Tình hình lúc này còn phức tạp hơn cả những gì mà bọn họ tưởng tượng. Tất cả chưa thể nào xác định được con số chính xác mà con quỷ bên trong quan tài quỷ có thể áp chế, người lại chỉ vì một lần tập kích cho nên Dương Gian đã đích thân thả ra một con quỷ. Rốt cục con quỷ ở bên trong hồn bình là cái gì, Dương Gian không hề biết, thậm chí sau khi được thả ra nó cũng chẳng hề có bất cứ hành động nào.
Hắn nghĩ có khả năng cao con quỷ này cũng đang ẩn nấp ở bên trong tầng quỷ vực thứ ba giống bàn tay quỷ. Ngự quỷ nhân bình thường sẽ không thể nào nhìn thấy nó bằng mắt thường được. Cũng chỉ có như thế cho nên hắn mới không nhìn thấy tung tích của con quỷ bên trong hồn bình. Có lẽ con quỷ này đang ẩn giấu đâu đó giữa đám người bọn họ. Có điều hai chuyện này chẳng liên quan gì hết. Chỉ cần quỷ nến không bị tắt, vậy nó liền có thể hấp dẫn quỷ bên trong quan tài quỷ và con kia ở bên cạnh đám người, đồng thời lợi dụng đặc tính của quan tài quỷ để áp chế nó. Hiện tại việc bọn họ cần làm chính là nghĩ cách để tụ tập lại với đám người còn lại, đồng thời tìm kiếm phương pháp rời đi khỏi chỗ này. Đợi ở chỗ này càng lâu bọn họ càng nguy hiểm.
- Đi theo tôi, trên đường nhớ cẩn thận một chút. Trong chỗ này đang có một sự biến hóa nào đó mà tôi không thể biết được. Lần tập kích này của Vương Giang chính là ví dụ tốt nhất. Cho nên đừng có nghĩ rằng không lạc đàn thì sẽ không xảy ra chuyện gì. Với lại hiện tại trong đám người chúng ta đang có một con quỷ ẩn núp. Tuy nhiên hiện tại mọi người cũng không bị áp chế, nếu xảy ra chuyện thì vẫn có thể sử dụng năng lực để phản kháng lại được. Điều mà tôi có thể làm cũng chỉ được như vậy mà thôi.
Dương Gian nhìn lấy chiếc hồn bình đã trống rỗng, hắn khẽ cắn môi, nhặt nó lên, tiếp đó lại cầm quỷ nến và bắt đầu hành động. Kế hoạch lần này không được hoàn hảo cho lắm, quá trình thực hiện cực kỳ nguy hiểm. Nhưng ít ra bọn họ có thể chắc chắn số lượng mà quan tài quỷ có thể áp chế đã không thể nào tăng lên được nữa. Và bọn họ cũng kéo dài được thời gian, khỏi bị đoàn diệt.
Khoảng thời gian này có lẽ chính là hi vọng cuối cùng của bọn họ.
Có thể sống sót mà rời đi khỏi chỗ này hay không thì còn phải nhìn xem lần hành động tiếp theo của bọn họ.
- Dương Gian, như vậy sẽ không có vấn đề gì đó chứ?
Trương Lôi có chút không tin tưởng nên hỏi:
- Lỡ con quỷ mà anh thả ra lại bị con quỷ bên trong quan tài mang đi thì chúng ta biết làm sao bây giờ? Có lẽ cân bằng mà chúng ta vừa mới tạo ra sẽ bị phá vỡ.
Dương Gian nói:
- Cậu nghĩ nhiều như thế để làm gì, tôi không thể nào khống chế tốt toàn bộ cục diện được. Có thể nói tình hình trước mắt đã là kết quả tốt nhất mà chúng ta có thể có. Ít ra khi quỷ nến vẫn còn thắp sáng thì chúng ta sẽ không bị quan tài quỷ tập kích, nói cách khác kế hoạch kia của chúng ta đã hoàn thành được một phần rồi.
- Trong chuyện linh dị, làm gì có ai dám cam đoan bản thân có thể khống chế hết toàn bộ mọi chuyện cho được. Tôi chỉ là một con người mà thôi, không phải thần. Với lại hiện tại có cái gì không tốt đâu, không phải lúc trước mấy người cũng đã nhìn thấy hay sao. Ở trong tình trạng chúng ta không thể nào gia tăng số lượng lệ quỷ liền bị nó tập kích hay sao.
Điều này nói rõ, số lượng mà con quỷ kia có thể áp chế là 9 con. Nếu nó lại giết chết thêm một người, vậy chúng ta sẽ bị đoàn diệt. Bởi vì chúng ta đã đạt đến cực hạn rồi.
Những người khác nghe hắn nói như vậy thì trong lòng không khỏi run lên. Thì ra vừa rồi tình hình của bọn họ lại nguy hiểm đến mức như vậy. Nếu bọn họ thắp quỷ nến trễ một chút thôi, là con quỷ kia có thể nhân cơ hội này để giết thêm một người, khi đó bọn họ sẽ không còn bất cứ cơ hội sống sót nào nữa. Hiện tại cả đám vẫn còn cơ hội sống tiếp, đồng thời còn có cơ hội thay đổi lại cục diện, dù có phải mạo hiểm cũng là đáng giá. Không còn cái gì để mà bắt bẻ nữa.
- Dương Gian, cứ hành động đi. Dù cho con quỷ mà anh thả ra có tập kích chúng tôi, thì chúng tôi cũng phải nghĩ cách để chống đỡ.
Vương Giang vừa mới bình phục lại được một chút, lại nghe được tin tức có quỷ đang trà trộn vào trong đám người, khiến cho trong lòng hắn ta có chút lạnh. Nhưng ở phía ngoài bọn họ lại đang có một thứ đáng sợ hơn ẩn núp, cho nên dù có quỷ ở bên trong thì bọn họ cũng chỉ còn cách tiếp tục tiến về phía trước mà thôi.
Còn việc có sống sót để mà rời đi khỏi chỗ này hay không, thì hắn ta cũng không hề hi vọng xa vời. Hắn ta chỉ biết hiện tại hắn ta còn chưa có chết, có thể sống thêm được bao lâu liền tốt bấy nhiêu.
- Cậu nói đúng, hiện tại chúng ta không thể nào lo toan được nhiều thứ như vậy. Dương Gian, anh đã làm rất tốt rồi. Nếu đổi lại là tôi thì có lẽ đã chết mất thây từ lâu rồi ấy chứ. Mọi người cũng đừng có từ bỏ, nhất định có cách để chúng ta rời khỏi đây.
Một vị ngự quỷ nhân khác cũng gật gật đầu tỏ ra là đã hiểu. Lo nghĩ nhiều làm gì, dù sao cũng đang liều mạng. Nghĩ vậy, cả đám liền tiếp tục đi về phía trước.
Dương Gian dẫn đầu đi phía trước, còn những người còn lại nắm chặt lấy tay của nhau và cùng tiến lên. Sau đó tiếp tục di chuyển ở bên trong căn cứ huấn luyện tối tăm để tìm kiếm người khác.
Ánh nến ở trong tay Dương Gian liên tục chập chờn, tỏa ra xung quanh một cỗ khí tức âm lãnh, cỗ khí tức này phả vào mặt của đám người khiến cả người của bọn họ đều phát lạnh. Thậm chí ở trong một số thời điểm, chính bọn họ đều có thể ngửi được một mùi thi thối nhàn nhạt ở trong phổi. Đồng thời thi thoảng bọn họ nhìn thấy ở bên ngoài tầm nhìn có một thân ảnh quỷ dị đang di chuyển. Quỷ đang quanh quẩn ở đâu đây.
Quỷ nến là đèn dẫn đường, còn bọn họ là mồi nhử.
Cả hai thứ tụ tập lại một chỗ khiến cho con quỷ khủng bố kia chỉ có thể quanh quẩn đâu đó gần bọn họ, không thể nào thoát ly ra để đi giết người khác nữa.