta là nàng trong tương lai.”

Lãnh Nguyệt Tâm trong tương lai?

Đây là dáng vẻ của Lãnh Nguyệt Tâm trong tương lai?

“Không lẽ Lãnh Nguyệt Tâm đang dùng lực lượng của tương lai?” Nham có chút chấn kinh, “Cái này làm sao có thể, tiêu hao lực lượng của tương lai chính là hành động nghịch thiên, tiêu hao một lần, sẽ hao tổn mười năm tuổi thọ.”

Hiện tại Lãnh Nguyệt Tâm căn bản cũng không biết có thể đi đến bao xa, nếu thiếu mười năm thời gian cố gắng, cái này đối với nàng mà nói không phải là một chuyện tốt!

Nữ tử giữa không trung nghe vậy đạm mạc nói: “Mười năm tuổi thọ, cùng ta mà nói, cũng không có gì quá đáng, hiện tại ta không có năng lực tự bảo vệ mình, chính vì vậy ta mới đến đây để bảo vệ mạng của ta, chỉ khi còn sống, mới là chính đạo, nếu như trong nháy mắt vừa rồi, ta phó thác cho trời, như vậy chính là vứt bỏ mạng của ta, một mạng cùng với mười năm tuổi thọ so sánh, tất nhiên là mạng vẫn là quan trọng nhất.”

Dứt lời, thân ảnh nữ tử liền biến mất, cuối cùng hóa thành hư vô, mà Lãnh Nguyệt Tâm vẫn đang còn nằm hôn mê tại chỗ, hết thảy những chuyện này giống như chỉ là một giấc mộng!

Nguyệt Tâm, tương lai của ngươi cường đại như thế, ngươi đến cùng là ai?

Thiên hạ này, không có người nào có thể nghịch thiên dùng Tương lai chi vực, bao gồm cả Thánh Thiên Vực Vực chủ, vì sao ngươi lại có thể?

Thở dài một tiếng, Nham tiến lên đem thú hạch kia nhặt lên, sau đó hấp thụ lực lượng từ thú hạch, lúc này mới đi đến bên người Lãnh Nguyệt Tâm, ôm lấy Lãnh Nguyệt Tâm đi đến bên trong sơn động.

Liệt Diễm Sư kia đã chết rồi, liền đến bên trong hang núi kia nhìn xem, nói không chừng còn có thể tìm được địa đồ chúng thần chi mộ.