Sự bình tĩnh quỷ dị được ấp ủ từ lâu, đột nhiên bị phá vỡ theo tiếng thét không thể tưởng tượng của Chu Hạo. Đối với tất cả mọi người thì tiếng la hét này có vẻ xuất hiện một cách bất ngờ, nhưng đối với Dương Gian mà nói, đây là chuyện hắn biết nó sẽ diễn ra từ trước đó rồi.
Nếu ở trên máy bay đã có quỷ, vậy sớm muộn gì cũng sẽ có người chết. Người phụ nữ chết ở trong phòng vệ sinh đã chứng minh điều này. Đồng thời sau khi có người thứ nhất chết đi, rất nhanh có thêm người thứ hai, người thứ ba... Thậm chí rất có thể tất cả mọi người ở trên máy bay sẽ chết ở trong chuyến bay lần này. Những người ở trong khoang hạng nhất đều đồng loạt nhìn về phía Dương Gian ngay sau khi nghe được tiếng la hét kia. Trong ánh mắt là sự kinh hoảng, bất an, cùng với kinh ngạc.
Chẳng lẽ mọi chuyện đúng như những gì cậu ta nói, trên máy bay này có quỷ?
Mặc dù trước đó họ đã nghi ngờ nhưng kể từ khi tiếng thét này vang lên thì sâu trong nội tâm của bọn họ, một loại cảm giác bất an nào đó đang dần dâng trào. Thậm chí bọn họ đã cảm thấy chuyện mà Dương Gian nói đều là thật.
Chỉ là quan niệm thâm căn cố đế trong đầu bọn họ sao có thể thay đổi dễ dàng như vậy.
Ngay khi những người khác vẫn còn đang tỏ ra lo lắng về việc điều này có thật hay không thì Vạn Đức Lộ không chút do dự nào mà lựa chọn tin tưởng những lời Dương Gian nói. Bởi vì trước đó ông ta từng may mắn tiếp xúc đến một chút chuyện linh dị.
- Nếu, nếu thật sự có quỷ trên máy bay, vậy chúng ta phải làm gì bây giờ? Hiện tại chúng ta đang ở trên máy bay đó, nếu xảy ra chuyện thì chúng ta biết trốn đi đâu.
Nghĩ đến đây, Vạn Đức Lộ không khỏi có cảm giác hoảng sợ, khiến toàn thân ông ta run rẩy.
Dương Gian liếc mắt nhìn một cái rồi bảo:
- Vốn dĩ mấy người không có chỗ nào để trốn, chẳng lẽ mấy người không để ý đường bay của máy bay? Hiện tại nó đâu có bay về phía thành phố Đại Kinh mà đang xoay vòng trên không trung. Trước khi xử lý xong chuyện linh dị thì tính mạng của mọi người sẽ chỉ có hai lựa chọn. Một là bị quỷ giết mà chết và hai là chết do máy bay rơi. Bên trên đã ngầm đồng ý với hành động của tôi nên sẽ không có cái gì gọi là trường hợp cấp cứu khẩn cấp đâu.
Những người ở bên trong khoang hạng nhất nghe hắn nói như vậy thì gần như nhảy dựng hết cả lên.
Người thanh niên mặc âu phục cũng tỏ ra sợ hãi, hắn ta nói:
- Tôi không tin, trên máy bay có nhiều mạng như vậy, tôi không tin bên trên sẽ bỏ mặc chuyện này? Nếu thực sự xảy ra chuyện thì đây sẽ là một tin tức kinh khủng.
Dương Gian nhìn hắn ta một cái rồi nói:
- Ai bảo là mặc kệ? Bọn họ chỉ đang lựa chọn giữa lấy hay bỏ mà thôi. Nếu cứu mấy người, có nghĩa là bọn họ sẽ thả con quỷ kia rời khỏi máy bay. Đến khi đó số người chết vì con quỷ kia sẽ còn nhiều hơn nữa. Chẳng lẽ mạng của mấy người là sinh mạng, còn mạng của những người khác chỉ là cỏ rác hay sao? Một chuyến bay có thể chứa được bao nhiêu người? Cùng lắm là một hai trăm người, thế nhưng một tòa thành thị có đến bao nhiêu người? Là mấy trăm vạn người lận đó.
- Nói như thế có nghĩa là tính mạng của chúng tôi đã bị vứt bỏ?
Giọng nói của Vạn Đức Lộ có chút run rẩy, ông ta không thể nào tin được là sẽ có chuyện như vậy xảy ra.
Dương Gian nói:
- Không cần phải bi quan như vậy, nếu bên trên mà muốn lựa chọn vứt bỏ tính mạng của mấy người thì máy bay không thể nào cứ xoay quanh ở trên không trung như vậy. Phi công sẽ chọn một chỗ nào đó hoang vu, vắng vẻ rồi tắt máy cho nó rơi xuống. Sỡ dĩ không có làm thế là bởi vì chuyện này vẫn còn có cơ hội xoay chuyển tình thế. Bởi vì tôi có thể xử lý được chuyện linh dị.
Cô gái gợi cảm kia nghe hắn nói vậy thì vỗ ngực một cái, thở phào một hơi.
- Tốt quá, không nghĩ tới anh chàng đẹp trai cậu còn có bản lĩnh bắt quỷ, như vậy cậu cần phải bảo vệ tốt chúng tôi đó nha.
Dương Gian chỉ cười nhẹ một tiếng rồi nói:
- Đừng có hiểu lầm ý của tôi, tôi chỉ bảo là tôi sẽ xử lý chuyện linh dị, chứ không phải bảo vệ mấy người. Cho nên tốt nhất mấy người vẫn nên cầu mong cho vận khí của mình tốt tốt một chút, mong sao cho thứ kia không để mắt đến.
Cô gái kia lập tức sững sờ, có vẻ như cô ta cũng không nghĩ ra được là Dương Gian sẽ từ chối một cách kiên quyết như vậy.
Có người hành khách khác lo lắng thúc giục hắn:
- Nếu ở trên máy bay đã có quỷ, như vậy cậu còn ngồi ở đây làm gì, nhanh nhanh đi xử lý đi. Đây chính là chức trách của cậu mà.
Nếu có thể nhanh chóng xử lý được con quỷ này, như vậy cũng đồng nghĩa với việc có thể gián tiếp bảo vệ tính mạng cho bọn họ.
Dương Gian vẫn cứ ngồi yên tại chỗ, từ tốn nói:
- Không cần phải vội, con quỷ kia chỉ mới xuất hiện thôi. Phải chờ đến khi khủng hoảng tràn lan, ai ai cũng cảm thấy bất an thì mới là thời điểm tốt nhất để tôi xuất hiện. Chứ hiện tại ra đó mà bảo là máy bay có quỷ, bao nhiêu người tôi không biết nhưng ít nhất có tám chín phần là không tin. Đến lúc đó tôi lại phải mất công đi thuyết phục từng người nữa, mà chưa chắc người ta đã tin tôi. Cho nên nghĩ đi nghĩ lại, tôi sẽ không bao giờ đi làm cái việc vừa phí công mà lại chẳng có kết quả như thế này. Chỉ cần gặp một lần là đủ rồi, tôi không muốn lặp lại việc đó lần thứ hai.
Người thanh niên mặc âu phục ở bên cạnh giật mình nói:
- Cách làm của cậu cũng quá máu lạnh đi. Cái này chẳng khác gì là cậu đang thấy chết mà không cứu.
Dương Gian nhìn hắn ta rồi bảo:
- Ừm, ngay cả tôi cũng cảm thấy tôi vô cùng máu lạnh, cho nên tôi quyết định nhường cơ hội cứu mạng người khác nhường cho cậu. Được rồi, cậu cứ đến đi.
Nói xong, hắn lôi ra một khẩu súng lục và đưa cho hắn ta.
- Khẩu súng này là loại đặc chế, có thể bắn trúng được thứ kia.
Người thanh niên mặc âu phục chứng kiên thấy khẩu súng lục lạnh như băng ở trước mặt nhưng hắn ta nào có gan để tiếp lấy, chỉ hậm hực bảo:
- Tôi, tôi có phải là người liên quan đến chuyên ngành này đâu.
Dương Gian nhìn hắn ta với ánh mắt cực kỳ chân thành, rồi nói:
- Không sao, tôi cũng là người nghiệp dư, đồng thời cũng rất hay phạm phải sai lầm. Cho nên tôi tin cậu sẽ làm tốt hơn cả tôi, chỉ cần cậu có dũng khí và niềm tin là được, khi đó cậu có thể vượt qua được bất cứ điều gì.
Nghẹn gần nửa ngày, người thanh niên mặc âu phục này mới ấp úng nói:
- Cái này, cái này, tôi cảm thấy vẫn là để cho cậu đi xử lý thì hơn.
Nhất thời mặt của Dương Gian tối sầm lại, hắn đột nhiên đứng dậy, sau đó xuất hiện ở trước mặt của tên này và cho hắn ta một cái bạt tai. Vì cú bạt tai quá mạnh, người thanh niên mặc âu phục bị ngã trên mặt đất.