Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 550: Phượng Mạch xung hồn (Bảy) (2)




Lòng của bảy người này sớm đã hoàn toàn rét lạnh.

Giờ phút này nhìn thấy thân hình của Tả Tiểu Đa lộ ra, phản ứng đầu tiên rõ ràng không phải là tiến lên công kích, mà ngược lại là lui lại mấy bước theo bản năng,

Thân thể của Tả Tiểu Đa vẫn ở trên không trung lảo đảo lùi về phía sau, trường kiếm vẫn không ngừng run rẩy chớp động, phát ra từng đạo kiếm quang, giống mưa phùn êm dịu, bày ra từng đạo kiếm khí ở trước người.

Long Huyết phi đao đã ăn no nê nên được hắn thu hồi lại, lúc này toàn lực dùng Linh Miêu kiếm thi triển Ti Vũ kiếm pháp.

Cơ hội!

Mọi người của Vụ Minh nhìn thấy Tả Tiểu Đa hiện hình, hai mắt sáng lên,vô số vũ khí tràn lên, điên cuồng đánh về phía Tả Tiểu Đa ~ người đang ở trong không trung, rõ ràng là muốn tiêu diệt chỉ trong một kích.

Mũi trường kiếm của Tả Tiểu Đa nhanh chóng lóe lên, đón sự đột kích từ một thanh đại đao một cách chính xác, trong tích tắc trường kiếm bị uốn cong, thân thể của hẳn đã mượn lực đạo này, lập tức phóng ra một phiến lông chim.

Từ trong rừng vũ khí sắc bén, Tả Tiểu Đa đúng là đại nạn không chết, xoay người bước lên giữa không rung, lại thi triển Tinh Không Bộ, lại xuất hiện tỉnh quang lấp lánh.

“Đánh vào chỗ có tĩnh quang! Mọi người ra tay cùng một lúc, đừng để hẳn có cơ hội rơi xuống đất!"

Thủ lĩnh hét lớn một tiếng.

Ứng đối của Tả Tiểu Đa có tinh diệu ra sao, Tỉnh Không Bộ có thần kỳ đến đâu, tóm lại bộ dạng đã lộ ra ngoài, bên mình thừa thẳng xông lên, lại có thuận lợi là công kích nhóm, chắc chắn sẽ thành công!

Hơn năm mươi người bên phía Vu Minh, hành động cùng một lúc.

Một vòng vây lớn chặt chẽ, giờ phút này mới coi như là đã hình thành hoàn chỉnh!

Tất cả đều do các cao thủ cảnh giới Thai Tức tạo thành!

Giống như núi lớn che trời, đủ để nhất kích tất sát!

Cho dù vì vậy mà làm tổn thương tới người bên mình, cũng không tiếc!

Tên nhóc này, thật sự là rất nguy hiểm!

Một chọi một, thậm chí là vòng vây công của mấy người, ai thắng ai thua thật sự rất khó nói!

Đúng lúc này, Tả Tiểu Đa gầm lên một tiếng dài, khi Linh Miêu kiếm đang vẽ ra một đường vòng cung tao nhã, thì đột nhiên bị thu về, một đạo kiếm quang dày đặc, mang theo thân thể Tả Tiểu Đa, lao thẳng lên trên!

Lúc này tuyết rơi vẫn rất dày rất nhanh, Tả Tiểu Đa vô cùng thuận lợi một đường vọt vào trong màn tuyết dày đặc, rõ ràng không nhìn thấy bóng dáng nữa.

“Thế lao thẳng lên trên này, ít nhất phải cao trên ba mươi mét!"

Thủ lĩnh — người có kinh nghiệm phong phú, kêu lên: "Nhưng hẳn không thể chuyển sang hướng khác, hắn vẫn chưa có bản lĩnh đó, thời gian trên không lại càng có hạn... Hắn chỉ là lao lên lấy hơi, sớm hay muộn vẫn phải hạ xuống, mọi người chuẩn bị sẵn sàng”

“Tuyết rơi dày đặc trong không trung che khuất tầm nhìn, đừng đuổi theo, để tránh gặp ám toán!"

Thủ lĩnh bình tĩnh chỉ đạo như vậy, trái lại rất có phong phạm của đại tướng, tất cả mọi người bên Vu Minh tham ra vây công đều có sự tin tưởng nhất định, cho nên nảy sinh tâm thái nắm chắc thắng lợi.

Tuy rằng bên mình đã chết không ít người, nhưng lúc này đã ép tên nhóc này phải lao lên trời cao, tương đương với việc rơi vào tử cục!

Trận chiến này, đã không còn gì phải lo lắng nữa, bên mình tất thẳng đã là điều tất nhiên, tất cả mọi người chuẩn bị cho tốt, chỉ chờ thời khắc mà Tả Tiểu Đa từ không trung rơi xuống.

Trong tiếng thét dài, Tả Tiểu Đa một đường lao lên, trong tích tắc hắn đã lao tới vị trí ở độ cao năm mươi mét!

Ngay trong tích tắc lên tới điểm cao nhất, Tả Tiểu 'Đa khẽ đảo tay, vậy mà lại thu Linh Miêu kiếm lại, theo đó trên mặt nở nụ cười lạnh lùng, hay tay mở ra, đột nhiên hai đại chùy xuất hiện ở trong tay!

Thế cục trước mắt, sao Tả Tiểu Đa lại không nghĩ tới, không, nên nói là thế cục này vốn dĩ là do hẳn tận lực tạo ra!

Chính là sử dụng điểm mù nhận thức của đối phương, tạo ra sự nghịch chuyển, lật ngược tình thế!

Ám khí ban nãy đổi thành Linh Miêu kiếm như thế. nào, thì nay, Linh Miêu kiếm đổi thành hai đại chuỳ, cũng như thế!

Đây mới là niềm vui bất ngờ mà ta tặng cho các ngươi!

Ngay sau khi căm trên tay song chùy, thân thể Tả Tiểu Đa bắt đầu xoay nhanh, kéo theo hai đại chuỳ, cũng xoay nhanh giống như lốc xoáy ở trong không rung.

Sau đó trở mình một cái, chuyển thành đầu hướng xuống đất chân hướng lên trời, lúc này, quán tính xoay tròn của đại chuỳ đã được kích phát, thành ra quán tính của đại chuỳ kéo thân thể Tả Tiểu Đa lao xuống, phát ra tiếng gió vù vù.

Đám người Vu Minh đang chờ, đúng là cơ hội này.

Mà Tả Tiểu Đa đang chờ, cũng là cơ hội này!

“Tất cả quân địch đều bao vây ở đây... Thật sự là, rất tốt!

Chỉ tiếc, song chùy vừa ra, Long Huyết phi đao không hút được cái gì nữa!

Hiện tại hân dùng, chính là chùy dùng trong huấn luyện bình thường, Cửu Cửu Miêu Miêu Chùy đối với hắn bây giờ mà nói, vẫn còn hơi nặng quá.

Nhưng mà, chùy dùng trong huấn luyện này.. Cũng đủ rồi!

“Chùy!"

Chùy pháp của cha nuôi, bản bí tịch thứ nhất, Tả Tiểu Đa đã thuộc làu.

Sau khi hét to một tiếng giữa không trung, tất cả mọi người đều nhìn thấy, một cơn lốc màu đen đột nhiên xuất hiện, trực tiếp cuốn đi tất cả tuyết trên bầu trời, không còn một dấu vết nào!

Trên đầu mọi người, dường như xuất hiện một hố đen vũ trụ!

Một luồng gió xoáy bạo ngược, hung hãn giáng xuống.

Hai đại chuỳ đã hoàn thành thức thứ nhất của 'chùy pháp' ở trong không trung, thức thứ hai vừa bắt đầu, mở rộng kình phong tới phạm vi mười trượng, vũ khí tạo ra tiếng động khác thường giống như quỷ khóc thần gào.

Âm thanh “Vù vù...” vang lên liên tục, càng lúc càng lớn.

Tả Tiểu Đa và song chùy, rơi xuống như một cơn lốc xoáy, dựa vào thế mạnh lao vào trong đám người!

Đại chuỳ 400kg, cộng với quán tính cao nhất, có thể phát huy ra lực lượng lớn cỡ nào, quả thật là khủng khiếp!

Phù phù phù....

"A...."

Mười lăm người gặp phải chùy phong, gần như không còn chỗ chống cự, thất khiếu chảy máu, ngực bị lõm vào, tay chân vung vẩy bị đánh bay ra ngoài.

Cả người cả vũ khí cùng bay ra ngoài, vừa bay vừa tan rã, hóa thành một đám pháo hoa màu máu, sáng chói trong khung cảnh tuyết trắng bay bay.

Vũ khí hạng nặng như vậy, lại phối hợp với thức. thứ nhất hoàn chỉnh của 'chùy' pháp, quả nhiên là chạm phải là vỡ, đánh trúng là chết.

Đến nỗi nếu rơi trúng vào thân thể máu thịt thì hiệu quả lại càng chấn động tới cực điểm, đã không còn chỗ cho việc chống cự, phòng ngự gì đó, tất cả mọi thứ đều không đáng đếm xia!