Khuynh Đảo Thiên Hạ

Chương 372




Lại nghe thấy một tiếng vang thật lớn, tầng hầm vẫn còn cũng sụp đổ theo, toàn bộ trang viên nhà họ Long lún xuống.

Tiếng kinh hộ, tiếng chửi rủa, tiếng kêu thám thiết, vang lên liên miên.

Trên không trung, mười mấy người nhà họ Long đã vây người mặc áo đen kia giận dữ nói: “Bọn chuột nhất phương nào? Dám đến đối địch với nhà họ Long ta.

Trên không trung, người áo đen hoảng hốt, giọng nói thật là quái dị, kêu lên: “Cái gì? Nhà họ Long? Sao lại là nhà họ Long?”

Một cụ già râu tóc bạc phơ trong nhà họ Long nghe vậy tức giận gần như hộc máu: “Ngươi đây là ý gì?"

Nếu không phải thấy đối phương chính là một cao thủ siêu cấp, cho dù toàn bộ nhà họ Long tập hợp tất cả nhân lực, bao vây toàn bộ, cũng không đủ gϊếŧ chết người ta, sợ là sớm đã liều mạng xông lên rồi...
Người áo đen trên không trung rõ rằng dáng vẻ có chút kinh ngạc, ngạc nhiên nói: “Nơi này là nhà họ Long?”

“Không phải nhà họ Long vậy thì là nơi nào?” cụ già nổi giận đùng đùng: “Rốt cuộc ngươi là ai?

Người áo đen ngẩn người, bỗng nhiên nói một cách áy náy: "Vậy thật sự xin lỗi, ta tìm sai chỗ.”

Giọng nói khàn khàn khó nghe, vừa nghe đã biết có ngụy trang qua.

Nhưng câu nói này lại khiến tất cả người nhà họ Long tức giận đến mức thở hổn hển.

Mẹ nó... Tìm sai chỗ?

"Trả thù lại tìm sai chỗ?

Đây là cách nói gì?

Người áo đen nói: "Thật sự xin lỗi... Không ngờ lại tìm sai mục tiêu, bỏ đi, coi như ta kết một thiện duyên với nhà họ Long”'

Dứt lời chấp chắp tay, sau đó cơ thể hóa thành một vệt ánh kiếm, phóng lên trời, nhanh chóng biến mất trong đám mây.

Cụ ông nhà họ Long tức giận đến mức che ngực ho khan liên tiếp!
Mười mấy người nhà họ Long khác tất cả đều giậm chân hướng lên trời mắng to.

Thật sự là giận điên lên được!

Cả nhà đang ngủ ngon giấc, bình thản yên tĩnh, tự dưng tai bay vạ gió từ trên trời rơi xuống, toàn bộ căn nhà cũ bị san thành bình địa trong chốc lát, căn nhà đang ở trở thành gạch vụn, ngay cả giường, tủ quần áo vân vân tất cả các công trình đều bị một kiếm nghiền thành bột mịn!

Thậm chí ngay cả bồn cầu cũng vỡ nát, rất nhiều két sắt cũng bị chém thành hai mảnh,

Mật thất đổ sụp, tầng hầm hoàn toàn sụp đổ Kết quả người đến nói một câu

Hiểu lầm!

Tìm nhầm người.

Thật sự xin lỗi.

Xin lỗi cái đầu ngươi!

Đáng giận nhất là, coi như ta kết một thiện duyên với nhà họ Long?!

Ai muốn kết thiện duyên gì đó với hắn!

Hắn là ai?!

Long Vũ Sinh mặc áo ngủ đứng giữa đống đổ nát, nhìn bầu trời, trong lòng phấn khởi không ngừng:
“Wowww, quá giới, quágiỏi, nói hủy là hủy, tổng cộng chưa tới một phút, đúng là đại năng, quá thoải mị

“Các ngươi từng người một ngây ngốc ra đó làm gì, còn không mau cứu chữa người bị thương!” Ông cụ Long ngay lập tức lấy lại sự trấn tính, rống to một tiếng trên không trung.

Cả nhà lập tức bắt đầu bận túi bụi.

Kết quả điều tra lại ngạc nhiên một lần nữa.

Ngoại trừ có mấy thứ thật sự là xui xẻo, nhà bị sụp đổ, những người khác lại không có bất cứ thương tổn nào!

Dù sao cũng là võ học thế gia, cho dủ phá bỏ cũng không thể coi là chuyện gì lớn lao.

“Nhà cái gì. Không có bất cứ một gian nào có thể cho người ở... người cũng không sao”

Cha của Long Vũ Sinh đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi đối với kết quả này: “Mẹ kiếp, chuyện này thật sự là chó ngáp phải ruồi..”

Thanh kiếm kia nếu như muốn hủy thiên diệt địa, cày qua lại nhiều lần trong nhà mình cũng giống như duyên với chúng ta, chính là vận may của chúng ta, ngươi lớn như vậy mà chút đạo lý này vẫn chưa rõ sao?!"

“Nhưng, nhưng chúng ta ngay cả người kia là ai cũng không biết, làm sao kết thiện duyên!"

“Hồ đồ, nếu để ngươi biết thân phận, ngươi cho rằng cả nhà chúng ta còn có thể có người sống sót sao?"

Thấy những người khác còn muốn lên tiếng, ông cụ vung tay lên: “Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, không nói nữa, mau mau đi làm việc đi!”

“Lão Ngũ, sau khi thu dọn xong liên hệ đội xây cất, để cho bọn họ lại đây xây dựng lại nhà cửa”

“Vâng”

Ông cụ lướt qua đáp xuống đất, đi tới bên cạnh Long Vũ Sinh, thở dài: “Ừ, tất cả tự có duyên pháp, Vũ Sinh, người bạn học kia sớm đã nói khoảng thời gian này trong nhà chúng ta sẽ có một tai họa, bảo chúng ta dọn nhà đi ra bên ngoài tránh đi, bây giờ nhìn lại, người ta nói cũng không sai.

“Chỉ là chúng ta tâm trí mê muội, không tiếp nhận ý tốt của người ta... haizz”"

Ông cụ rất hối hận: “Tối nay xảy ra loại chuyện này, chẳng khác nào nhắc nhở chúng ta, trên thế giới này, có một số việc có thể không tin, nhưng có một số việc lại không thể không tin.”

“Vũ Sinh!"

"Ta đây.”

“Ngày mai chuẩn bị một phần hậu lễ tặng cho người bạn học kia của ngươi, thái độ nhất định phải thành khẩn, phải chân thành"

Ông cụ thở dài: "Nhân tiện hỏi người ta có còn đồng ý giúp chúng ta hay không, nếu xây dựng lại thì nên bắt đầu làm như thế nào mới tốt hơn.

“Học sinh của cựu hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt quả nhiên là không tầm thường.

Ông cụ thở dài, gương mặt tâm phục khẩu phục, còn có mấy phần trống vắng.

Lại nghe thấy một tiếng vang thật lớn, tầng hầm vẫn còn cũng sụp đổ theo, toàn bộ trang viên nhà họ Long lún xuống.

Tiếng kinh hô, tiếng chửi rủa, tiếng kêu thảm thiết, vang lên liên miên.

Trên không trung, mười mấy người nhà họ Long đã vây người mặc áo đen kia giận dữ nói: “Bọn chuột nhắt phương nào? Dám đến đối địch với nhà họ Long ta

Trên không trung, người áo đen hoảng hốt, giọng nói thật là quái dị, kêu lên: “Cái gì? Nhà họ Long? Sao lại là nhà họ Long?”

Một cụ già râu tóc bạc phơ trong nhà họ Long nghe vậy tức giận gần như hộc máu: “Ngươi đây là ý gì?"

Nếu không phải thấy đối phương chính là một cao thủ siêu cấp, cho dù toàn bộ nhà họ Long tập hợp tất cả nhân lực, bao vây toàn bộ, cũng không đủ gϊếŧ chết người ta, sợ là sớm đã liều mạng xông lên rồi.

Người áo đen trên không trung rõ ràng dáng vẻ có chút kinh ngạc, ngạc nhiên nói: “Nơi này là nhà họ Long?”

"Không phải nhà họ Long vậy thì là nơi nào?" cụ già nổi giận đùng đùng: “Rốt cuộc ngươi là aï?”

Người áo đen ngẩn người, bổng nhiên nói một cách áy náy: "Vậy thật sự xin lỗi, ta tìm sai chỗ.

Giọng nói khàn khàn khó nghe, vừa nghe đã biết có ngụy trang qua.

Nhưng câu nói này lại khiến tất cả người nhà họ Long tức giận đến mức thở hổn hển.

Mẹ nó... Tìm sai chỗ?

Trả thủ lại tìm sai chỗ?

Đây là cách nói gì?

Người áo đen nói: "Thật sự xin lỗi... Không ngờ lại tìm sai mục tiêu, bỏ đi, coi như ta kết một thiện duyên với nhà họ Long”

Dứt lời chắp chắp tay, sau đó cơ thể hóa thành một vệt ánh kiếm, phóng lên trời, nhanh chóng biến mất trong đám mây.

Cụ ông nhà họ Long tức giận đến mức che ngực ho khan liên tiếp!

Mười mấy người nhà họ Long khác tất cả đều giậm chân hướng lên trời mắng to.

Thật sự là giận điên lên được!

Cả nhà đang ngủ ngon giấc, bình thản yên tĩnh, tự dưng tai bay vạ gió từ trên trời rơi xuống, toàn bộ căn nhà cũ bị san thành bình địa trong chốc lát, căn nhà đang ở trở thành gạch vụn, ngay cả giường, tủ quần áo vân vân tất cả các công trình đều bị một kiếm nghiền thành bột mịn!

Thậm chí ngay cả bồn cầu cũng vỡ nát, rất nhiều két sắt cũng bị chém thành hai mảnh.

Mật thất đổ sụp, tầng hầm hoàn toàn sụp đổ...

Kết quả người đến nói một câu.

Hiểu lầm!

Tìm nhầm người.

Thật sự xin lỗi.

Xin lỗi cái đầu ngươi!

Đáng giận nhất là, coi như ta kết một thiện duyên với nhà họ Long?!

Ai muốn kết thiện duyên gì đó với hắn!

Hắn là ai?!

Long Vũ Sinh mặc áo ngủ đứng giữa đống đổ nát, nhìn bầu trời, trong lòng phấn khởi không ngừng:

"Wowww, quá giới, quá giỏi, nói hủy là hủy, tổng cộng chưa tới một phút, đúng là đại năng, quá thoải mái..."

“Các ngươi từng người một ngây ngốc ra đó làm gì, còn không mau cứu chữa người bị thương!" Ông cụ Long ngay lập tức lấy lại sự trấn tĩnh, rống to một ti trên không trung.

Cả nhà lập tức bắt đầu bận túi bụi.

Kết quả điều tra lại ngạc nhiên một lần nữa.

Ngoại trừ có mấy thứ thật sự là xui xéo, nhà bị sụp đổ, những người khác lại không có bất cứ thương tổn nào!

Dù sao cũng là võ học thế gia, cho dù phá bỏ cũng không thể coi là chuyện gì lớn lao.

“Nhà cái gì... Không có bất cứ một gian nào có thể cho người ở... người cũng không sao”

Cha của Long Vũ Sinh đều cảm thấy không thể tưởng tượng nổi đối với kết quả này: “Mẹ kiếp, chuyện này thật sự là chó ngáp phải rưồi..”

Thanh kiếm kia nếu như muốn hủy thiên diệt địa, cày qua lại nhiều lần trong nhà mình cũng giống như cày đất, nhưng không có ai bị thương tổn?

“Đây là trong cái rủi có cái may!”

Ông cụ lập tức dặn dò: “Lão Đại, Lão Nhị, Lão Tam, mấy người các ngươi tranh thủ thời gian phối hợp di dời người nhà, Lão Tứ, dành thời gian liên hệ với khách sạn, toàn bộ đều chuyển tới khách sạn ở."

"Mấy người các ngươi, cất đồ vật trong Tàng Bảo Khố và két sắt, từng người trong nhà đều ra ngoài từng người một, không được lộn xộn.”

“Tất cả mọi người chuyển tới khách sạn ở”

Ông cụ khả năng ra quyết định rất tốt, lâm nguy không loạn, chỉ huy ngay ngần rõ ràng.

“Cha... Người mặc áo đen..." Lão Đại nhà họ Long. cũng chính là bác cả của Long Vũ Sinh hỏi một cách ngập ngừng.

“Không có người áo đen nào”

Ông cụ trừng mắt lên: "Người ta có loại tu vĩ này, muốn tiêu diệt cả nhà chúng ta thật sự chỉ là chuyện dễ dàng, lẽ nào ngươi còn mơ mộng hão huyền muốn báo thù sao? Mọi người đều nói là hiểu lăm thì chính là hiểu lầm... Cường giả đến làm phiền chúng ta, đó chính là vì chúng ta xui xéo, nói muốn kết một thiện duyên với chúng ta, chính là vận may của chúng ta, ngươi lớn như vậy mà chút đạo lý này vẫn chưa rõ sao?!"

“Nhưng, nhưng chúng ta ngay cả người kia là ai cũng không biết, làm sao kết thiện duyên!”

“Hồ đồ, nếu để ngươi biết thân phận, ngươi cho rằng cả nhà chúng ta còn có thể có người sống sót sao?!"

Thấy những người khác còn muốn lên tiếng, ông cụ vung tay lên: “Chuyện này cứ quyết định như vậy đi, không nói nữa, mau mau đi làm việc đi!"

“Lão Ngũ, sau khi thu dọn xong liên hệ đội xây cất, để cho bọn họ lại đây xây dựng lại nhà cửa.”

“Vâng”

Ông cụ lướt qua đáp xuống đất, đi tới bên cạnh Long Vũ Sinh, thở dài: “Ừ, tất cả tự có duyên pháp, Vũ Sinh, người bạn học kia sớm đã nói khoảng thời gian này trong nhà chúng ta sẽ có một tai họa, bảo chúng †a dọn nhà đi ra bên ngoài tránh đi, bây giờ nhìn lại, người ta nói cũng không sai”

“Chỉ là chúng ta tâm trí mê muội, không tiếp nhận ý tốt của người ta... haizz”"

Ông cụ rất hối hận: “Tối nay xảy ra loại chuyện này, chẳng khác nào nhắc nhở chúng ta, trên thế giới này, có một số việc có thể không tin, nhưng có một số việc lại không thể không tin”

“Vũ Sinh!”

“Ta đây”

“Ngày mai chuẩn bị một phần hậu lễ tặng cho người bạn học kia của ngươi, thái độ nhất định phải thành khẩn, phải chân thành."

Ông cụ thở dài: “Nhân tiện hỏi người ta có còn đồng ý giúp chúng ta hay không, nếu xây dựng lại thì nên bắt đầu làm như thế nào mới tốt hơn...”

“Học sinh của cựu hiệu trưởng Hà Viên Nguyệt quả nhiên là không tầm thường.

Ông cụ thở dài, gương mặt tâm phục khẩu phục, còn có mấy phần trống vắng.