Vương Tiểu Minh nói:
- Có lẽ chúng ta nên nói chuyện chân thành với nhau một chút. Dù sao cũng không có một ai dám chắc rằng lần sau hai chúng ta còn có thể ngồi chung một chỗ để mà nói chuyện phiếm như thế này nữa hay không. Nếu cứ giấu diếm một số tin tức sẽ chỉ có chỗ xấu đối với cậu mà thôi.
- Vậy hiện tại cậu nói cho tôi biết, nó là ai?
Vấn đề này rất tế nhị.
Nó? Là ai?
Vương Tiểu Minh cũng không thể biết được "Nó" ở đây là cái gì, nhưng dường như hắn ta đã có thể xác nhận được, ở bên người Dương Gian đang có một tồn tại bí ẩn nào đó. Đồng thời ngữ khí nói chuyện của hắn ta là cực kỳ chắc chắn, để cho Dương Gian hiểu nhầm rằng Vương Tiểu Minh đã biết được một nửa bí mật của hắn rồi. Nếu bí mật bị biết mất một nửa thì đó không còn là bí mật nữa, như vậy người kia sẽ dễ dàng nói ra hết bí mật cho hắn ta nghe. Thế nhưng thực thế, cái "Nó" mà Vương Tiểu Minh nói ở đây lại chỉ là phỏng đoán.
Đây chính là hắn ta đang dụ Dương Gian mắc bẫy.
Chỉ cần Dương Gian không phủ nhận sự tồn tại của "Nó" một cách quyết liệt, như vậy Vương Tiểu Minh có thể xác định suy đoán kia của hắn ta là hoàn toàn chính xác.
Dương Gian bình tĩnh nói:
- Nếu nói ra, tôi sẽ có chỗ tốt gì?
Không có phủ nhận?
Ánh mắt Vương Tiểu Minh vẫn rất bình tĩnh, hắn ta mở miệng nói:
- Nói ra thứ này cũng không có chỗ tốt hay chỗ xấu gì đối với cậu. Bên người cậu có sự tồn tại của một loài khác, khiến cho cậu cảm thấy hết sức bất an. Bởi vì cậu không thể nào biết được là nó đang giúp cậu hay là đang hại cậu. Thế nhưng hết lần này tới lần khác nó lại nắm giữ được những tin tức cự đại mà cậu không thể tưởng tượng nổi. Việc lúc trước cậu treo cổ tự sát ở trước tấm gương, đồng thời có thể phục sinh lại một cách quỷ dị, tất cả đều là chủ ý của nó đúng chứ.
- Vậy, cậu đã từng nghĩ đến việc mục đích của nó là gì khi làm vậy không? Cũng hoặc là nói, nó đã biết rõ sau khi làm như vậy thì cậu sẽ không thể phục sinh lại một cách hoàn mỹ. Thế nhưng vì cái gì nó còn muốn bố trí cho cậu tham gia vào loại trò chơi khủng bố này.
Ánh mắt Dương Gian khẽ nhúc nhích nhưng hắn không nói bất cứ lời nào.
- Cho nên nói cậu đã bị nó lợi dụng. Mặc dù cậu đã cực kỳ cẩn thận, có điều kể từ khi cậu thực hiện việc treo cổ tự sát kia thì cậu đã rơi vào tròng của nó rồi. Đó là một phương pháp không hoàn chỉnh, một hành động phục sinh có lỗ thủng. Nhưng cứ này cứ thế dẫn cậu đi vào bên trong một cái bẫy rập mà nó bố trí. Thế nhưng thật vui khi cậu có thể chạy tới tìm tôi.
Nói đến đây, trên vẻ mặt của Vương Tiểu Minh lại lộ ra một nụ cười.
- Cậu có thể đến đây tìm tôi đã chứng tỏ rằng cậu đang kiêng kỵ thứ kia, thậm chí cậu đã cảm thấy được nguy cơ, cho nên cậu đến tìm kiếm sự trợ giúp của tôi. Đối với cậu mà nói, sự tồn tại của nó chỉ là một lựa chọn vạn bất đắc dĩ. Bởi vì dù sao đi nữa việc có thể tiếp tục sống sót đã là không tệ đối với ngự quỷ nhân rồi, làm gì còn nhiều thứ để mà lựa chọn như vậy được.
- Nhưng cậu cảm thấy cậu không thể tiếp tục như vậy được nữa, bởi vì mỗi khi thực hiện phương pháp mà nó đưa ra, cậu sẽ trưởng thành lên. Nhưng nó sẽ không cho phép có loại chuyện như thế xảy ra. Cho nên việc thân thể của cậu chuyển biến xấu là một cái tín hiệu, một khi cậu hướng nó tìm kiếm phương án giải quyết, thì tôi dám cá với cậu rằng, phương pháp kia sẽ thất bại.
Sắc mặt Dương Gian hơi đổi, hắn nói:
- Mục đích khi tôi tìm đến anh cũng không phải để nói chuyện này.
Vương Tiểu Minh cũng không có tiếp tục nói hết mà chỉ nói:
- Thật sự chỗ tôi vẫn có phương pháp xử lý việc thân thể trở nên xấu. Nếu muốn cho thân thể không bị lệ quỷ ảnh hưởng đến thì rất đơn giản, đó chính là chuyển hóa thân thể thành quỷ. Đúng, điều này đồng nhất với những thí nghiệm mà lúc trước tôi từng làm. Biến thành một con quỷ có được ý thức. Trước đó tôi ý thức được ngự quỷ nhân có thể làm như vậy nên tôi đã sớm xây dựng kế hoạch này. Mà muốn làm được việc này tôi cần đến quan tài quỷ. Hiện tại hẳn là cậu đã biết được vì sao lúc trước tôi lại nghĩ hết mọi cách, không từ thủ đoạn để lấy được quan tài quỷ rồi đúng không.
Quan tài quỷ.
Dương Gian cũng không xa lạ gì với thứ này, bởi vì lúc trước hắn đã đích thân mang nó ra khỏi thôn Hoàng Cương, cũng vì cái này mà có rất nhiều người phải chết. Nhưng còn chưa đợi hắn mở miệng hỏi thăm chuyện này, hay có kè mặc cả với Vương Tiểu Minh về việc làm thế nào để chuyển hóa thân thể thành quỷ, thì Vương Tiểu Minh lại trực tiếp nói:
- Có điều thí nghiệm thất bại.
Dương Gian nhíu mày:
- Có nghĩa là gì?
Vương Tiểu Minh đưa hai tay, khuôn mặt tỏ ra một chút tiếc nuối:
- Giống như nghĩa đen của câu nói đó, không thể nào để một con người thành công chuyển hóa thành quỷ.
Dương Gian nói:
- Vì sao lại như vậy?
Vương Tiểu Minh nói:
- Theo một ý nghĩ nào đó, thì việc này cũng không tính là thất bại. Chủ yếu là còn phải xem cậu định nghĩa cái gọi là "Người" kia như thế nào.