Khủng Bố Sống Lại

Chương 902: Cao Chí Cường Chết?




Cao Chí Cường chết rồi?

Những người khác nhìn thấy phía trước Dương Gian đột nhiên xuất hiện một cỗ thi thể bị tách rời ra từng mảnh. Thế nhưng những mảnh thi thể này lại không hề có máu tươi chảy ra. Xung quanh cỗ thi thể kia chỉ có một thứ như cái bóng màu đen đang bao phủ. Cái bóng màu đen này không phải là của Cao Chí Cường, cũng không giống như của Dương Gian, mà nó giống với một bên thứ ba nào đó không hề tồn tại.

Là một thứ gì đó đột nhiên xuất hiện, không ai giải thích được nguyên nhân về nó. Không thể nghi ngờ gì nữa, thứ này chắc chắn là một con quỷ. Chỉ là hiện tại cái bóng màu đen kia giống như bị khống chế. Vậy thì xem ra đây cũng chính là con quỷ thứ hai của Dương Gian.

Trong này có không ít người từng đọc qua hồ sơ về mắt quỷ Dương Gian, thế nhưng phần lớn trong bọn họ cũng chỉ biết được là Dương Gian không chế mắt quỷ, còn về con quỷ thứ hai của hắn lại không ai hay biết. Bởi vì thứ này cũng không có ghi vào trong hồ sơ. Trong lòng không ít người ở đây đã âm thầm phân tích tình thế giữa hai bên.

"Nhìn qua có vẻ như cái bóng màu đen kia cũng cực kỳ nguy hiểm, nó có thể tách rời cơ thể của Cao Chí Cường trong nháy mắt. Hơn nữa thứ này vẫn còn để cho Cao Chí Cường giữ nguyên được ý thức của bản thân... Đây là loại quỷ không nên chọc vào, một khi đụng phải nó thì dù là thân thể của ngự quỷ nhân cũng bằng thừa."

Là một con quỷ cực kỳ nguy hiểm.

Xem ra bọn họ không những phải chú ý đến con mắt quỷ của Dương Gian mà còn phải cảnh giác với cái bóng màu đen ở dưới chân của hắn nữa. Nếu bị cái bóng kia xâm nhập, nói không chừng kết cục cũng chẳng khác gì Cao Chí Cường ở trước mặt đâu.

"Thế nhưng con mắt quỷ của Dương Gian lại có được quỷ vực, nếu thứ này mà phối hợp thêm cả cái bóng đen kia thì có thể nói là hắn có khả năng tiêu diệt hết đại đa số ngự quỷ nhân chỉ trong khoảng thời gian một cái nháy mắt. Nếu bản thân mình mà đối diện với Dương Gian thì không thể nào để cho hắn ra tay trước được. Nhất định phải đánh cho hắn trở tay không kịp, hơn nữa phải là nhất kích tất sát. Không thể chừa cho Dương Gian có thời gian để phản ứng lại được."

Những người xung quanh cũng không nhịn nổi mà tưởng tượng đến việc dùng Dương Gian làm đối thử giả tượng, sau đó nghĩ cách ứng phó với việc này. Nhưng cũng có một số người ở đây cho rằng Cao Chí Cường quá cùi bắp. Dù gì Cao Chí Cường cũng là người được tổng bộ đặc biệt chiêu vào đây, vậy mà vừa mới đối mặt với Dương Gian có một chút thôi đã không trụ được. Hơn nữa còn không có chạy thoát nữa chứ.

Đúng lúc này, Dương Gian giơ chân và giẫm vào cái đầu còn sống của Cao Chí Cường. Hắn lạnh lùng nói:

- Xem ra mày cũng chỉ có chút bản lãnh cỏn con này mà thôi. Nếu bản lĩnh thực sự của mày chỉ có như thế này thôi, thì cho tao xin lỗi, hôm nay mày phải chết ở đây rồi. Chỉ cần tao thu hồi lại quỷ ảnh thì cậu chết là cái chắc.

Sở dĩ Cao Chí Cường còn chưa có chết là vì sự tồn tại của quỷ ảnh, bởi vì nếu không có năng lực của lệ quỷ để duy trì thì sao một con người có thể còn sống sót khi chỉ có mỗi cái đầu được chứ. Tên này cũng không phải là những vị ngự quỷ nhân sở hữu thân thể không chết như Vương Tiểu Cường, Phùng Toàn. Một cú đá lúc trước của Dương Gian đã thiếu tý nữa là giết chết tên này rồi.

Giờ phút này, mồ hôi lạnh ứa đầy đầu của Cao Chí Cường, trong mắt của hắn ta đã xuất hiện sự sợ hãi. Hắn ta định lừa gạt chính bản thân để cho thân thể khôi phục, nhưng kết quả là thân thể của hắn ta không có bất cứ thay đổi nào cả. Điều này có nghĩa là con quỷ trong người của hắn ta đã bị áp chế. Cái bóng đen trên mặt đất cũng không có đơn giản như những gì hắn ta tưởng tượng, nhìn qua thì thấy nó khá bình thường, không có gì lạ, cũng chẳng nguy hiểm gì. Nhưng thực tế nó lại là một con quỷ cực kỳ đáng sợ, khả năng tách rời thân thể chỉ là một năng lực nhỏ của nó mà thôi. Cái để cho thứ này khủng bố thực sự ở đây chính là khả năng chiếm lấy những con quỷ khác để trưởng thành. Cao Chí Cường cảm nhận được điều này, bởi vì hiện tại con quỷ trong cơ thể của hắn ta đang có dấu hiệu bị bóc ra ngoài. Với lại hắn ta không thể nào phản kháng loại cảm giác giác bóc ra này được.

"Vì sao tên Dương Gian này lại có thể khống chế được những thứ khủng bố như thế này chứ?"

Giờ phút này trong lòng của hắn ta đang rơi vào cảm giác tuyệt vọng, giống như việc hắn ta đang phải đối mặt với một chuyện linh dị khó giải vậy. Mà khi ở dưới loại uy hiếp của tử vong, ở sâu trong tuyệt vọng, trong lòng hắn ta đột nhiên toát ra một loại ý nghĩ điên cuồng. Nếu đã sắp chết rồi thì vì cái gì mình không liều một phen. Nghĩ đến đây sắc mặt của Cao Chí Cường càng trở nên dữ tợn hơn, hắn ta gầm nhẹ một tiếng:

- Dương Gian, đây là mày ép tao đó. Vốn tao cũng không muốn làm thế này đâu, nhưng mày lại không chịu chừa cho tao một cơ hội sống nào. Giữa hai chúng ta không có ân oán gì hết, vậy mà chỉ vì một người đàn bà, hơn nữa chỉ là một người đàn bà không có liên quan nhiều đến mày, mày lại định giết chết tôi. Chúng ta đều là ngự quỷ nhân, chẳng lẽ mày cho rằng tao sợ mày.

- Mày nói nhảm nhiều quá, hôm nay tao sẽ chôn cỗ thân thể này giùm mày.

Ánh mắt Dương Gian trở nên lạnh lẽo, dưới chân của hắn lập tức toát ra một luồng ánh sáng màu đỏ, sau đó hắn nhanh chóng phát lực giẫm mạnh một cái. Cú đạp này cũng không phải là một cú đạp đơn thuần, mà chính là sử dụng kèm với quỷ vực khiến cho cái đầu của Cao Chí Cường bị giẫm sâu vào bên trong lòng đất.