'Thậm chí có thể nói là một kỳ tài không thua kém Tả Tiểu Niệm!
Có một đứa con trai có thiên phú bực này, các ngươi lại làm như không thấy, không dồn sức lực để bồi dưỡng!
Dẫn tới hắn 17 tuổi mới khởi bước, căn bản chính là phí phạm của trời!
Nhà các ngươi là trọng nữ khinh nam cỡ nào vậy chứ..... Tuy rằng nói con gái không phải thân sinh, cho nên nuông chiều một ít cũng bình thường, nhưng dung túng đến nỗi bạc đãi con trai của chính mình như vậy luôn sao?
Quá đáng tiếc!
Thật sự là quá đáng tiếc!
Mục Yên Yên nhịn không được phân ra một tia linh lực, xem xét đan điền tinh hồn của Tả Tiểu Đa.
Vừa nhìn thì đã cả kinh! “Tinh hồn sao lại như vậy nhược?”
Chỉ thấy tinh hồn của Tả Tiểu Đa có một ngọn lửa mỏng manh đang thiêu đốt.
“Không nên như vậy mới đúng chứ?”
“Người bình thường chỉ cần là tiến vào Võ Sư, đều sẽ không yếu như vậy. Huống chỉ kinh mạch bực này, chỉ với chút tỉnh hồn này thì sao có thể chống đỡ được?”
Mục Yên Yên nghĩ trăm lần cũng không ra.
“Còn nữa, người bình thường tinh hồn đều là màu trắng, nhưng tinh hồn chỉ hỏa của tiểu gia hỏa này, sao lại là màu tím?”
Tỉnh hồn chỉ hỏa màu tím, xưa nay chưa từng gặp! Thật lâu sau, Mục Yên Yên mới kết thúc quan sát.
Nàng chỉ cảm giác đại não mình một mảnh hỗn độn, vơi vốn kiến thức rộng rãi của nàng cũng không thể hiểu nổi, mình đây là dò xét ra thứ gì......
“Hiện tại đối chiến. Dùng ra toàn lực công kích ta, để mài giữa gân cốt của ngươi.” Mục Yên Yên trầm giọng nói.
Một lát sau, Mục Yên Yên lại xách tỉnh hồn chỉ hỏa, bỏ vào khoang điều dưỡng.
“Ngậm miệng lại, không được uống nữa.”
Mục Yên Yên buồn cười nói: “Ngươi đấy, đúng là khôn lỏi mà, nhưng mà không được uống linh dịch này nữa, hiện tại ngươi chưa thật sự hoàn thành trình tự đột phá Võ Sư, cho dù đại lượng cần nuốt linh dịch, cũng chỉ sẽ tạm thời tích tụ ở thân thể ngươi, chuyển hóa thành nội tình, nhưng ngươi đã thành công đột phá lên cảnh giới Võ Sư, nếu lại uống linh dịch, kia năng lượng sẽ lại chứa đựng ở cơ bắp và kinh mạch trong thân thể ngươi, cũng không chuyển hóa thành nội tình nữa, chỉ có thể làm năng lượng bị lãng phí mà thôi......"”
Tả Tiểu Đa cũng chỉ có thể ngoan ngoãn nghe lời.
Nhưng mà sau khi đi vào khoang điều dưỡng, chắc là vẫn hơi luyến tiếc, nên len lén uống mấy ngụm.
Lãng phí sao, lại không phải đồ của nhà ta...... Mục Yên Yên thấy vậy thì rất chỉ là cạn lời.
Tiểu tử này rốt cuộc là tham lam đến nhường nào cơ chứt
Đây là bắt được một con cừu là phải nhổ sạch lông luôn sao? Loại bản tính liều mạng chiếm tiện nghi thà chết không bỏ này, lại thêm lúc đầu Tả Tiểu Đa ra sức nịnh nọt, Mục Yên Yên chỉ biết khinh thường.
Nhưng là hiện tại, trong lòng lại là một mảnh than cười, cùng với có một chút sủng nịch bất đắc dĩ......
Haizzz, tùy hắn vậy. Này cũng không phải chuyện lớn lao gì.
'Tả Tiêu Niệm với Mộng Trầm Ngư cũng đã có ước định, hơn nữa lúc trước đều đã uống nhiều linh dịch như vậy rồi, hiện tại lại uống thêm một chút cũng chẳng thấm vào đâu.
Một nơi nào đó trong thành Phượng Hoàng. Một gian trà thất. Ba người.
“Tham Lang phân thân bị giết, đã tra được nguyên nhân chưa?”
“Thất Sát xuất động hai ngày hai đêm, nhưng căn bản không gặp phải tổ chức đối kháng hoặc là bắt giữ nào, chỉ có một người thích xen vào việc người khác nên có đi tuần hai buổi tối ở phía bắc. Xem ra Tham Lang phân thân bị giết, hẳn là ngẫu nhiên.”
“Như vậy khi nào bên Tham Lang lại có người đến? Đã có thông báo gì chưa?”
“Đã nói với bọn họ từ sớm rồi, lần này cần phải để chân thân tới! Nếu lại chỉ phái phân thân tới, quả thực được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều! Mấy năm nay làm lão đại trong chín phái, thế mà lại tới nông nỗi này! Một cái phân thân, có cái tác dụng quái gì chứ?”
“Mấy cô ả này đúng là rách việc mà, được việc thì ít, hỏng việc thì nhiều!”
“Thời điểm Phượng mạch khí xung đã xác định được. chưa!?"
“Vẫn chưa, lần trước lão mù bị chúng ta buộc quan trắc Phượng Mạch, thiệt hại ba mươi năm thọ nguyên, mới nhìn được đại khái là vào năm nay, nhưng hiện tại, chỉ sợ chưa chắc sẽ lại đồng ý xem đâu. Lại xem nữa có khi sẽ mất mạng luôn......”
“Linh mạch sư bảo các ngươi đi mới, khi nào mới đến?”
“Đang trên đường tới rồi.”
“Nhất định phải nhanh lên! Nhỡ đâu bên này phượng mạch khí xung, phi dương trùng tiêu, mà chúng ta không thể lấy ra, sẽ dẫn phát hậu quả liên tiếp.”
“Phượng mạch khí xung, cần thiết phải có người đối ứng! Người đó là ai? Hiện tại tra được chưa?”
“Mấy năm gần đây, thành Phượng Hoàng có chín nữ thiên tài, thành thị nhỏ như vậy, mật độ nữ thiên tài xuất hiện như vậy là quá bất thường, chính là tác dụng của phượng mạch. Sau người trong số đó đã bị chúng ta giết. Còn dư lại ba người, một người Linh Niệm Thiên Nữ, chúng ta tra không ra tư liệu.”
“Còn có một người là Mộng Trầm Ngự, là con gái của Mộng Thiên Nguyệt, Chủ tịch tập đoàn Mộng thị, còn có một người là con gái nhà họ Ninh, Ninh Hiểu Nguyệt.”
“Tin tức của ngươi quá lạc hậu, Ninh Hiểu Nguyệt đã đổi tên, hiện tại tên là Ninh Khuynh Thành. Còn Mộng Trâm Ngư, chắc chắn không phải.”
“Như vậy chính là Ninh Khuynh Thành và Linh Niệm Thiên Nữ?”
“Cơ bản có thể xác định là Linh Niệm Thiên Nữ. Nhưng hiện tại, căn bản không biết vị Linh Niệm Thiên Nữ này là lai lịch gì. Từ khi nàng tinh hồn thức tỉnh, hết thảy tư liệu đã bị bảo mật”
“Đó là do các ngươi không đủ năng lực thôi!”
Người cầm đầu nhàn nhạt nói: “Linh Niệm Thiên Nữ, đã có tin tức rồi, nhưng mà, còn phải lo lắng phượng mạch xung hồn có dời đi. Muốn bố trí hoàn mỹ, Sát Phá Lang cần phải †ề tụi”
“Đưa tin cho Tham Lang, phải mau chóng phái người tới, trong vòng một tháng, phải có người tới nơi! Một tháng sau Tinh chủ sẽ đến thành Phượng Hoàng, nếu là đến lúc đó Tham Lang không đến, thì bọn họ tự mình gành vác hậu quả.”
“Dạ"
“Còn nữa, điều tra một chút, ai là người giết phân thân Tham Lang, nguyên nhân là gì, ít nhất cũng phải tìm ra được Tham Lang Chi Tâm ở đâu. Nếu không Tham
Lang tới, chúng ta cũng không tiện nói chuyện.”
“Rõ”
Cứ thế tới ngày thứ ba, đặc huấn kết thúc.
Dưới sự cố tình 'dung túng' của Mục Yên Yên, Tả Tiêu Đa tiến vào khoang điều dưỡng vô số lần, thế cho nên linh dịch bên trong đã hao tổn hơn phân nửa, nhìn lại mới thấy, ít hơn hẳn một đoạn......