Khủng Bố Sống Lại

Chương 934: Gặp Lại Vạn Đức Lộ




Hôm qua Dương Gian ngủ khá muộn, bởi vì gần đây xảy ra quá nhiều chuyện, có nhiều thứ cần hắn phải suy nghĩ, phán đoán cho cẩn thận nên tốn khá nhiều thời gian.

Chuyện này đối với một người học sinh chưa có kinh nghiệm nhiều như hắn mà nói thì có hơi khó khăn. Bời vì có một số chuyện không thể nào dùng tính cách, lập trường của hắn để đi suy đoán được. Ví dụ như sự xung đột trong tổng bộ, đề nghị của Tào Duyên Hoa, cùng với cục diện hiện tại...

Những thứ này sẽ không được dạy ở trường, với lại chỗ này cũng không phải là trường học.

Hắn không biết lựa chọn của bản thân là đúng hay sai, điều Dương Gian có thể làm đó chính là trước khi đưa ra lựa chọn thì vĩnh viễn phải đảm bảo được lợi ích cho cá nhân mình.

Chịu thiệt một chút để tạo phúc cho đời, đó chỉ là thứ dùng để dỗ dành người bình thường mà thôi.

Chứ loại người như Dương Gian mà một khi chịu thiệt thì hậu quả chỉ có chết, thậm chí là bị người khác tiêu diệt.

Đây không còn là trò chơi trẻ con nữa, mà là đánh cược với mạng sống của bản thân.

Buổi sáng.

Một cuộc điện thoại đã đánh thức Dương Gian từ trong giấc ngủ say.

Là số điện thoại riêng của hắn, lần trước hắn đã làm hư điện thoại di động rồi. Nhưng trong tay hắn dự bị không ít thứ này, cho nên chỉ cần lấy sim về lắp vào là được. Với điều kiện kinh tế hiện tại của hắn, chuyện này chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.

- Alo, là Dương Gian phải không?

Ở đầu bên kia của điện thoại là giọng nói của một người đàn ông trung niên, giọng điệu có chút khách sáo cùng câu nệ.

Dương Gian không nghe được giọng điệu kia là của ai, vì thế hắn mới nhìn màn hình xem người gọi là ai. Sau khi nhìn tên thì hắn mới nhớ ra được đây là người mà hắn quen khi ở trên chuyến bay đi đến thành phố Đại Kinh.

Người này tên là Vạn Đức Lộ, là tổng giám đốc của tập đoàn Vạn Đức, bởi vì chuyện linh dị ở trên máy bay nên bị dính líu vào.

Dương Gian mở miệng hỏi:

- Là Vạn tổng à, có chuyện gì vậy?

Ở đầu dây bên kia truyền đến giọng nói của Vạn Đức Lộ:

- Ha ha, đại ca vẫn là quý nhân hay quên. Không phải lần trước cậu để cho tôi đi điều tra thông tin về đồ cổ hay sao? Mấy ngày hôm nay tôi đã tiêu tốn không it công sức, nhờ cậy không ít người, cuối cùng đã có một chút thu hoạch. Cậu xem lúc nào cậu rảnh chúng ta gặp mặt ăn bữa cơm, thuận tiện nói chuyện luôn.

- Là chuyện của hồn bình à?

Dương Gian lập tức có chút chấn động, hắn nhớ ra đây là một trong những chuyện cực kỳ quan trọng.

- Vậy ông đến khách sạn Bình An tìm tôi là được. Hẳn là ông cũng biết địa chỉ và số phòng của tôi rồi đó, tôi chưa có đổi phòng đâu.

Vạn Đức Lộ nói:

- Được rồi, vậy tôi đi qua đó ngay bây giờ được không?

Dương Gian nói:

- Được, hôm nay tôi rảnh, nên ông có thể đến đây bất cứ lúc nào, nhưng đừng để tôi phải chờ quá lâu.

- Đại ca cứ yên tâm đi, không mất bao lâu đâu, làm phiền cậu chờ tôi một lát.

Giọng điệu của Vạn Đức Lộ tỏ ra cực kỳ khách khí cùng nhiệt tình.

- Vậy cứ như thế đi, có việc gì cứ gọi cho tôi.

Nói xong, Dương Gian lập tức cúp điện thoại.

"Một chiếc hồn bình chứa quỷ khác? Khả năng chúng là đồ vật còn sót lại ở bên trong một căn nhà từ thời kỳ Dân Quốc."

Hắn quay đầu nhìn lấy chiếc hồn bình bằng vàng đang đặt ở đầu giường.

Lúc này cái bình đã trống không.

Con quỷ bên trong chạy mất rồi, cho đến hiện tại Dương Gian đều không phát hiện ra tung tích của nó.

Nhưng không phải không có thu hoạch, hắn đã lấy đi một cánh tay của con quỷ kia, đồng thời thành công ghép nó lên trên người của hắn.

Đương nhiên, việc ghép tay kia là việc mà hắn không hề muốn xảy ra một chút nào. Chỉ là lúc đó hắn bị bản năng của lệ quỷ áp chế, dẫn đến quỷ ảnh bị mất khống chế ở một mức độ nào đó. Mà loại khống chế này khiến cho hắn bị mất đi một cánh tay của riêng hắn vậy. Dựa theo một mực độ nào đó mà nói, thân thể của Dương Gian đang càng ngày càng giống lệ quỷ.

Điều may mắn duy nhất chính là hắn vẫn còn có lý trí.

Dương Gian trầm ngâm:

"Thế nhưng nói đi cũng phải nói lại, mình cũng còn chưa có khai quật ra được năng lực của bàn tay quỷ này. Chỉ biết nó có khả năng ẩn giấu ở sâu bên trong quỷ vực. Người bình thường không thể nào nhìn thấy nó được, trừ cái đó ra, nó dường như có thể khống chế tay của người khác. Chỉ là mình không biết được phải làm như thế nào thì mới phát huy được năng lực này."

Hắn vẫn chưa thực sự hiểu rõ con quỷ thứ ba mà hắn khống chế, cũng chưa khai quật được nhiều khả năng của nó.

Bởi vì thời gian khống chế hơi ngắn, đồng thời gần đây hắn cũng quá bận không có thời gian để kiểm chứng.

Cũng giống như trường hợp khống chế mắt quỷ trướcmkia vậy, có một số năng lực cần phải không ngừng sử dụng thì mới khai quật ra được. Chứ không phải chỉ cần không chế được nó là có thể thuần thục.

Nếu Vạn Đức Lộ đã muốn đến, vậy thì hôm nay hắn cũng không cần đi đến tổng bộ hối thúc Tào Duyên Hoa phát tiền lương.

Rời giường, tắm rửa, nhìn lấy màu da khỏe mạnh của bản thân ở trong gương, cùng với dáng người tráng kiện. Dù vậy ở phía dưới chân lại có một cỗ khí tức âm lãnh do quỷ ảnh tỏa ra khiến cho người ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.

Nhưng Dương Gian lại cảm thấy đây có lẽ là tình trạng tốt nhất mà hắn đặt được kể từ khi sinh ra đến giờ.