Nghe Dương Gian nói như vậy, trong lúc nhất thời, trán Cao Chí Cường đổ đầy mồ hôi lạnh. Hiện tại hắn ta coi như đã biết rõ vì sao người trước mặt này lại vì một chuyện nhỏ nhặt kia mà bám riết hắn ta mãi không chịu thả. Không phải là vì hắn ta có ý định trêu đùa hai cô gái kia, cũng không phải muốn bênh vực kẻ yếu. Mà là bởi vì năng lực của hắn ta có khả năng gây ảnh hưởng đến liên lạc viên của người này, khiến cho người này cảm thấy nguy hiểm.
Mặc dù hắn ta sẽ không lợi dụng liên lạc viên kia để gây ra chuyện gì nhưng người ta sẽ không nghĩ như vậy. Đây là một loại bệnh tâm lý, nói đơn giản hơn chính là bệnh đa nghi. Cái bệnh này cũng không quá hiếm thấy ở bên trong đám ngự quỷ nhân. Bởi vì sau khi xử lý nhiều chuyện linh dị, nhiều người khó tránh khỏi việc sẽ nghi thần nghi quỷ, luôn luôn nghi ngờ sẽ có người âm thầm giết chết bản thân.
Cũng giống như câu nói: Luôn có tên dân đen muốn hãm hại trẫm.
Cao Chí Cường lập tức giải thích:
- Đây chỉ là hiểu lầm mà thôi. Tôi có thể giải thích, tôi cũng không phải cố ý nhắm vào cậu đâu...
Nhưng Dương Gian lại không có nhìn về phía hắn t mà nhìn về phía mấy căn phòng nghỉ ở bên cạnh.
Lúc này, trước cửa của mấy căn phòng kia đều đứng khá nhiều ngự quỷ nhân có khí tức quỷ dị. Sắc mặt của những người này không giống nhau nhưng đều đồng loạt nhìn về phía này. Hiển nhiên là do tiếng cảnh báo lúc nãy gây kinh động nên mới nhao nhao đi về phía này. Trong những người này có một ít khuôn mặt khá quen thuộc, nhưng cũng có không ít người khá lạ lẫm.
Dương Gian nói:
- Tôi đã cho mấy người lý do rồi, tôi nghĩ hẳn mấy người sẽ không muốn ngăn cản tôi đó chứ.
Hắn nói với Cao Chí Cường từ nãy giờ nhưng thực chất lại chính là đang nói với những vị ngự quỷ nhân này. Đúng lúc này có một vị ngự quỷ nhân mà hắn không nhận ra đứng dựa lưng vào cửa, bình tĩnh nói:
- Dương Gian, tôi cũng từng nghe nói qua về cậu, nhưng hiện tại cậu đang ở trong tổng bộ mà có ý định giết chết đồng nghiệp, cái này không tốt lắm đâu. Hiện tại thu tay lại cũng không hề muộn đâu, cho tổng bộ chút mặt mũi. Nếu lúc này mà lại gây chuyện thì sẽ là chuyện lớn đó.
Có người khác mỉm cười nói:
- Lý do khá đầy đủ. Cậu yên tâm đi, tôi sẽ không can thiệp vào. Bất quá những người khác có xen vào chuyện này hay không thì tôi không biết được.
Một vị ngự quỷ nhân nữ khá xa lạ mở miệng nói:
- Tôi đề nghị giết chết tên Cao Chí Cường đi. Hôm nay hắn dám chơi liên lạc viên, vậy hôm khác hắn ta sẽ dám chơi vợ của mấy người đó. Tên cặn bã này nên chết. Nhưng nếu muốn ra tay thì cậu nên tranh thủ đi, cảnh báo đã vang lên cách đây một phút rồi, có một số người nên đến hẳn là sắp đến.
Những người bên ngoài không có một ai có ý định xen vào chuyện của Dương Gian và Cao Chí Cường mà chỉ muốn đứng xem náo nhiệt.
Bởi vì một lý do khá đơn giản, cái giá của việc tham gia vào là rất lớn.
Cao Chí Cường rất đặc thù, đối với tổng bộ mà nói, tên này khá quan trọng. Còn Dương Gian là ai?
Đây chính là một con hắc mã mới quật khởi gần đây ở trong vòng tròn ngự quỷ nhân, một người xử lý được chuyện linh dị cấp S ở thành phố Đại Xương. Nghe nói hai ngày trước hắn còn sống sót ở bên trong chuyện linh dị Cảnh sát quỷ, đồng thời còn cứu ra không ít người.
Điều quan trọng nhất chính là, Dương Gian khá bí hiểm.
Hắn đã tiếp xúc rất nhiều lần với Vương Tiểu Minh, đồng thời nghi ngờ là đã khống chế được hai con quỷ trong tình thế không nhận trợ giúp từ tổng bộ.
Ở trong đám ngự quỷ nhân, loại người như thế này rất đặc biệt. Nếu so sánh mức độ quan trọng thì Dương Gian quan trọng hơn rất nhiều so với Cao Chí Cường.
Lúc này Dương Gian mới nhìn về phía Cao Chí Cường:
- Cậu đã nghe thấy chưa?
"Dương Gian, tên gia hỏa này lại là Dương Gian? Chính là kẻ có danh hiệu cảnh sát mắt quỷ?"
Sau khi biết được thân phận thực sự của Dương Gian. Cao Chí Cường đột nhiên có cảm giác lạnh lẽo toàn thân. Lúc này hắn ta đã tin chắc rằng người trước mặt sẽ có gan ra tay giết hắn ta. Bởi vì trước đó Dương Gian từng giết chết em trai của Vương Tiểu Minh ở trong thành phố Đại Xương. Cho nên nếu người của tổng bộ không kịp thời ngăn cản thì có lẽ hắn ta sẽ phải chết ở đây.
Chạy!
Giờ phút này, trong đầu hắn ta chỉ có mỗi ý nghĩ đó. Không chút do dự nào, hắn ta quay đầu bỏ chạy. Không cần bỏ chạy ra khỏi tổng bộ, hắn ta chỉ cần câu kéo thời gian, chờ cho đám người của tổng bộ chạy đến là được. Đến khi đó hẳn là sẽ có người đứng ra ngăn cản Dương Gian.
Dù sao trong trong tổng bộ không thiếu mãnh nhân.
Chạy?
Những người bên ngoài nhìn thấy quyết định của Cao Chí Cường liền bật cười. Nhìn bề ngoài, tên gia hỏa này giống như một tên hung thần ác sá. Vậy mà đối mặt với một người thanh niên trẻ tuổi như Dương Gian lại không hề có dũng khí đối mặt, chỉ xoay người bỏ chạy.
- Tên này cũng chỉ có mỗi bản lĩnh ức hiếp người bình thường mà thôi. Nếu đụng phải kẻ khác hung ác hơn thì vẫn phải chạy trốn như chuột. Tôi vẫn cảm thấy mong mỏi, muốn nhìn xem tên này có thể chạy thoát khỏi tay của cảnh sát mắt quỷ không.
Có người cười lạnh, sau đó đứng bên ngoài chờ xem kết quả cuối cùng sẽ như thế nào. Cũng có một số người bắt đầu cân nhắc đến hậu quả phía sau.
- Nếu giết chết Cao Chí Cường, việc Dương Gian làm người ứng cử của kế hoạch đội trưởng cũng sẽ phải chịu ảnh hưởng. Nói không chừng sẽ vì chuyện này mà mất đi tư cách.
Cao Chí Cường bỏ chạy thẳng về một phía, đi ngang qua phòng số mười, chín...
Ở trước mỗi một căn phòng đều có một vị ngự quỷ nhân đang đứng khoanh tay, lạnh lùng nhìn hắn ta bỏ chạy. Không có một ai có ý định đưa tay ra giúp đỡ. Có lẽ trong đó sẽ có một ít người mà hắn ta quen biết, có thể xin giúp đỡ được. Thế nhưng phía sau còn có Dương Gian đang nhìn chằm chằm vào hắn ta đây. Mặc dù Dương Gian chỉ là một người mới nhưng tên người mới này lại là một kẻ hung mãnh, khiến cho mấy người xung quanh phải cảm thấy kiêng kỵ.