Khủng Bố Sống Lại

Chương 797: Bên Trong Ký Túc Xá




- Chết tiệt, sẽ không phải là chuyện linh dị đó chứ?

- Có lẽ không phải đâu, chắc là lại giống như chuyện ở trong khách sạn Bình An. Có vị ngự quỷ nhân nào đó bị chết vì lệ quỷ khôi phục. Đây là chuyện bình thường mà thôi, mười mấy người tụ lại một chỗ với nhau thì sao mà không xảy ra chuyện cho được.

- Không, không phải là lệ quỷ khôi phục, chắc chắn là chuyện linh dị.

Vương Giang đi ra khỏi ký túc xá, sắc mặt của hắn ta cực kỳ khẩn trương cùng bất an. Hắn đi vào bên trong hành lang và chứng kiến thấy khu vực tối tăm ở bên ngoài. Giống như chỗ này đang bị bao vây vậy.

- Vừa rồi tôi có nhận được điện thoại thông báo từ tổng bọ, bọn họ bảo chúng ta phải rời đi khỏi chỗ này ngay lập tức, bảo chỗ này đã phát sinh chuyện linh dị.

Có một người hoảng sợ để điện thoại di động xuống, dựa vào những lời cảnh báo nghiêm trọng của tổng bộ, người này cũng hiểu rõ được chỗ này đã xảy ra một chuyện linh dị cực kỳ nghiêm trọng.

Trương Lôi bất chợt xuất hiện, nhanh chóng đi đến, trên khuôn mặt cứng ngắc của hắn đã xuất hiện sự gấp gáp.

- Vương Giang, cậu có nhìn thấy Dương Gian không?

Vương Giang kinh ngạc nói:

- Không phải hắn đang ở ngoài sân tập bắn à? Sao vậy, hắn không trở về ký túc xá với cậu hay sao?

Trương Lôi nói:

- Trước khi tôi đi, anh ta thật sự đang luyện bắn súng ở đó. Tôi chỉ muốn hỏi xem anh ta đã trở về hay chưa. Xem ra hiện tại Dương Gian vẫn còn đang ở sân tập bắn. Nếu hiện tại hắn vẫn còn đang ở một mình trong sân tập bắn, như vậy tỷ lệ bị quỷ tập kích sẽ... Rất cao. Tôi lo là anh ta đã xảy ra chuyện.

Vương Giang giật mình nói:

- Không thể nào.

Hắn ta hiểu được ý tứ của Trương Lôi. Nếu Dương Gian bị chết ngoài ý muốn, vậy bọn hắn sẽ không thể nào sống sót nổi. Bởi vì bọn hắn không thể nào ngăn cản được con lệ quỷ khôi phục của Dương Gian, cùng con lệ quỷ không biết cấp bậc này.

- Hi vọng anh ta sẽ không xảy ra chuyện gì, hiện tại cũng không phải là lúc nói mấy thứ này. Trước tiên nghĩ cách rời khỏi đây đã.

Trương Lôi vừa nói với Vương Giang lại vừa hô to với những người ở phòng ký túc xá phía dưới:

- Vì để ổn thỏa, chúng ta cần tập hợp lại với nhau rồi rời đi, như vậy chúng ta sẽ có thể chiếu cố tốt cho nhau.

Mặc dù hiện tại trong lòng rất nhiều người đều đang có chút kinh hoảng cùng bất an, nhưng quỷ vẫn còn chưa có xuất hiện. Mà bọn họ lại có khá nhiều người, cho nên cũng không đến mức cảm thấy hoảng sợ cùng tuyệt vọng. Hơn mười vị ngự quỷ nhân tụ lập lại một chỗ, cùng hành động với nhau, như vậy mức độ an toàn sẽ được nâng lên rất cao. Chí ít bọn họ cho rằng là như thế.

Ở dưới lầu lập tức có người đáp lại:

- Được, thời gian không đợi người. Các cậu nhanh xuống đây đi, chúng ta tập hợp với nhau ở dưới tầng một, sau đó cùng nhau lao ra ngoài.

- Oke.

Trương Lôi gật gật đầu, sau đó cùng mấy vị ngự quỷ nhân ở trong tầng này chuẩn bị rút lui.

Nhưng còn chưa chờ cho bọn họ hành động, đột nhiên thân thể của mọi người đồng loạt run lên. Sau đó tất cả đều không thể tự chủ mà ngẩng đầu nhìn lên trên đỉnh đầu.

"Cộp cộp! Cộp cộp!"

Ở trên lầu trên có truyền đến những tiếng bước chân nặng nề.

Giống như lúc này đang có một người nào đó đang đi ở trên đó vậy.

Thế nhưng tất cả mọi người đều hiểu.

Ở trên tầng trên lại không có bất cứ ai ở, bởi vì chỗ của bọn họ là tầng thứ năm, là tầng cao nhất, còn trên nữa là nóc nhà rồi.

Có người đang đi ở trên nóc nhà?

Đùa cái gì chứ, ai lại rảnh rổi mà đi ở trên đó vào lúc này.

Trương Lôi vội vàng cúi đầu xuống, sau đó nhìn xem những người khác.

Trong mắt mọi người đều lộ ra vẻ cực kỳ khẩn trương, mặc dù không ai nói một câu nào, nhưng ý nghĩ lại giống nhau.

Quỷ... Đã xuất hiện, đồng thời còn đang ở trên nóc nhà.

Đi mau!

Không kịp nghĩ nhiều, tất cả mọi người đều nhanh chóng rút lui. Có một vài người càng thêm gọn gàng, vội vàng xoay người một cái, sau đó trực tiếp nhảy xuống từ tầng 5.

Đây cũng không phải là do bọn họ chó cùng rứt giậu, mà chính là do những người kia tự tin vào năng lực của bản thân. Vì thể bọn họ muốn dùng tốc độ nhanh nhất rời đi khỏi khu vực nguy hiểm này. Nhưng khiến cho người khác không thể tưởng tượng nổi là, người ngự quỷ nhân này còn chưa rơi xuống đất thì thân thể đột nhiên treo ở trên không trung.

Một sợi dây thừng cũ kỹ rủ xuống từ trên nóc nhà, sau đó lấy một phương thức quỷ dị không thể nào hiểu được quấn lấy cổ của ngự quỷ nhân kia.

Cái gì?

Những người khác đang chạy trốn nhìn thấy vậy thì hơi quay đầu nhìn lại một chút, sau đó tỏ ra sự kinh hãi.

Sợi dây kia?

Mí mắt của Trương Lôi cùng Vương Giang hơi máy động.

Đây không phải là sợi dây thừng nằm trong tay của Dương Gian hay sao?

Lúc trước bọn họ từng nhìn thấy Dương Gian dùng sợi dây thừng này để buộc chặt Lâm Bắc đang ở trong trạng thái lệ quỷ khôi phục tại khách sạn Bình An.

Chẳng lẽ Dương Gian chết rồi?

Nhưng hiện tại bọn họ cũng không có dư thời gian để suy nghĩ nhiều thứ như vậy. Bởi vì giờ khắc này vị ngự quỷ nhân đang bị sợi dây thừng treo cổ ở giữa khong trung đột nhiên giãy dụa, dường như đang muốn bỏ trốn, nhưng thất bại. Đầu kia của sợi dây thừng giống như bị người nào đó giữ chặt, đang không ngừng kéo vị ngự quỷ nhân kia lên trên.

- Cứu, cứu tôi.

Người kia hoảng hốt, gian nan đưa bàn tay chìa về phía mọi người, hi vọng bọn họ có thể cứu hắn ta.