Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 379




Cho dù có loại tuyệt thế thiên tài như vậy, cũng chỉ là dưới sự trông nom của trưởng bối sự môn mà tích lũy ba đến năm lăn, luôn luôn lo lắng chậm trễ tiến độ của bản thân nên sẽ bắt đầu tiếp tục việc đột phá.

Giống như Tả Tiểu Niệm vậy, Thai Tức xung quan Đan Nguyên lại có thể tích lũy sức mạnh của bốn mươi ăn xung quan, thật sự là từ xưa đến nay mới nghe lần đầu.

“Đây là tác dụng của Thiên Địa Chỉ Thế sao?"

'Sắc mặt của Tả Trường Lộ bình thản, dường như. không thể hiểu được nhưng những dao động trong lòng đã cuộn trào như sóng bão.

Khả năng kiềm chế của Ngô Vũ Đình kém hơn. một chút nhưng vẻ kinh ngạc trong đôi mắt vẫn không thể che giấu được. Bị Tả Trường Lộ trừng mắt mới giật mình vội vã tiết chế, lập tức cảm thấy tức giận, đột nhiên cầm lấy muỗng xới cơm chỉ vào Tả Trường Lộ: “Vừa rồi ngươi trừng mắt với ta làm gì chứ?”
Tả Trường Lộ ngẩng đầu:"..."

“Vừa rồi ngươi trừng tai" Ngô Vũ Đình cáu gắt.

“Ta sai rồi..” Tả Trường Lộ thắng thắn nhận sai, giơ tay đầu hàng: “Ngày mai mua cho ngươi một cái túi, được không.”

“Hừm.”

Tả Tiểu Đa và Tả Tiểu Niệm hoàn toàn không có cảm giác khác thường, còn bị bát cơm chó đột nhiên xuất hiện này làm cho nghẹn họng.

Tả Tiểu Đa vẫn luôn sợ hãi loại cảm giác đột phá này lại tiếp tục ập đến, hết sức nâng cao tốc độ ăn cơm, đương nhiên cũng không còn để ý đến dáng vẻ gì nữa, nhét hết cái bánh bao này đến cái bánh bao khác. vào trong miệng.

Cứ như vậy nuốt hết bảy mươi cái bánh bao xuống bụng, lại thò tay lấy nhưng chỉ bắt được không khí, Tả Tiểu Đa chợt nhận ra bản thân đã ăn rất nhiều rất nhiều bánh bao, nhưng vẫn trân trọng gỡ vỏ bánh bao dính trên vỉ hấp xuống ăn, bưng tô canh lên, ngửa mặt, ực ực ực...
Đáng tiếc là sau một trận ực ực ực nhưng vẫn có. cảm giác chưa được no.

Tả Tiểu Niệm thở dài một hơi lại lôi ra nửa con dê từ trong nhẫn không gian: “Nè.”

“He he he...”

Tả Tiểu Đa reo hò một tiếng, nhận lấy con dê cằn một miếng, phần mông của con dê trực tiếp mất đi một nửa.

Tả Trường Lộ buồn phiền nói với Ngô Vũ Đình: “Ngày mai mua thêm hai cái bếp lò đi, ta cũng mua thêm hai cái nồi lớn và vi hấp để hấp bánh bao.”

Ngô Vũ Đình lặng lẽ gật đầu: “Tiện thể mua thêm 30, 40 bao bột mì về để ăn trong nửa tháng sắp đến."

Tả Trường Lộ gật đầu.

Khẽ thở dài: “Với sức ăn như này... Nếu cứ ăn như vậy đến suốt đời thì sợ rằng cho dù là Mộng Thiên Nguyệt có một người con trai như vậy cũng có thể sẽ bị hắn ăn đến phá sản mất...”

Ánh mắt của Tả Tiểu Đa vô tội nhìn Tả Trường Lộ, oan ức nói: “Cha, ngươi khoa trương quá rồi, không phải ta chỉ có sức ăn một xíu thôi sao, không đến nỗi vậy chứ..."
“Ha ha... Ăn đi, cố gắng ăn đi”

Tả Trường Lộ vỗ vỗ lên vai của con trai, yêu thương nói: "Con trai, nếu ngươi thật sự có thể ăn đến mức cha phá sản thì ta đoán là đại lục Tinh Hồn này cũng sẽ lâm vào..."

“Cha rất uy lực! Vô cùng vô cùng tài giỏi!"

Tả Tiểu Đa nịnh bợ đúng lúc.

Tả Tiểu Niệm bật cười.

Ăn nửa con đê vào bụng, Tả Tiểu Đa thoải mái xoa xoa bụng, ngã người vẽ sau tựa vào ghế, thỏa mãn nói:" Cuối cùng cũng ăn no một lần... Chị Niệm Niệm, ta cứ ăn đồ của nhà mình như vậy mãi sao mà được. chứ, ngươi có nhiều người theo đuổi như thế, gần đây không có ai mời ngươi đi ăn à?"

Chỉ nhìn thấy sắc mặt của Tả Tiểu Niệm lập tức. trở nên cứng đờ, lộ ra một chiếc răng nanh nhỏ sắc bén: "Cẩu Đát! Hừ..."

“Ta chỉ nói vậy thôi chứ không có ý gì khác, thật sự không có."

Tả Tiểu Đa lập tức đầu hàng, kinh sợ hoảng hồn.

Không ngờ vừa nói xong, loại cảm giác cực kỳ khác thường kia lại xông đến giống như tiếng kêu của nói tiếng gào của biển.

Cơ thể Tả Tiểu Đa lập tức cức ngắc, hai mắt trợn tròn, hai chân cũng gần như kẹp chặt lại theo bản năng, toàn bộ cơ thể lại ngõi thẳng trên ghế, không chút động đậy.

“Ha ha ha ha...”

Tả Tiểu Niệm thấy vậy lập tức như mở cờ trong bụng, cười ha ha đến nửa ngày cũng không dừng.

Trong lúc đang cười lớn thì đột nhiên trong lòng có một trận hỗn loạn khó hiểu, mí mắt bên phải cũng đột nhiên giật giật liên tục.

Tả Tiểu Niệm không biết tại sao lại như vậy, thay đổi sắc mặt.

Tả Trường Lộ thấy thế không nhịn được nhíu mày: “Niệm Nhi? Sao vậy?”

Tả Tiểu Niệm lẩm bẩm nói: "Ta cũng không biết có chuyện gì... Đột nhiên hoảng hốt cách khó hiểu tim đập mạnh và loạn nhịp rất khó chịu, mắt phải giật liên tục, rõ ràng trước đó không hề xảy ra loại chuyện như thế này”

Đây là... Tâm linh tương thông?

Ánh mắt Tả Trường Lộ lập tức trừng to.

“Tiểu Đa!”

Tả Trường Lộ hét lớn: “Mau xem cho chị Tiểu Niệm của ngươi thử.”

Cả ngày hôm nay của Tả Tiểu Đa gần như mọi thời gian đầu đang chiến đấu với chân nguyên khí trong cơ thể, cực nhọc đến sống dở chết dở, lúc này cũng chính là thời khắc quan trọng, linh khí bên trong cơ thể cuồn cuộn từng đợt từng đợt không ngừng dâng lên...

Tả Tiểu Đa hết sức cực khổ áp chế từng đợt từng đợt trở về.

Đây là một loại cảm giác thế nào chứ, đại khái chính là giống như nước dâng cao như núi, đang gào thét cuộn trào mãnh liệt xung đến... Đê đập từ đầu đến đuôi đều do cát tạo thành!

Sớm đã không thể cản nổi nước, chỉ cần bị xông đến đê đập, nhất định sẽ tan vỡ!

Mà điều Tả Tiểu Đa phải làm lúc này chính là chặn toàn bộ số nước đang dâng lên kia lại!

Hắn không dám sơ suất chút nào.

Lúc này nghe thấy câu nói của Tả Trường Lộ, Tả Tiểu Đa khó khăn quay đầu, gắn từng chữ từng chữ: “Cha... Không sao đâu... Dáng vẻ của chị Niệm Niệm mỗi buổi sáng ta đều nhìn thấy..."

Vừa quay đầu nhìn thấy gương mặt của Tả Tiểu Niệm đã lập tức bị nét mặt đập vào mắt dọa cho hết hồn!

“Đệch mợ!”

Khí đen trên mặt Tả Tiểu Niệm đã tụ lại thành. hình, khí sắc rất xấu, chưa từng thấy bao giờ.

'Tâm tình của Tả Tiểu Đa đột ngột thay đổi, ngược. lại đấy chân nguyên khí đang cuồn cuộn kia trở về, đột nhiên đứng dậy: “Có chuyện gì đây? Sát khí ngút trời này làm sao đến vậy?!”

Tả Tiểu Niệm ngỡ ngàng nói: “Sát khí? Ta?"

“Không phải ngươi!"

Tả Tiểu Đa quả quyết nói: “Có lẽ là người thân cận nhất với ngươi... Nhưng người thân cận nhất với ngươi đều đang ở đây mà...”