Kể từ khi bắt đầu xác định phương án hành động đến khi thắp quỷ nến và hấp dẫn con quỷ kia đến. Toàn bộ mọi chuyện đều diễn ra ngoài suy đoán của Dương Gian. Những tình huống nguy hiểm bộc phát không ngừng xuất hiện, căn bản hắn không dư thời gian để cân nhắc vàsuy xét lại mọi chuyện. Đồng thời nếu hắn đi nhầm dù chỉ một bước thôi thì cả đám sẽ chết sạch.
"Đây là chuyện gì đang xảy ra vậy?"
Dương Gian cắn răng, hắn có cảm giác vừa sợ vừa giận.
Hắn đã thả bàn tay quỷ ra ngoài, đồng thời mở luôn chiếc bình bằng vàng kia. Hành động này của hắn đích xác là để gia tăng số lượng lệ quỷ bên phía bọn họ. Và hiện tại chắc chắn là nó đã vượt quá hạn mức áp chế tối đa của con quỷ kia rồi. Tình trạng bị lệ quỷ áp chế một cách tuyệt đối đã không còn tồn tài nữa. Nếu không Dương Gian cũng không thể nào sử dụng được năng lực của quỷ ảnh để giải cứu Vương Giang. Nhưng vấn đề ở đây chính là, vì sao lệ quỷ đã thua khi so đấu số lượng quỷ với bọn họ nhưng nó lại còn có thể tập kích người khác.
Không phải bọn họ đã không còn rơi vào trạng thái lạc đàn nữa rồi hay sao?
Là do quy tắc đã bị biến đổi à?
Hay là một vài biến hóa quỷ dị mà không một ai suy đoán ra được khi tiếp xúc chính diện với lệ quỷ?
Không biết, hắn hoàn toàn không biết gì cả, cũng không có thời gian để đi suy tính những cái này. Hiện tại nguy hiểm đang trùng trùng. Dù cho Dương Gian cũng chỉ còn cách đi đến đâu tính đến đó. Cũng giống như đang làm xiếc vậy, hắn đang giãy dụa để hi vọng tìm ra được sinh lộ.
"Bàn tay quỷ đã khôi phục?"
Hiện tại hắn đang nhìn chằm chằm vào vị ngự quỷ nhân tên là Hoàng Tử Nhã. Trên bả vai của cô ta đang có một bàn tay nhuốm máu với những ngón tay trắng bệch đang khoác lấy. Đồng thời bàn tay này đang dùng một tốc độ mà mắt thường có thể nhìn ra được để biến mất trong tầm mắt của hắn.
Đây không phải là một dấu hiệu tốt.
Một khi bàn tay quỷ dị này mà biến mất thì cũng có nghĩa là nó đã khôi phục lại rồi. Nó sẽ tiến vào bên trong tầng thứ ba của quỷ vực. Sau đó hình thành một loại nguyền rủa đáng sợ và bắt đầu giết chết những người xung quanh. Mặc dù Dương Gian không biết điều kiện giết người của bàn tay quỷ này là cái gì, nhưng cái đó không quan trọng. Bởi vì đám người bọn họ không thể bị giảm số lượng được. Nếu không một khi người kia vừa chết, lệ quỷ của họ sẽ mất đi khống chế. Kể từ đó cục diện vốn đang không ổn định này sẽ hoàn toàn mất khống chế.
"Trước tiên cứ áp chế cái bàn tay quỷ dị này lại đã rồi tính sau."
Gần như là ngay lập tức, Dương Gian đưa ra một quyết định quả quyết, hắn nhận dịp bàn tay quỷ còn chưa hoàn toàn biến mất để khống chế nó lại. Với trạng thái hiện tại của hắn đã không đủ để tiếp tục mở ra quỷ vực tầng thứ ba được nữa. Một khi để cho bàn tay quỷ này biến mất, vậy cả đám người bọn họ sẽ không còn đủ năng lực để phản kháng lại nó nữa. Vì nếu không có quỷ vực của hắn, những người khác sẽ không thể nào tìm ra được ngọn nguồn của thứ này. Chỉ có thể bị động chờ chết, hoặc tiêu hao với nó đến khi cả đám đạt được cực hạn và chết đi vì lệ quỷ khôi phục.
Thế nhưng trước đó Dương Gian dám thả cái thứ này ra cũng là vì hắn đã chuẩn bị kỹ thủ đoạn để giam cầm nó lại rồi.
Quỷ ảnh chính là thiên địch, là vật khắc chế hiệu quả nhất đối với những con quỷ không hoàn chỉnh như thế này. Một cái bóng màu đen cao lớn lập tức ẩn núp ở trong bóng đêm, sau đó lẳng lặng đi đến bên người của Hoàng Tử Nhã. Mà bản thân cô ta không có phát giác ra, thậm chí bàn tay quỷ trên bả vai của cô ta cũng không hề có phản ứng. Cái này cũng không phải là do Hoàng Tử Nhã không đủ cảnh giác, mà lực chú ý của cô ta cũng không đặt tại bên cạnh người. Hiện tại cả đám đều đang chú ý đến tình hình xung quanh, cố gắng tìm kiếm vị trí của con quỷ khủng bố kia.
Ngay khi bàn tay quỷ màu đỏ ngòm kia biến mất, một đám hắc ảnh đột nhiên bao phủ lấy bàn tay này. Trong nháy mắt quỷ ảnh đã xâm nhập vào bên trong bàn tay quỷ. Vốn đã sắp sửa biến mất, nhưng ngay khi bị quỷ ảnh bao phủ thì bàn tay quỷ lại đột nhiên mất đi sự quỷ dị, nó nằm yên tại chỗ. Trước khi bàn tay quỷ tiến vào bên trong tầng thứ ba của quỷ vực thì đã bị Dương Gian dùng quỷ ảnh để bắt lấy, đồng thời bị áp chế thành công.
Thế nhưng ngay khi quỷ ảnh nhận được bàn tay quỷ này, nó lại đột nhiên xuất hiện một loại biến hóa mà ngay cả Dương Gian cũng không thể nào tưởng tượng ra nổi. Đúng ngay lúc này cái bộ dạng cao lớn của quỷ ảnh lại đột nhiên không chịu sự khống chế của Dương Gian. Nó trực tiếp đi đến bên cạnh Dương Gian, sau đó trở lại bên trong người của hắn.
"Chết tiệt, chuyện mà mình lo lắng đã xảy ra."
Con ngươi Dương Gian co rụt lại, hắn đột nhiên có cảm giác dường như quỷ ảnh đang hành động theo một loại bản năng vốn có của nó. Mặc dù hiện tại quỷ ảnh đã chết máy nhưng loại bản năng này vẫn còn tồn tại.
Nó muốn chắp vá thành một cỗ thân thể của lệ quỷ.
Hiện tại nó lấy được bàn tay quỷ này thì cũng chẳng khác gì nó vừa nhận được một khối ghép hình. Nó không kịp chờ đợi nữa mà hành động theo bản năng, nó lập tức gắn lấy bàn tay quỷ lên trên người của Dương Gian. Đồng thời Dương Gian lại không thể nào kháng cự lại loại bản năng này của nó. Nếu đổi lại là trước đây chắc chắn hắn có thể ngăn cản được. Thế nhưng với tình trạng hiện tại của hắn, thân thể đang càng ngày càng tệ, cho nên bản năng của quỷ ảnh đang dần chiếm thế thượng phong. Thậm chí hắn còn không thể nào khống chế được lệ quỷ trong người nữa.
Đây chính là trạng thái mất khống chế.
Trước kia khi vừa mới khống chế được quỷ ảnh Dương Gian cũng từng gặp phải. Thỉnh thoảng trong đêm hắn sẽ gặp chuyện quỷ ảnh bị mất khống chế, sau đó tự động tập kích người bên cạnh hắn. Lúc đó không biết nó đã tập kích Giang Diễm bao nhiêu lần, cũng may lần nào nó tập kích cũng bị Dương Gian ngăn cản kịp thời.
Nhưng hiện tại hắn không thể nào ngăn cản nó được, hắn chỉ còn biết trơ mắt nhìn chuyện này cứ thế diễn ra.