Mà lực lượng của những cánh tay này lại cường đại đến kỳ lại, khiến thân thể của hắn ta cứ như đang hãm sâu vào bên trong bên trong đầm lầy, chậm rãi chìm xuống dưới. Chỉ trong thời gian có một lát mà nước đọng đã dâng cao lên quá đầu gối của hắn ta. Trương Lôi đột nhiên hoảng sợ, vội vàng ngẩng đầu lên nhìn về phía Dương Gian đang ở cách đó không xa.
- Những thứ này muốn kéo tôi vào trong nước. Dương Gian, hiện tại tôi không thể sử dụng năng lực của tôi vào cái đống linh tinh này được. Nếu không tôi sẽ chết vì lệ quỷ khôi phục mất.
Trương Lôi cũng hiểu cực kỳ rõ, dù hắn ta có xử lý sạch cái đống này cũng chẳng có ích lợi gì. Bởi vì chúng không phải là ngọn nguồn. Cho nên nếu cứ tiếp tục giằng có với chúng, không sớm thì muộn hắn ta cũng sẽ chết bởi vì lệ quỷ khôi phục. Bằng không cũng chết vì chìm vào bên trong vũng nước này vàchết đuối ở đây.
- Yên tâm, cậu không chết được đâu.
Giờ phút này Dương Gian lập tức mở mắt quỷ ra. Một con mắt quỷ dị hiện ra ở trên người của hắn ta khiến không gian xung quanh bị một lớp ánh sáng màu đỏ nhàn nhạt bao phủ. Thông qua con mắt quỷ màu đỏ này, hắn có thể nhìn thấy rõ được mọi thứ ở bên trong vũng nước đọng này.
Nhìn qua thì thấy cái vũng nước đọng này chỉ sâu không quá nửa mét. Nhưng thực tế nó lại là sâu không thấy đáy. Nó cứ như là một cái vực sâu. Đồng thời ở trong nước có lơ lửng la nha lít nhít những cỗ thi thể. Chỉ nhìn qua một lượt mà hắn đã thấy có ít nhất cũng mấy chục cỗ thi thể.
Có một số thi thể vừa mới chết không bao lâu, một số thi thể lại chết cực kỳ lâu. Tất cả đều bị sưng phù không còn hình dạng nữa. Có một vài thi thể hư thối mức độ cao, khiến da thịt bị mục nát trong nước, chỉ còn là một cỗ thi thể bị tàn phá dữ tợn. Nhưng mà những cỗ thi thể này lại đang túm chặt lấy hai chân của Trương Lôi, khiến cho hắn ta không thể nào động đậy được. Có nhiều cỗ thi thể đang túm chân của Trương Lôi như vậy, thảo nào hắn ta không thể nào rời đi khỏi vũng nước đọng nho nhỏ này.
- Rốt cục tên Lâm Bắc kia đã dùng năng lực của lệ quỷ giết chết bao nhiêu người?
Vẻ mặt Dương Gian mang theo vài phần ngưng trọng. Sau khi xác định xong tình hình của mọi thứ, hắn quyết định ra tay để cứu lấy tên Trương Lôi này ra đã. Tiếp đó lại tiếp tục nói những chuyện khác sau.
Hắn sử dụng quỷ vực bao phủ ở trong phạm vi một mét rồi nhanh chân bước về phía trước. Vũng nước đọng phía trước không hề tạo thành bất cứ cản trở nào đối với Dương Gian. Nhìn qua thì có vẻ như hắn ta đang lội ở trong nước, nhưng thực ra hắn căn bản không hề tiếp xúc với chúng.
Không có tiếp xúc với vũng nước này, những cỗ thi thể ở bên trong nước này sẽ không có bất cứ động tĩnh nào cả. Chúng sẽ không tập kích hắn mà tiếp tục tập kích Trương Lôi.
Giờ phút này Trương Lôi đang cố gắng giãy dụa, chống cự lại. Nhưng không thể nào ngăn được việc thân thể của hắn ta đang không ngừng chìm xuống.
Hiện tại nước đọng đã dâng lên đến ngang ngực của hắn ta rồi. Hắn ta có thể cảm thấy được trước ngực đang có mấy cỗ thi thể đang nằm sấp. Tựa như trên người hắn ta đang cõng mấy khối sắt băng lãnh vậy. Loại cảm giác này giống như kiểu một người chết đuối đang cố gắng cầu sinh, nhưng lại không có bất cứ tác dụng gì.
Trương Lôi vươn tay ra rồi kêu to:
- Dương Gian, nhanh lên.
- Kêu cái gì mà kêu, tôi tự có chừng mực.
Lúc này Dương Gian đã chạy đến bên cạnh, túm lấy cánh tay của hắn ta. Giờ phút này hắn cũng đã cảm nhận được Trương Lôi cứ như một khối đá nặng ngàn cân. Khiến cho ngay cả hắn cũng có cảm giác bản thân gần như bị lôi ra khỏi quỷ vực và rơi vào bên trong vũng nước đọng này. Nhưng mọi chuyện cũng chỉ có vẻn vẹn như thế mà thôi.
Quỷ ảnh dưới chân của hắn lập tức xuất hiện, sau đó tiến vào bên trong vũng nước. Những cỗ thi thể đang túm lấy Trương Lôi đột nhiên run rẩy một chút, sau đó chúng mất đi lực lượng quỷ dị rồi liên tiếp buông Trương Lôi ra. Sau đó chúng nối đuôi nhau nổi lên trên mặt nước, không còn tiếp tục cưỡng ép kéo Trương Lôi hướng xuống phía dưới như lúc nãy nữa.
- Soạt!
Trương Lôi được Dương Gian lôi ra khỏi mặt nước. Trên người hắn ta đang dính một đống thứ linh tinh, nào là tóc tai hư thối hay dấu tay các thứ. Với lại lúc này mặt nước trổng rỗng lúc này đã bị bao phủ bởi một đống thi thể.
- Quỷ vẫn chưa chịu xuất hiện à?
Dương Gian cũng không có để ý đến việc Trương Lôi đã thoát khỏi nguy hiểm mà chú ý đến những cỗ thi thể đang trôi nổi này. Vốn dĩ hắn đang định dùng Trương Lôi để làm mồi câu nhằm nhử con quỷ ở bên trong vũng nước ra. Đây chính là cách thức tốt nhất, bởi vì hắn không dám xâm nhập vào bên trong vũng nước này. Nhưng con quỷ kia lại chưa từng xuất hiện, trong những cỗ thi thể này không có cỗ thi thể nào là quỷ cả.
Ánh mắt Dương Gian lập tức đưa về phía cánh cửa nửa đóng nửa mở kia.
- Nếu đến tận mức này mà con quỷ kia còn chưa có xuất hiện. Như vậy khả năng con quỷ kia ở bên trong chứ không phải ở trong nước.
Quỷ ở bên trong phòng, kết hợp làm một khối với tên Lâm Bắc kia.
Khả năng xảy ra của cái này rất cao.
Rất nhanh, phía sau cánh cửa nửa đóng nửa mở kia đột nhiên xuất hiện một cánh tay bị sưng phù vì ngâm nước. Cánh tay này đụng vào cánh cửa, chậm rãi mở cánh cửa này ra.
Trong phòng lập tức truyền ra tiếng nước nhỏ tí tách.